Đêm càng khuya, tuyết rơi cũng càng lúc càng nhiều.
“Điện hạ, các nàng đến rồi”
Giọng Dương Liệt vang lên, cắt ngàng dòng suy nghĩ của thái tử.
Hắn hơi nghiêng người lại, nhìn thấy Kiều Sở và Kiều Hàm đang gắng sức đạp trên nền tuyết tới gần.
Hắn ngầm đánh giá hai người bọn họ, Kiều Hàm mặc dù dung mạo không bằng Kiều Mi, nhưng cũng là một nữ nhân rất xinh đẹp.
Ánh mắt hắn dừng lại trên người Kiều Sở, nàng là nữ nhân của Thượng Quan Kinh Hồng, nhưng trừ bỏ thân phận đó của nàng, hắn đối với nàng cũng là sinh một tia hứng thú.
Trò chơi thú vị đêm nay thật làm cho hắn nhớ kỹ ánh mắt của nàng, ánh mắt vừa điềm tĩnh mà lại có chút khiến người ta lóa mắt.
………….
Trên đường tới đây, Kiều Sở có nghĩ tới việc mình cùng người nam nhân này sẽ nói cái gì đó, nhưng ngay khi gặp mặt hắn rồi, bỗng nhiên lại không biết nên nói cái gì.
Dù sao, sai thì cũng đã sai rồi, sự thật là hắn đã cưới Kiều Mi.
Nàng chỉ đứng một bên, cẩn thận nghe Kiều Hàm cùng hắn nói chuyện.
Hắn yên lặng nghe Kiều Hàm nói, đôi mắt lại nhìn chằm chằm nàng, đợi tới khi nghe Kiều Hàm nói một câu người cứu hắn ở Văn lâu chính là nàng, mặt hắn biến sắc, phất tay ngăn Kiều Hàm lại.
Kiều Hàm lôi kéo Dương Liệt, hai người bọn họ liền lặng lẽ tránh ra nơi khác.
Nàng thấy hắn ngưng mắt nhìn nàng một lát, mới nói: “Lại chỗ này của ta”
Kiều Sở đo lường khoảng cách có thể coi là an toàn giữa nàng và hắn, cắn cắn môi, rốt cuộc vẫn run rẩy chậm rãi bước tới.
Bất chợt hắn chộp lấy cái ô của nàng, bàn tay to lớn hung hăng chế ngụ trên cằm nàng: “Nếu ngươi là nữ tử năm đó ở Văn lâu, chứng minh cho ta xem!”
*****
Cùng một đêm.
Hoàng cung, Kim Loan điện.
Ngoài điện tuyết dày gió rét lạnh, trong điện bốn góc đặt bếp lò, làn hơi nóng bốc lên cao, có điều từ bên ngoài nhìn vào qua song cửa sổ, bên trong điện vẫn mang vài phần u ám, tiêu điều.
Đứng hầu một bên chính là đại thái giám Mạc Tồn Phong, hắn hơi hơi liếc mắt nhìn lên trên án minh hoàng, trái tim chợt co rút lại, tích hoàng quyên bên trên nhanh chóng bị người che lại, đừng nói là nửa chữ bên trong, ngay cả một góc giấy trắng hắn cũng nhìn không được.
Hắn hơi suy tư, cười nói: “Hoàng thượng, tuy nói Duệ vương đã khiến Tây Hạ đại bại, nhưng biên cảnh vẫn cần trọng binh đóng quân, đề phòng Tây Hạ khởi binh, nói vậy binh phù Duệ vương trả lại này, Ngài định cấp cho vị vương gia nào?”
Hoàng đế tựa tiếu phi tiếu nhìn hắn một cái: “Tồn Phong a, ngươi đúng thật là giống trẫm nghĩ đến cùng một chỗ đi.
Tây Hạ lang sói này bất đả bất tuân, nghe được tin thân thể trẫm gần đây không được tốt, nhất định sẽ đánh tới hòng cướp đoạt non sông của trẫm!”
Nghe được hoàng đế khen mình một câu, Mạc Tồn Phong ngược lại hơi hơi kinh hãi: “Nô tài không dám, chính là đi theo bệ hạ lâu ngày, gặp chuyện cũng hiểu được suy tư của bệ hạ vài phần”
Vả lại lúc đầu, trước khi trận chiến với Tây Hạ xảy ra, bên trong thật sự còn có ẩn tình!
Vốn thực lực của Đông Lăng xưa nay lớn mạnh, Tây Hạ mặc dù mơ tưởng tới vị “Láng giềng tốt bụng” này đã lâu ngày, nhưng cũng không dám dễ dàng vọng động.
Trước đó vài ngày lại biết được Vinh Thụy hoàng đế mắc bệnh, phải nằm tĩnh dưỡng trên giường, không thể thượng triều, đồng thời lại biết quan hệ giữa các hoàng tử đang lúc căng thẳng, Đông Lăng lại đang bị nước láng giềng dụng binh, liền muốn thừa dịp này phát động chiến tranh, trở thành ngư ông đắc lợi.
Sau biết được Vinh Thụy Hoàng đế rất nhanh liền thượng triều, nhanh chóng điều bố binh mã, cũng phái Duệ vương tây chinh.
Tuy nói Duệ vương đột nhiên xung phong đi giết giặc, lại không ngờ rằng hoàng đế cuối cùng vẫn đồng ý phái vị hoàng tử này đi chinh chiến.
Kỳ thực hoàng đế đã sớm biết Tây Hạ luôn có ý định muốn xâm phạm, vì vậy trước đó đã giả bệnh để điếu dụ Tây Hạ.
Trận chiến này nếu đánh thắng nhất định sẽ khiến binh lực Tây Hạ suy yếu, lại càng thừa dịp này mà bắt đầu chỉnh đốn mâu thuẫn giữa các hoàng tử.
Người đời cùng những quan lại bình thường chắc chắn không biết được nội tình này, trong cung cũng chỉ có vài người biết rõ ràng mà thôi.
Thân thể hoàng đế mặc dù không bệnh như trong tin tức truyền tới Tây Hạ, nhưng cũng đã từ từ suy yếu đi nhiều, cũng đã tới lúc cần phải lựa chọn người kế nhiệm.
Mặc dù hoàng đế đã lập thái tử, nhưng đại chiếu kế nhiệm một ngày còn chưa ra, vẫn chưa được đặt một cách quang minh chính đại ở hoành phi Kim Loan điện, thì khó có thể nói trước.
Thái tử mặc dù tài cao hiểu rộng, nhưng Hiền, Hạ, Trữ vương bọn họ thực lực cũng không phải nhỏ, trong triều còn có các thế lực ủng hộ, trên tay mỗi người cũng đều nắm trọng binh.
Hoàng đế