Phong Thủy Đại Sư

Thế Giới Thứ Nhất Streamer Bận Bắt Quỷ 4


trước sau



Cùng lúc đó, Trịnh Khang hô to một tiếng: "Lấy!" Thình lình nhào tới, muốn đem đồ vật từ trong tay Kiều Quảng Lan cướp đi.

Nếu như gã không đoán sai, cái bình này chỉnh là đồ vật mà tất cả quỷ trong công xưởng đều muốn, làm sao có khả năng để một người trẻ tuổi ngu ngốc chiếm làm của riêng.

Gã một cái tay đi cướp chiếc bình, một cái tay khác bỗng nhiên duỗi ra dài gấp mấy lần, móng tay vươn về hướng ngực Kiều Quảng Lan, chỉ một li nữa là móc được trái tim của hắn——
Kiều Quảng Lan né người sang một bên, nhấc chân ngáng một cái, Trịnh Khang lập tức bị chúi mặt xuống đất.

...!
Không để ý tới đủ loại rít gào suy đoán của khán giả, Kiều Quảng Lan trực tiếp ném bể chiếc bình.

"Đùng đùng đùng đùng đùng —— "
Ngay lúc cái bình kia bị mở ra, bầu trời trước mắt khán giả bỗng nhiên đổi màu, mới vừa rồi còn là bầu trời trong trẻo tiết cuối thu, thoáng cái khắp bầu trời đều đã giăng kín mây đen.

Mây đen cuồn cuộn, ở giữa không trung biến ảo ra vô số hình dạng quái lạ, đồng thời không ngừng mà áp sát, chìm xuống, tại khoảnh khắc cách Kiều Quảng Lan càng ngày càng gần, một cái đầu quỷ dữ tợn quỷ đầu đột nhiên nhảy ra, lộ ra rang nanh sắc như lưỡi dao sắc, muốn nhào về phía hắn mà cắn!
【 a a a a a a a chết rồi có quỷ! Streamer chạy nhanh đi a a a a! 】
Lần này khu bình luận thống nhất một cách đáng ngạc nhiên.

Khán giả ngồi ở trước màn hình đều cảm thấy đây thật là mỹ nhân bạc mệnh, Streamer này nhất định bỏ mạng ở đó.

Những người có kinh nghiệm đều biết, nói chung, mỗi câu chuyện ma kể theo tục lệ truyền thống đều có một kịch bản cố định —— nhân vật chính không biết trời cao đất rộng xông vào cấm địa, nhất định sẽ có một cao nhân miệng quạ đen nhắc tới, hoặc là trước đó đã cảnh cáo hắn cái này không được cái kia không thể làm, bạn bè bên người cũng sẽ đồng lòng khuyên bảo là không được đâu.


Thế nhưng mà làm một nhân vật chính trong truyện ma đủ tiêu chuẩn, bọn họ thường thường có đặc điểm là ngốc nghếch, máu nóng xông não, cực kỳ tò mò.

Tìm được những chuyện đến cả Ngọc Hoàng Đại đế cũng không cứu được, dùng chuyện xui xẻo của mình làm cho thế giới thêm phần rực rỡ hơn.

Kiều Quảng Lan của hiện tại đây, chính xác là đang diễn nhân vật chính trong truyện ma bản Live action mà.

Thế nhưng khán giả không nghĩ tới, bọn họ đoán được mở đầu, lại không đoán đúng được kết cục.

Kiều Quảng Lan không hề nhúc nhích, chỉ là ngón tay trong ống tay áo ngoắc ngoắc.

Trong mắt khán giả, kẻ âm u nhìn thế nào cũng không giống như người tốt Trịnh Khang kia, vào lúc này giống hệt như đột nhiên mở ra tâm hồn của thanh niên dũng cảm hăng hái làm việc nghĩa của chủ nghĩa xã hội! Khi hắn vừa vấp ngã đã đứng dậy, liền vọt tới, dũng mãnh chắn ở trước mặt Kiều Quảng Lan, trong nháy mắt bị răng nanh dài cắn đứt làm hai khúc.

Khán giả trước màn hình chỉ kịp nghe Kiều Quảng Lan làm màu mà hô một tiếng: "Á, Lão Trịnh, anh tuyệt đối không được vì tôi mà làm chuyện dại dột!"
Nháy mắt, màn hình đen thui.

Kiều Quảng Lan thuận tay nhét điện thoại vào trong túi áo, giữa ngón tay đột nhiên lóe lên một chùm ánh sáng, đột nhiên xuất hiện con dao bạc cỡ lòng bàn tay, tay trái hắn bấm quyết, tay phải trực tiếp cầm thanh dao ném về phía cái mặt quỷ.

Ánh sáng trắng chợt lóe lên, vang lên một tiếng "ầm" thật lớn, kể cả mặt quỷ lẫn hắc khí tụ tập giữ không trung chợt tan thành mây khói.

Kiều Quảng Lan khom lưng nhìn xuống Trịnh Khang, lắc lắc đầu, trực tiếp nhấc linh hồn của gã lên, đầu ngón tay ngưng tụ chùm ánh sáng trắng điểm vào hai nơi có vết thương trên cơ thể gã: "Mạnh mẽ lên chút anh bạn ơi, đứng dậy sửa sang lại kiểu tóc, không đẹp trai bằng tôi cũng không sao đâu, tự gục ngã mới đáng sợ nhất, giữ gìn hình tượng, tôi vẫn muốn livestream tiếp đấy!"
Trịnh Khang thật sự là muốn khóc luôn, gã cũng không cho là mình không đúng chỗ nào, làm quỷ, vốn phải cực kỳ đáng sợ, nếu như thân là một con quỷ vậy mà không thể làm cho con người sợ hãi, vậy thân phận làm quỷ này của gã, còn cái gì gọi là tôn nghiêm chứ?
Nhưng mà, tên nhóc trước mặt này không những không sợ, còn ngáng chân gã...!
Nghĩ như vậy, Trịnh Khang thật sự không còn suy nghĩ dám quấy rối Kiều Quảng Lan nữa, ngoan ngoãn mà nép bên cạnh.

Kiều Quảng Lan không vội livestream lại, cầm lấy cái bình vừa bị ném kia lên xem lại, tuy là không bị vỡ, thế nhưng trên thân bình đã có thêm nhiều vết rạn nứt.

Hắn ném xuống lòng đất một lần nữa, một thứ vội vã lăn xuống trên mặt đất
Thanh niên đã chuẩn bị sẵn sàng dự định đối phó ác quỷ Kiều Quảng Lan: "..."
Trên đất nằm, là một con gấu có kích thước bằng một bàn tay.

"Gấu bông?"
Kiều Quảng Lan đã vào nam ra bắc nhiều lần, thế nhưng có biểu tình quái lạ vì lần đầu tiên nhìn lầm, hắn nhặt con gấu đồ chơi lên từ trên mặt đất.

Đó là một con gấu nhỏ màu tím, không bẩn, mặt rất đáng yêu, một đôi mắt lớn như đậu xanh thêm vào cái miệng như cánh hoa, có thể vì bị để trong bình chứa khá lâu nên lông có chút lộn xộn, thoạt nhìn trông có chút tàn tạ lại vừa đáng thương.

Kiều Quảng Lan lật gấu nhỏ nhìn một lần, kéo đuôi, xoa bóp bụng, không phát hiện trên người nó bất kỳ cái gì liên quan đến bốn chữ "cùng hung cực ác", thấy thế nào này cũng chỉ là một món đồ chơi bằng lông bình thường.

Hắn cầm gấu nhỏ từ dưới đất đứng lên, chân ngồi xổm có chút tê, thân thể hơi nghiêng về phía trước, ngọc giản từ bên trong cổ áo trượt ra, đụng vào gấu nhỏ một chút.


Mi tâm Kiều Quảng Lan ngưng lại —— ngay trong nháy mắt này, chữ trên ngọc giản thay đổi.

"Thuận thế nhi vi*" biến thành "Tả thủy trí bình địa**".

*Thuận thế nhi vi (Thuận thế mà làm), không biết có phải bug hay tác giả viết lộn không nhỉ, mình nhớ lần trước ảnh xem là "Tùy ngộ nhi an" (Thích ứng với mọi hoàn cảnh) mà, đoạn trước cũng không có nhắc gì việc ảnh xem lại ngọc giản.

**Tả thủy trí bình địa (Nước chảy trên đất bằng): Mình xin trích lại lời bình của một bạn bình luận trên baidu để nói về ý nghĩa của câu này trong bài thơ gốc: "Nước rơi trên mặt đất bằng phẳng chảy theo nhiều hướng khác nhau, khi con người tiếp xúc với thế giới sẽ có rất nhiều sự khác biệt.

Dòng nước bất ngờ tản ra nhiều hướng, con người xuât hiện giàu nghèo đó cũng là chuyện rất ngẫu nhiên.

Trong bài thơ, nhà thơ đưa ra hình ảnh ẩn dụ này chính là sự phẫn nộ trước sự bất bình đẳng trong xã hội lúc bấy giờ." Mình không tìm hiểu chuyên sâu văn học Trung Quốc, nên mình cũng không dám nói nhiều, nhma nó cũng không liên quan mấy đâu, các bạn cứ theo

dõi đi, đoạn sau sẽ hiểu đó.

"Tả thủy trí bình địa" trích từ câu đầu tiên của bảo chiếu ( Nghĩ hành lộ nan), có ý gì, nói cho hắn biết con gấu này sống khổ lắm à?
Cái này nhìn mặt cũng thấy mà.

Kiều Quảng Lan nhất thời không nghĩ ra, đem gấu nhỏ nhét vào trong túi của mình, quay đầu lại nhìn Trịnh Khang đang mở ngoác mồm kinh ngạc mà nở một nụ cười tươi sáng.

Trịnh Khang cũng thực sự không nghĩ tới, đồ vật chính mình trăm phương ngàn kế muốn cướp lại là một con gấu, vốn dĩ đang trải nghiệm một chút cái gọi là ảo tưởng nhân sinh tan vỡ, bị Kiều Quảng Lan nhìn chằm chằm tươi cười như hoa như thế, nhất thời run run một chút.

Kiều Quảng Lan đưa tay vào trong túi áo, Trịnh Khang không biết hắn muốn đối phó mình như thế nào, thần sắc căng thẳng.

Hắn nơm nớp lo sợ nhìn Kiều Quảng Lan đi tới bên cạnh mình, ôm lấy vai run rẩy của gã, trợn mắt há hốc mồm phát hiện hắn lấy điện thoại di động ra một lần nữa, cùng chính mình chụp một tấm trông có vẻ thân mật.

Trịnh Khang: "..."
"Ngại quá, bấm sai rồi." Kiều Quảng Lan le lưỡi, mở trang livestream ra, một lần nữa nhắm ngay mình và Trịnh Khang, "Xin chào các bạn khán giả thân yêu, Streamer của các bạn thoát được một kiếp, đã comeback rồi đây."
【 Mịa nó Streamer nhà anh còn sống! Em quá cảm động quá! 】
【 Mới vừa rồi xảy ra chuyện gì? Ồ, anh trai này không phải mới vừa bị cắn thành hai khúc à? 】
【 Mặc dù đã biết chuyện trên thế giới có quỷ tồn tại, mà cũng là lần đầu nhìn thấy loại cảnh tượng hoành tráng này, kích thích quá.


【 Lẽ nào anh ta thật sự là quỷ? Một con...!quỷ sống sờ sờ? 】
【 Lầu trên đứng đó, cưng chết đi rồi làm quỷ sống cho mị nhìn một cái đi! 】
Kiều Quảng Lan cười nói: "Đừng có nói mò, Anh Trịnh là một bắt yêu sư rất lợi hại, vừa nãy chính là anh ấy đã quên mình đã cứu tôi.

Hiện tại ác quỷ bên trong nhà xưởng đều bị anh ấy đuổi đi rồi, ừm, Cực kỳ cảm ơn sự giúp đỡ của anh."
Trịnh Khang: "..."
Khán giả ngược lại là đối với lời giải thích của Kiều Quảng Lan tin tưởng không chút nghi ngờ, trên thế giới này, quỷ quái nếu là một sự tồn tại vô cùng hợp lý, thì đương nhiên sẽ có cái nghề Bắt yêu sư này, tuy rằng số lượng cực kì hiếm, nhưng cũng không phải là chuyện khiến người ta cực kỳ kinh ngạc cái gì.

Kiều Quảng Lan vừa nói, tay bên dưới bấm Trịnh Khang một chút, nhỏ giọng nói: "Cười một cái, cười vui vẻ chút nào."
Mẹ mi chứ hạnh phúc? Đây là một lần một con quỷ bị bôi đen thảm nhất, ai vui cho nổi!

Trịnh Khang chửi ầm lên trong lòng, trên mặt vẫn là tận lực nặn ra một cái nụ cười.

【 Ồ, thật sự là cười kìa, cao nhân đáng iu! 】
【 Đúng vậy, cảm giác tính cách rất ngạo kiều, đáng yêu.


【 Cái nữa! Cái nữa! [ Vỗ tay ] 】
Trịnh Khang: "..." Đừng khen, khen nữa ông tự sát giờ!
Kiều Quảng Lan khóe miệng giật một cái, có chút lo lắng Trịnh Khang thật sự giận dữ và xấu hổ mà tức chết, nhanh chóng kết thúc lần livestream này: "Xong, hiện tại đã sự thực chứng minh xưởng đồ chơi này cũng không đáng sợ như trong truyền thuyết, ác quy bị vây ở chỗ này cũng đã bị đuổi đi, Streamer tôi ở đây kiến nghị chính phủ hãy sử dụng đất đai.

Livestream đến đây là kết thúc, chúng ta hẹn kỳ sau gặp lại."
Nhìn thấy Kiều Quảng Lan rốt cục đóng livestream lại, Trịnh Khang câm nín nửa ngày rốt cục nói không nhanh không chậm: "Nơi này đến tột cùng có phải là nơi an toàn hay không hai người chúng ta đều hiểu rõ ràng, cậu nhiều lần lời trong lời ngoài cổ động người ta khai phá khu vực này, không sợ thật sự có người vô tình bị hại sao?"
Hắn không thật sự lo lắng cho sự an toàn của tính mạng những người kia, chỉ là cảm thấy chuyện này nghĩ như thế nào cũng không thích hợp lắm, khá là tò mò.

Kiều Quảng Lan nhướng mày, như cười như không trả lời: "Chuyện ma quái, đó là chuyện trước khi tôi đến."
Nhìn nụ cười của hắn, Trịnh Khang âm thầm rút trở về lòng hiếu kỳ của mình.

Kiều Quảng Lan liếc mắt nhìn gã một cái, cái ánh mắt này khiến cho Trịnh Khang không nhịn được co rúm một chút.

Gã đột nhiên phát hiện, người trước mặt này lúc không đứng ở trước màn ảnh cùng người true chọc, mới thể hiện ra tính cách vốn có, có vẻ như cũng không phải là người rộng rãi hiền hoà như vậy, ngược lại có loại cảm giác giống như lộ ra nhuệ khí sắc bén, khiến người ta sợ hãi không dám nói chuyện cùng.

Kiều Quảng Lan tìm tìm bốn, từ trên một cây hòe bẻ xuống một nhánh cây, dùng mũi nhọn lá cây vẽ lên trên nhánh cây một cái bùa chú.

Rõ ràng là lá cây mềm mại nhất, vậy mà lại có thể khắc ra trên nhánh cây một cánh rõ ràng, bùa chú vẽ ra tựa như nước chảy mây trôi, lộ ra một khí chất ưu nhã tiêu sái không nói rõ rang được.

Trịnh Khang dường như xem mê li, tấm bùa chú này cho gã một loại cảm giác rất kỳ quái, phảng phất chỉ cần nhìn thấy, trong lòng giống như nhen nhóm lên hi vọng gì đó.

Kiều Quảng Lan vẽ xong sau, trực tiếp đem cành cây ném xuống đất, Trịnh Khang không nhịn được "A" một tiếng.

Mà khiến gã bất ngờ đó là, cành cây bị bỏ lại tùy ý kia vậy mà trực tiếp đứng ở trên đất, ngay sau đó, bên dưới đáy bắt đầu chui vào dưới lòng đất, bộ rẽ lan dài, bên trên cũng cùng không ngừng kéo dài, trở nên thô to, trong nháy mắt liền cao bằng ba người trưởng thành.

Hết chương 4..



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện