Nửa canh giờ trôi qua, trừ bỏ những người biết rõ nội tình ngày đó ra, còn chúng thần đã bắt đầu thấy sốt ruột, Lang tướng quân thoáng nhìn Trữ vương, Trữ vương lại liếc nhìn Mạc Tồn Phong và Phương Minh đang đứng trái phải hai bên người Tân đế, hai người lại nhìn nhau, Phương Minh đang muốn tiến lên mở lời thì đúng lúc lão Thiết dắt theo một người tiến vào đại điện.
Phần lớn chúng quan không nhận ra người đi theo lão Thiết là ai, nhưng vẫn có một số người nhớ được, người này chính là nam tử đã xuất hiện ở bãi săn, khi đó thái tử phi đột ngột mất tích, sau được nam tử này đưa về.
Mọi người kinh ngạc không hiểu vì sao tân đế lại triệu kiến nam tử kia vào lúc này, lại nghe tân đế lạnh nhạt nói: “Nhiều năm không gặp, tiên sinh vẫn khỏe?”
Người đó không ai khác chính là Lữ Tống.
Lữ Tống nhìn ra vẻ nguy hiểm trong mắt hắn, thâm tâm có hơi giật mình, miễm cưỡng cười: “Hoàng thượng bận nhiều việc cho nên nhớ nhầm, chúng ta bất quá chỉ mấy tháng chưa gặp lại mà thôi”
Tân đế bật cười nhẹ: “Tiên sinh đương nhiên biết ta đang lấy thân phận gì để nói chuyện với tiên sinh”
Lữ Tống đương nhiên là biết, chẳng qua là đang giả điếc.
Hiện giờ người này không hẳn là Phi Thiên, cũng không phải là Thượng Quan Kinh Hồng, mà là Phi Thiên mang theo kí ức lẫn tính tình của tân quân Thượng Quan Kinh Hồng, một con người đáng sợ__sẵn sàng hỏa thiêu trăm dặm nhai cốc chỉ để hắn phải xuất hiện.
Hắn biết Thượng Quan Kinh Hồng muốn gì, chính là muốn biết hồn phách của Kiều Nhược Lam hiện đang ở đâu.
Tuy biết hai vị cổ phật trước khi viên tịch đã phong ấn toàn bộ thần phật, cũng biết Nhược Lam có phật chú bảo vệ nhưng hồn phách muốn quay lại thân thể cần phải có người dẫn dắt, mà đến giờ xác nàng vẫn luôn lạnh như băng, nhưng vẫn không làm Thượng Quan Kinh Hồng hết hy vọng, hắn vẫn nghĩ nàng vẫn còn tồn tại đâu đó và cũng chỉ có một số người biết hồn phách nàng đang ở đâu, là hắn, Long Phi Ly và một số người khác.
Thượng Quan Kinh Hồng sau khi giam giữ Thượng Quan Kinh Hạo thì thần lực lại tiếp tục bị phong ấn, hắn không có cách nào để đến Thiên giới tìm Long Phi Ly cho nên mới không tiếc bất cứ giá nào đi tìm hắn.
Vốn trước đó, khi Thượng Quan Kinh Hạo bị Thượng Quan Kinh Hồng đánh bại trong cuộc chiến cung quyền, khiến Thương Niệm phật phẫn nộ mà thức tỉnh, Thượng Niệm vừa thức tỉnh thì hai đại chủ phật theo hắn cũng xuống nhân giới tương trợ.
Tình hình nhân giới càng về sau càng căng thẳng, Thượng Quan Kinh Hồng sau lâm vào khốn cục.
Long Vô Sương lúc đó đã đưa Lâm Lang về Thiên giới vì luôn nhận định Phi Thiên là người đứng đầu vạn phật, dù đã chuyển thế nhưng tất vẫn có biện pháp xoay chuyển tình hình.
Mà hắn lại khéo léo lợi dụng lúc chủ phật hạ giới mà lái Thiên giới chuyển sang một cục diện mới.
Chúng thần phật đã bị hai vị cổ phật phong ấn thần lực, không thể dùng thần lực để khai chiến__Thiên giới nguyên bản ở thế vạc ba chân, hắn lập tức tìm các thần phật phe trung lập, nói theo ý chỉ của cổ phật thì chuyện ở nhân giới không được phép can thiệp, chuyện hai đại chủ phật rời khỏi Thiên giới là vi pham quy ước, các thần phật phe trung lập cảm thấy có lý cho nên đã đồng ý phong tỏa thiên giới, không cho bất kỳ ai ra vào.
Đến lúc này lực lượng thần phật phong tỏa thiên giới chiếm đa số, khiến chúng thần phật theo phe Thương Niệm phật không thể can thiệp vào chuyện dưới Nhân giới, chịu giữ giám sát của thần phật trung lập.
Một trong ba đại chủ phật theo phe Thương Niệm phật vẫn ở Thiên giới theo dõi tình hình nhưng vì tình thế xoay chuyển quá nhanh không kịp báo tin cho Thượng Quan Kinh Hạo.
Mà kính Hải Thiên vốn cũng đã bị hai cổ phật phong ấn, cho nên chuyện Thượng Quan Kinh Hạo bị Thượng Quan Kinh Hồng sau khi tạm thời khôi phục thần lực bắt giữ bọn họ cũng không biết được, lại càng không thể hạ phàm giúp đỡ.
Thêm nữa, lúc này Tiểu Thất đã tỉnh lại__Long Phi Ly bế điện chữa thương cho Tiểu Thất, sau thần lực bị phong ấn, mặc dù không thể khôi phục lại thần lực cho Tiểu Thất nhưng sức lực bỏ ra không phải nhỏ.
Trong tay Lâm Lang có Phản Quang Trát, Tiểu Thất đã năn nỉ Long Phi Ly, cuối cùng Long Phi Ly đã đồng ý cùng nàng dùng Phản Quang Trát trở về Trung Quốc, đem ba thần kính đặt trong tiệm đồ cổ số 18 phố Tây Ninh về Thiên giới, thông qua thần kính có thể biết được chuyện xảy ra ở Nhân giới.
Tiểu Thất và Lâm Lang vẫn luôn bị phụ tử Long Phi Ly cấm nhúng tay mãi cho tới tận khi Kiều Sở chết.
Tiểu Thất vì chuyện đó mà cực kỳ đau lòng, Long Phi Ly sợ ảnh hưởng đến thương thế của nàng, cuối cùng không thể không nghĩ cách giúp đỡ, mới nói với Long Vô Sương: “Năm đó ta và Phi Thiên cùng nhau đánh một ván cờ, Phi Thiên đã thắng.
Phản Quang Trát, ta, con, Lâm lang…Chúng ta phải quên tất cả đi”
Hắn để Long Vô Sương và Lâm Lang dùng Phản Quang trát mở ra con đường đến Thiên Thần thôn tim Hồ vương_khắp thiên địa lúc này chỉ có thiên nhân Thiên Thần thôn là còn pháp lực.
Cuối cùng Hồ vương đã dùng linh lực ngàn vạn năm của mình đưa linh hồn của Kiều Sở quay về, Lữ Tống dựa theo nguyện vọng của Hồ vương lấy đi toàn bộ trí nhớ của Kiều Sở.
Sau Đông Lăng bùng nổ quốc chiến, Thượng Quan Kinh Hạo và Vương, Tào hai người bị Thượng Quan Kinh Hồng dùng thần lực bắt giữ, Thương Niệm phật vốn cai quản thần khiển nay đã không thể quay về Thiên giới, Lâm Lang vì thế cũng tránh phải lĩnh án phạt của trời.
Long Phi Ly cho rằng Thượng Quan Kinh Hạo nói Thượng Quan Kinh Hồng đã phạm vào giết chóc cũng không hoàn toàn chính xác.
Lúc ở trong rừng, thần lực của Thượng Quan Kinh Hồng tự phá vỡ phong ấn, nguyên nhân thứ nhất có thể là do ý niệm của hắn quá mạnh, lúc trước hai vị cổ phật chọn Phi Thiên là người đứng đầu Phật giới, chỉ sợ một phần chính vì thần lực của Phi Thiên vô cùng mạnh, mạnh hơn cả Thương Niệm phật, lại thêm Phi Thiên cai quản tam giới nhiều năm luôn công bằng vô tư, phẩm chất lại tốt.
Hoặc hai, có thể đó chính là dấu hiệu chứng tỏ Phi Thiên sắp quay về vị trí cũ.
Quốc chiến lần này, chính nhờ Thượng Quan Kinh Hồng vây khốn Thượng Quan Kinh Hạo, cắt đứt đường lương thảo, khiến Hạo quân như rắn mất đầu phải đầu hàng, chấm dứt Đông Lăng nội chiến.
Nếu không có Thượng Quan Kinh Hồng thì cuộc chiến giữa Đông Lăng, Tây Hạ và Yến quốc sẽ xảy ra.
Thượng Quan Kinh Hạo vì nội chính hỗn loạn mới đồng ý cùng Tây Hạ vương liên thủ, hắn và Tây Hạ vương giống nhau đều muốn mở rộng lãnh thổ, một khi binh mã đủ hùng mạnh hắn sẽ lập tức xuất binh đánh Tây Hạ, mà cả Yến quốc cũng có tâm muốn chiếm đoạt lãnh thổ nước khác…Một khi tam quốc hỗn chiến, thì tổn thất còn nhiều gấp mấy lần so với hiện giờ.
Việc dùng phương thức giảng hòa tránh hỗn chiến xét ra cũng chính là việc công đức.
Lần giết chóc này qua đi, trái lại khôi phục lại thần thức của Phi Thiên lẫn chấp niệm của hắn đối với Nhược Lam_là sắc giới, cũng bởi vậy mà gây ra lần giết chóc thứ hai.
Tam giới không thể không có người đứng đầu, vô luận là thần, là phật hay là ma đều có dục niệm, trải qua một thời gian dài nếu không áp chế thì cũng sẽ giống như Thương Niệm.
Giờ chỉ cần Phi Thiên có thể áp chế dục niệm của mình, khi Thượng Quan Kinh Hồng mệnh tận thì Phi Thiên sẽ tự nhiên trở về vị trí cũ.
Hết thảy sẽ quay về như lúc chưa bắt đầu, Phi Thiên giữ lấy cho mình hồi ức giữa hắn và Nhược Lam, còn Nhược Lam và Bán Hạ sẽ sống một cuộc sống bình thản hạnh phúc, không có bất kỳ thiên kiếp nào sinh ra đến nỗi phải mất đi tính mệnh.
Đây cũng chính là mong muốn của Phi Thiên trước khi hắn hạ phàm lịch kiếp.
Nhưng việc đã đến nước này, dựa vào thái độ của Phi Thiên e là mọi chuyện sẽ không được như ý nguyện.
Nhưng mặc kệ thế nào, trải qua tất cả mọi chuyện, giờ đây cả Long Phi Ly và Tiểu Thất đều có chung một suy nghĩ: hết thảy tùy duyên.
Phi Thiên và Nhược Lam đã chịu khổ tam sinh, giờ có lẽ nên để cho hai người bọn họ làm theo trái tim mình.
Thiên hạ nói như vậy không tốt cũng chưa chắc thực sự không tốt, mà nói tốt thì cũng chưa chắc thực sự tốt, chỉ có hạnh phúc của chính mình mới là thật.
Bán Hạ đáng được có, Nhược Lam đáng được có, cả Phi Thiên cũng đáng được có.
Cho dù cổ phật thức tỉnh có vì thế mà giận giữ lấy đi tính mạng của Nhược Lam đi nữa.
Nhớ tới Lâm Lang đã chuyển lời của Long Phi Ly và Tiểu Thất cho hắn, lại nghĩ tới mình vâng theo căn dặn của Long Phi Ly, Lữ Tống nhẹ nhàng cười, khi biết Kiều Sở có thai, hắn đã cho nàng uống dược của Thiên giới, khiến cho thánh thai kia không bị ai phát hiện, làm cho Thượng Quan Kinh Hồng không biết được Kiều Sở có thai, hai người càng ít đi một mối liên hệ.
Nhưng loại dược đó cũng có tác dụng cứu mệnh, khi Kiều Sở bị Thượng Quan Kinh Hạo ép phá thai, cũng nhờ nó tính mạng của đứa bé mới được bảo vệ.
Chứng kiến chuyện như vậy, Lữ Tống hắn sao có thể không để tâm, kỳ thật hắn cũng hy vọng chuyện hai người bọn