Hai canh giờ trước.
Tiểu Man không có mặt ở nơi này mà là nằm mê man trong một chiếc xe ngựa chạy dọc theo một con đường rừng, một đường xóc nảy khiến nàng tỉnh lại, mở mắt ra đối diện với vẻ mặt sợ sệt của hai tỳ nữ, hai người này ngày thường vẫn hầu hạ bên cạnh nàng, nhưng vì sao nàng lại không ở trong doanh trướng mà lại nằm trong xe ngựa? Nàng hỏi hai người kia nhưng bọn họ chỉ đáp là theo lệnh gia đi theo hầu hạ phu nhân.
Hôm nay là ngày Tây Hạ dẫn quân đi qua Kháng thành, thành mà Thượng Quan Kinh Thông đóng quân vị trí trí chắn ngay cửa ngõ từ Tây Hạ tiến vào Đông Lăng, quân Tây Hạ muốn vào Đông Lăng phải thông qua Kháng thành.
Thượng Quan Kinh Thông mở cửa thành theo đúng giao hẹn cho Thuần Phong và võ tướng Tây Hạ dẫn quân tiến vào, tiến thẳng về phía Đông, quân của Yến Tử Hy cũng nhắm phía Đông mà xuất phát, tạo thành hai hướng giáp công, bên kia quân của Thượng Quan Kinh Hạo cũng xuất thành, ba đường binh mã cùng hướng về Nghiệp thành.
Vốn chẳng cần huy động cùng lúc nhiều binh mã như vậy, nhưng Thượng Quan Kinh Hạo đã quyết lần này nhất định phải tiêu diệt gọn mười vạn binh mã còn lại của địch, bắt sống cho bằng được Thượng Quan Kinh Hồng.
Tây Hạ vương và Yến Tử Hy đã đồng ý trợ giúp với cái giá nhận được là một phần quốc thổ Đông Lăng_cả hai người mặc dù muốn chiếm toàn bộ Đông Lăng nhưng quả đúng như lời Thượng Quan Kinh Hạo đã phân tích, rằng cho dù hai nước liên hợp lại nhưng để đánh bại được cả hai quân của hắn lẫn Thượng Quan Kinh Hồng, nuốt trọn Đông Lăng thì binh lực cũng sẽ tổn thất không hề nhỏ, mà xung quanh lại còn có những nước khác, nếu lúc ấy chẳng may bị bọn họ thừa nước đục thả câu công quốc thì khó lòng mà chống cự, được một mà mất lẫn mười.
Trái lại nếu hợp tác với Thượng Quan Kinh Hạo, lại còn là ba phường liên thủ đánh chết một mình Thượng Quan Kinh Hồng thì sẽ đem tổn thất giảm đến mức nhỏ nhất.
Chỉ tổn thất một chút binh lực đổi lại là một phần quốc thổ Đông Lăng, cái lợi như vậy cớ gì lại không làm, cũng không sợ Thượng Quan Kinh Hạo lật lọng vì nếu vậy hai nước liên thủ thì Thượng Quan Kinh Hạo cũng khó lòng chống trả.
Mặt khác, Thượng Quan Kinh Hạo đã cùng Thượng Quan Kinh Thông đặt ra minh ước, Thượng Quan Kinh Thông sẽ mở cửa thành cho quân Tây Hạ tiến vào, đồng thời sẽ thủ ở Kháng thành phòng Tây Hạ và Yến Tử Hy có động tĩnh gì.
Thượng Quan Kinh Thông vốn ngày xưa không thể hiện rõ thái độ nhưng hiện nay đã đưa ra điều kiện, sau khi đại cục thành, Thượng Quan Kinh Hạo sẽ nhượng lại cho hắn năm tòa thành.
Tiểu Man biết vì chuyện của Trang phi nên trận chiến giữa Hạ vương và Duệ vương là không thể nào tránh khỏi, nàng rất lo lắng, lại thêm cảm giác bất an khó hiểu đối với người tên Thượng Quan Kinh Hạo kia, càng cảm thấy không tán thành với cách phân chia quốc thổ Đông Lăng, nhưng ý Thượng Quan Kinh Thông đã quyết, vả lại kia có lẽ đã là cách tốt nhất để giảm thiểu tối đa thổn thất chiến tranh.
Ngay thời điểm mấu chốt thế này cũng không biết là Thượng Quan Kinh Thông sẽ đưa nàng đi đâu, tuy tứ phương đã thỏa thuận hiệp định nhưng hắn vẫn sợ khi quân Tây Hạ vào thành sẽ có nguy hiểm gì hay không, sự việc rất trọng đại, cũng vì muốn biểu đạt thành ý nên Thượng Quan Kinh Hạo sau khi hội đàm xong không trở về Triêu Ca mà ba ngày trước đã cùng Tây Hạ vương trở về quân doanh, hôm nay sẽ cùng Tây Hạ vương dẫn quân vào thành…
Tiểu Man lo lắng vội bảo dừng xe ngựa, Hạ tổng quản thò đầu vào cười trấn an nàng: “Phu nhân, gia nói là trước đưa phu nhân đến thôn gần đây nghỉ ngơi, gia lo xong việc bên đó sẽ đến gặp phu nhân”
“Đùng…”
Đúng lúc này tiếng pháo phá không truyền đến khiến cả Hạ tổng quản và Tiểu Man đều giật mình, Tiểu Man liền chớp lấy cơ hội này nhoài người ra ngoài, Hạ tổng quản cả kinh toan ngăn nàng lại nhưng thoáng cái đã thấy một thanh chủy thủ Tiểu Man kề nơi yết hầu…
***
Tiểu Man đã thành công dùng tính mạng