"Gia gia. Lăng tỷ đến rồi." Tử Hinh kéo Phong Lăng vào đến nghị sự đường hô lớn.
"Lăng nhi..." Tử Nham nhìn thân thể gầy nhỏ của Phong Lăng, lại nghĩ đến khuôn mặt dưới mạng xa kia thì lòng không khỏi đau như cắt.
"Gia gia." Phong Lăng thi lễ chào, gọi gia gia là vì Diệp Phong Lăng trước đây vẫn gọi như vậy.
"Lăng nhi đã lớn thế này rồi, mau lại đây ta xem."
"Lão gia không thể. Nàng là ngoại nhân..."
"Hỗn xược. Ta mà ngươi cũng dám lên mặt ngăn cản sao?"
"Thiếp không dám, chỉ là..."
"Im ngay." Tử Nham rống giận quát to. "Lăng nhi nói ta nghe, thời gian qua kẻ nào khi dễ con, ta trừng phạt chúng."
Phong Lăng lắc đầu nhẹ "Con không sao. Gia gia, vừa lúc người xuất quan con có chuyện muốn nói."
"Con muốn gì? Nói ta nghe, Tử Nham này sẽ cho con hết."
"Con muốn rời đi."
Tử Nham nghe Phong Lăng nói vậy thì nghĩ nàng sợ hãi ở lại trong phủ nên đòi rời đi, ánh mắt bén nhọn nhìn từng người trong nghị sự đường, sau cố giữ giọng bình tĩnh hỏi"... Kẻ nào ức hiếp con?"
"Con không sao mà, không ai ức hiếp con, chỉ là con tự muốn đi thôi. Con tự thấy mình yếu kém nên muốn ra ngoài một chuyến, xem xem thế giới bên ngoài như thế nào."
"Vậy gia gia đi với con, con đi một mình sẽ rất nguy hiểm."
"Không, con muốn tự đi."
"Nhưng..."
"Gia gia không phải nói con muốn gì cũng đồng ý sao?"
"Cái này khác..."
"Vậy con sẽ trốn đi."
"Không được... nói ta nghe con định đi đâu?"
"Nơi an toàn."
...
------***-------
Cuối cùng Tử Nham vẫn là chịu thua Phong Lăng nhưng bắt nàng phải hứa là sẽ không được làm gì nguy hiểm, lại chuẩn bị cho nàng rất nhiều kim tệ (tiền) và các đồ đạc (cái này bị Lăng tỷ đáp lại). Hôm sau, Phong Lăng rời đi khỏi Hy Kỳ thành.
"Ngươi định đi đâu?" Lam Hân không khỏi tò mò mà thắc mắc.
"Không xa đây lắm. Linh Hoa rừng."
"Cái gì? Ngươi định đến đó với cấp bậc hiện tại? Ngươi là chê mình sống lâu sao?"
"Không có. Nhưng đây là cách nhanh nhất để ta mạnh lên."
"Ngươi..."
"Hân Hân, đừng cản ta. Ta đã muốn thì nhất định sẽ làm."
"Ngươi chỉ được sống."
"Ừ."
Linh Hoa rừng là một trong những khu rừng nổi tiếng là nguy hiểm nhất Phá Thiên Đại Lục. Sinh vật ở đây phát triển cực kì mau lẹ dù là động vật hay thực đi nữa, vì vậy những người muốn tìm dược liệu hay bắt yêu thú đặc biệt thích nơi này. Nhưng dù thế cũng không nhiều người đi sâu vào bên trong vì càng vào sâu thì nguy hiểm càng cao, căn bản không biết được phía trước đang có gì chờ mình.
Phong Lăng đi vừa kịp đến bìa rừng thì trời đã tối, nàng dựng trại xuống ăn qua loa một chút rồi lại tiến vào trong Nghịch Thiên Giới Chỉ ngay. Nàng lấy lô đỉnh cùng dược liệu mua được bày ra chuẩn vị công cuộc kiếm tiền làm giàu.
Lam Hân thấy Phong Lăng thì lập tức lên tiếng "Ngươi muốn luyện dược? Ta thừa nhận thiên phú của ngươi rất dị thường nhưng mà..."
"Hân Hân à. Phải thử mới biết chứ. Trên đời này chưa có thứ gì ta muốn mà ta lại không có được cả." Phong Lăng cười híp cả mắt lại cắt ngang câu nói của Lam Hân, nếu người khác nhìn thấy Phong Lăng bây giờ chắc chắn sẽ nói nàng là tiên nữ giáng trần. Bất quá, Lam Hân khẳng định nếu mình còn nói thêm câu nào nữa, ánh mắt kia sẽ giết chết nàng không phải bài cãi a.
Phong Lăng cũng không để ý đến Hân Hân nữa mà trực tiếp lấy dược đỉnh, bắt đầu luyện đan. Nàng luyện là nhất phẩm Hồi Thể Đan, có tác dụng chữa trị nội thương khá tốt. Hừm, đầu tiên là nhóm lửa, nha với Tu Luyện Giả có hỏa nguyên tố như nàng thì việc này quá đơn giản, Phong Lăng điều chỉnh ngọn lửa xong thì bắt đầu bỏ dược liệu vào. Không lâu sau, một mùi hương dễ chịu bốc ra từ dược đỉnh. Đinh! Phóc! Phong Lăng vỗ vào dược đỉnh một cái, lại cầm lên lọ sứ để sẵn bên cạnh, đan dược lập tức rơi vào lọ kêu leng keng. Phong Lăng phấn khích nhìn vao bên trong nhưng sau đó thì ánh mắt lại tiu nghỉu.
Lam Hân thì há hốc miệng không thể tin được, đây chắc chắn là mơ. Tu Luyện Giả toàn hệ nguyên tố, Triệu Hồi Sư, giờ lại đến Luyện Dược Sư không những thế còn là thành công ngay lần đầu tiên, trên đời này thật sự tồn tại kẻ biến thái như vậy? Xong Lam Hân lại thấy biểu hiện của Phong Lăng thì lại nghi ngờ.
Không lẽ thất bại? Cũng đúng a, đâu có ai luyện dược mà thành công ngay lần đầu đâu. Nhưng mà, rõ ràng có mùi đan dược... "Làm sao vậy?" không suy nghĩ làm gì cho đau đầu nữa, nàng lập tức ngó vào lọ sứ của Phong Lăng.
Có thể khẳng định mắt của Lam Hân chưa bao giờ mở to như lúc này. 4 viên thượng phẩm Hồi Thể Đan ngay lần đầu luyện dược? "Ngươi, ngươi, cái vẻ mặt đó là sao?"
"Có được 4 viên thượng phẩm thôi a. Theo hướng dẫn phải là 10 viên cực phẩm mới phải, đó là tiêu chuẩn thấp nhất nha. Nếu cố gắng số lượng còn có thể lên đến 20, 30 là đằng khác."" Phong Lăng mím môi.
Khóe miệng Lam Hân giật giật. Nàng ta là chê ít sao? Nàng ta có biết luyện chế được 4 viên nhất phẩm đan dược đã là ước mơ cả đời của không biết bao nhiêu người không, này còn là thượng phẩm nữa chứ. Vậy mà Diệp Phong Lăng này cư nhiên chê ít?
"Không được. Ta phải có được 10 viên cực phẩm." Phong Lăng lại nói, tiếp tục luyện đan.
Này Lam Hân ở bên cạnh đã có 3 vạch hắc tuyến trên trán, cả người run run thầm hét Ngươi là đồ siêu cấp biến thái có biết không hả!
Đêm. Phong Lăng trở ra bên ngoài tâm trạng phấn chấn hơn hẳn, nàng giờ là Dược Nhân rồi a. Đan dược nhất phẩm: 15 viên, cực phẩm; đan dược nhị phẩm: 5 viên, thượng phẩm. Phong Lăng vẫn còn muốn luyện thêm chút nữa nhưng là tinh thần lực đã hao hụt hết, buộc phải nghỉ ngơi, mà nguyên nhân chủ yếu là do Lam Hân đuổi nàng ra a. Nàng có làm gì sai cơ chứ? Bỗng nhiên lại tức giận, kì quái.
Lúc này, trong không gian bao la của Nghịch Thiên giới chỉ. Lam Hân đầu đầy hắc tuyến nhìn núi dược liệu lúc trước đã chỉ còn lại vài cọng mà bên cạnh nó là vài núi đan dược, Diệp Phong Lăng chết tiệt cứ bày bừa hết ra rồi cuối cùng nàng lại phải dọn dẹp thay. Hừ, cũng may trước đây chủ nhân có tạo ra vài căn nhà bỏ trống chứ nêu không nàng chẳng biết xử lý đống đan dược này như thế nào nữa. Hai canh giờ sau, cuối cùng Lam Hân cũng di dời được hết đống đan dược đi. Sau vụ này nhất định phải nói Phong Lăng kiếm lấy không gian chứa đồ mà để, tuyệt không để nàng ta nhét đống hổ lốn này vào đây nữa. Còn lại chỗ dược liệu này, nghĩ đi nghĩ lại rồi nàng đem chúng ra trồng ở ven bờ sông của Hồi Phục Chi Lực.
Sáng. Vừa mở mắt ra, Phong Lăng ngay lập tức phi thẳng vào trong Nghịch Thiên Giới Chỉ. "Đan dược của ta đâu?" Phong Lăng sửng sốt khi thấy đống đan dược của nàng không cánh mà bay.
"Ta nhét chúng vào dãy nhà đằng kia rồi." Lam Hân bất thình lĩnh xuất hiện phía sau Phong Lăng tay chỉ về phía đằng xa nói.
"Nha? Vậy dược liệu?" nàng nhớ là nàng chưa có dùng hết dược liệu nha.
"Ta trồng ở chỗ Hồi Phục Chi Lực."
"Trồng?"
"Phải. Hồi Phục Chi Lực có thể thúc