Triết Lực với tay lấy hộp khăn giấy ở cạnh giường, tự mình lau sạch đi dấu vết của "pháo hoa" còn tàn dư trên người.
Sau đó ngồi bật dậy, nhắm chuẩn xác vào môi cô hôn tạo ra một tiếng "chụt" rồi buông ra, cười thành tiếng sau đó không màng tới chuyện gì mà dùng chút sức lực bế cô một mạch xuống giường tiến thẳng vào phòng tắm.
Cô vẫn một thân váy vóc đầy đủ trên người, chỉ chuyên tâm vào làm sạch răng hàm và da mặt.
Còn anh hoàn toàn ngược lại, bản thân đang trong tình trạng khoả th@n trước mặt cô, hoà mình vào dòng nước trút từ vòi hoa sen.
Đây ắt hẳn đây là lần đầu tiên cô ở chung phòng tắm và ngắm nhìn cận cảnh thân hình cường tráng của anh, trước kia cô còn ngại ngùng ngay cả áo còn chẳng cho anh cởi khi ngủ.
Ấy vậy mà bây giờ một bước tiến xa, cô chẳng cần đi từng bước nhỏ mà chỉ cần một sải dài bỏ qua tiểu tiết nhỏ nhặt đã có thể nhìn trọn cơ thể anh.
Nhưng dù sao cũng là lần đầu nên cô sẽ luôn có phần nào ngượng ngùng khó tả, không thể nào tập trung vào việc chăm sóc da của bản thân.
Đôi mắt không tự chủ mà lén liếc nhìn anh qua tấm gương lớn phản chiếu hình ảnh nam nhân trên tường.
Không may sau vài lần thành công, đến lần nhìn sau cùng của cô lại bị anh bắt thóp, không chút lưu tình chừa lại cho cô một ít mặt mũi mà ngược lại còn cười tươi, đưa tay tắt vòi sen vuốt nước ra khỏi mặt rồi cất giọng trêu người:
- "Em muốn nhìn thì cứ nói anh chứ không cần trộm như vậy, anh đây sẵn lòng tình nguyện dâng hiến cuộc đời mình cho em chứ đừng nói là nhìn."
- "Già mà không đứng đắn." Lại ban tặng cho anh một ánh mắt thân thương như thường lệ, cô không một chút vương vấn hình ảnh anh mà xoay người về phía cửa định ra ngoài.
Khẽ nhướn mày, anh nhanh chóng kéo lấy chiếc khăn tắm dài màu trắng quấn quanh nơi hạ bộ.
Sau đó sải chân tiến nhanh về phía cô, cánh tay rắn chắc bao bọc trọn vòng eo mềm sau lớp váy.
Cơ thể lực lưỡng cùng vòm ng ực rắn chắc trực tiếp áp sát vào tấm lưng trơn mịn của cô.
Giây tiếp theo anh liền đặt cằm mình tựa lên vai cô, tinh ranh thổi nhẹ làn hơi vào tai cô khiến Khả Di bất giác rùng mình một phen.
- "Già nhưng tôi đây vẫn còn đủ sức để phục vụ quý cô trẻ trung, xinh đẹp này đó!" Buông lời trêu ghẹo, anh còn không tiếc rẻ mặt mũi mà nắm lấy tay cô đưa ra sau, chạm vào cậu bạn nhỏ của anh.
Cô trợn tròn mắt vội rụt tay nhưng bất thành, Triết Lực lưu manh cười khẽ, một tay giữ lấy bàn tay cô để nó được tiếp xúc trực tiếp với cậu bé qua lớp khăn mỏng.
Tay còn lại cũng chẳng hề nhàn rỗi mà tìm đến đôi bánh bao, x0a nắn nhiệt tình.
Miệng cũng chẳng hề rảnh rỗi mà chuyên tâm tạo dấu kí cho chiếc cổ trắng ngần của cô.
Mọi hành động được kết hợp nhuần nhuyễn của anh khiến cô vì kh0ái cảm ập đến mà không thể ngăn được tiếng "ưm...a..."