Phong Vân Hệ Thống

Thằng ngu


trước sau

"Nhạc phụ, nhạc mẫu, chính sự đã xong, bây giờ ta sẽ  giúp hai người báo thù."

Trò chuyện xong, Tấn đưa ra ý kiến

" Tiểu Tấn, chúng ta biết ngươi rất mạnh nhưng La gia không đơn giản, nghe nói tộc trưởng của bọn chúng đã đạt tới thánh chủ đỉnh phong, lại thức tỉnh chân long huyết mạch, ta sợ ngươi không phải là đối thủ"

Thanh Trúc lo lắng khuyên bảo, mười chín năm tại đây nàng cũng nghe ngóng được một số thông tin, biết được nội tình của La gia khủng bố cỡ nào.

Tấn lắc đầu, hắn hiểu ý tốt của hai người nhưng bọn họ lại chỉ biết về La gia mà chưa biết rõ về Tấn.

" Mọi người cứ yên tâm, dù không đánh lại, việc chạy trốn cũng không phải vấn đề. Ta làm việc từ xưa tới nay vẫn chưa từng đặt mình vào nguy hiểm"

" Thực sự như vậy, ngươi chắc chắn ?"

"Ta chắc chắn"

Thấy thái độ của Tấn, hai người biết dù khuyên bảo gì cũng vô ích, đành phải ủng hộ hắn.

" Chúng ta sẽ cùng ngươi đi"

"Được" Tấn gật đầu, dù bọn họ có đi cùng không điều này cũng không quá quan trọng, dù sao hắn tự tin với sức mạnh của mình.

Quyết định về sau, hai người đi về phía nhà chính của La gia, đó là nơi mà tộc trưởng La gia nghỉ ngơi.

Nhưng vừa bước ra khỏi cửa, một thân ảnh xuất hiện ở đấy, là La Chiến

" Là ngươi, ...". Phùng Đức kinh hô, La Chiến chính là người mà ngày hôm đó hắn đã chiến đấu cùng nên dù gần hai mươi năm qua đi, hắn vẫn không thể nào quên được.

" Là ta, vô cùng xin lỗi hai vị, năm đó ta cũng chỉ phụng mệnh hành sự. Mọi chuyện ta làm đều do bị sai bảo. Bây giờ ta đã là nô ɭệ của chủ nhân, hai vị muốn chém muốn gϊếŧ gì thì mặc hai vị...". La Chiến nói ra một loạt ngôn từ hối lỗi, nhìn từ bên ngoài có vẻ rất chân thành nhưng trong đầu hắn nghĩ gì lại không ai biết được.

" Được rồi, đã qua hai mươi năm, chúng ta cũng không so đo, tính toán với ngươi."

Thực ra Phùng Đức vẫn còn nhớ rõ năm đó, La Chiến đến tộc hắn nhưng tên này mục đích chỉ là bắt đi Tiểu Phượng, không ra tay sát hại những tộc nhân khác. Đến khi hắn bại bởi La Chiến, cũng không thừa cơ mà gϊếŧ hắn. Vì vậy, Phùng Đức mới dễ dàng bỏ qua như vậy.

La Chiến nghe vậy cảm kích, tuy hắn nói vậy nhưng ai mà lại không muốn sống.

" Đa tạ !" Hắn chắp tay, vô cùng chân thành nói.

" Đi thôi" Tấn giục.

Ba người gật đầu, đi ở phía sau lưng Tấn.

Trên đường đi, thi thoảng họ gặp mấy tên hạ nhân, Tấn không nói nhiều lời, một chiêu tiễn bọn chúng vào mộng đẹp. Tất cả hắn đều không gϊếŧ, chỉ là phế đi tu vi cùng làm hôn mê bọn họ.

" La Chiến, ta hỏi ngươi, năm đó người ra quyết định bắt Tiểu Phượng là tộc trưởng của bọn ngươi sao ?".

"Đúng vậy, chủ nhân, con trai hắn vì không thể thức tỉnh huyết mạch nên hắn đã đi khắp nơi thu mua tình báo, cuối cùng biết được tin Tiểu Phượng phu nhân vừa ra đời đã có được huyết mạch Phượng Hoàng, bọn hắn đã ngay lập tức ra lệnh cho chúng ta đến tập tích Phùng gia."

Tấn gật đầu, xem ra tộc trưởng La gia và con của hắn hôm nay hắn bắt định.

Rất nhanh, đoàn người đến nơi, nơi này là một  gia viên rộng lớn, từng toà kiến trúc to lớn, xa hoa đập vào mắt bọn họ, nhìn từ xa vô cùng hào nhoáng và xinh đẹp.

Nhưng Tấn không quan tâm, cũng không có tâm trạng thưởng thức, hắn sử dụng " băng phong thiên lý" đóng băng cả không gian này lại nhằm ép tộc trưởng La gia hiện thân

Bán kính xung quanh Tấn mấy cây số không ngừng bị băng bao phủ, từng ngôi nhà băng xanh muốt như ngọc thạch xuất hiện. Một số người trong tộc đang tu luyện thì bị lâm vào trạng thái đóng băng. Tu vi đủ cao thì hoảng sợ, từ trong mật thất thoát ra ngoài, yếu hơn thì cũng chỉ có nước ngồi chờ băng tan.

Mười mấy giây sau, đột ngột, vài chục thân ảnh từ dưới lớp băng bay lên, Tấn dò xét thì thấy hầu hết đều là thánh nhân, mạnh nhất thậm chí đạt đến thánh chủ sơ kì. Nhưng lại không thấy bóng dáng tộc trưởng La gia đâu.

" Cuồng đồ, từ nơi nào dám tới La gia làm loạn, ngươi muốn chết ?" Một tên trong số đó chỉ vào Tấn rống to, đám người còn lại nhìn vào Tấn ánh mắt cũng toát ra lửa giận.

Tấn bình tĩnh đáp lại

" Ta không biết hôm nay ta thế nào chứ ta biết La gia các ngươi không qua khỏi hôm nay"

"Tiểu tử, ngươi đang tìm cái chết, mọi người, lên, cho tên này biết La gia ta không phải dễ chọc như vậy"

Mấy chục tên còn lại gật đầu, qua một màn vừa rồi bọn chúng đã chứng kiến đến sự lợi hại của Tấn nên cũng không có bất kì khinh thị nào, thậm chí còn có phần coi trọng bởi một kĩ năng này quá doạ người, phía dưới Thánh nhân không một ai thoát khốn.

Tất cả hô hào nhau thôi động linh khí, mấy chục loại võ kĩ tung ra, kim, mộc, thủy, hoả, ... nguyên tố cùng lúc vận dụng, hào quang che khuất bầu trời, tràng cảnh vô cùng tráng lệ nhưng không kém phần đáng sợ, kinh khủng.

Phía dưới, cảm nhận từng đợt pháp lực ba động, ba người sắc mặt đại

biến, bọn họ chỉ là thánh nhân, làm sao đỡ được nhiều công kích như vậy. Tất cả mồ hôi hột chảy ra, nhưng vẫn kiên cường, lấy ra hết bản sự của mình nhằm ngăn chặn một đợt công kích này.

Có điều, bọn họ lại quên mất Tấn, hắn vẫn một bộ dạng thờ ơ, chỉ có khi tất cả võ kĩ đã đến gần trước mặt, Tấn mới khẽ vận dụng không gian phong toả, cầm cố hết thảy lại.

Không thể không nói, pháp tắc không gian vô cùng bá đạo, công thủ hoàn mĩ, chiêu này vừa ra, đám người La gia bất động giữa không trung, một loạt võ kĩ cũng bảo trì xu hướng lao xuống nhưng không thể tiến thêm một tấc nào, cứ như vậy lơ lửng, Tấn ý niệm khẽ động, dòng xoáy linh khí tán đi, trở về với hư vô.

Đám người La gia  bị một chiêu này của Tấn khống chế, tất cả không thể cử động, không thể nói chuyện nhưng ánh mắt của họ lại tràn ngập rung động, không che giấu nổi sự sợ hãi, bất lực.

Bọn họ biết Tấn mạnh nhưng không ngờ hắn lại khủng bố tới tình trạng này. Pháp tắc không gian, ở đây ai cũng nắm giữ một vài tia, nhưng muốn sử dụng tới tình độ đăng phong tạo cực như Tấn, điều này khó hơn lên trời.

   Phùng Đức, Thanh Trúc cùng La Chiến há hốc mồm.

La Chiến từng tự thân cảm nhận một chiêu này của Tấn khủng bố, tuy nhiên, lúc đó với bây giờ khác nhau. Khi đó chỉ có  chín người, tu vi phần lớn cũng chỉ là Bán thánh. Nhưng bây giờ, hầu hết cao tầng của La gia đã đi ra, trong đó còn có thánh chủ cảnh, bảo sao hắn bình tĩnh cho được.

Hai người còn lại cũng không kém cạnh. Trong đầu  thầm nghĩ.

" Con gái à con gái, ngươi tìm đâu ra một tên quái thai như này"

 

  Mặc kệ mọi người nghĩ gì, Tấn vẫn làm việc của mình, hắn lại khống chế bọn người La gia từ trên không trung xuống đất, quỳ thành một hàng, tràng cảnh vô cùng quen thuộc lại xuất hiện, có điều quy mô so với lúc trước lớn hơn nhiều.

  

  Tấn liếc qua một lượt người La gia, ánh mắt người nào người nấy đều không cam lòng cùng phẫn nộ. Bọn họ vốn là thánh nhân, thánh chủ cảnh, trong mắt một số người thậm chí là tiên nhân, lúc nào phải chịu qua ô nhục như thế này ?

   Nhưng bọn họ càng khó chịu bao nhiêu Tấn lại vui vẻ bấy nhiêu.

   " Đáng đời, ai bảo dám động đến Tiểu Phượng nhà ta, chưa diệt tộc các ngươi xem như bọn ngươi may mắn."

  Tấn nghĩ như vậy, ánh mắt nhìn về phía đám người càng hả hê, miệng đôi lúc không tự chủ được cười  mấy cái.

  " Nói, tộc trưởng các ngươi đang ở đâu"

Tấn giải trừ kĩ một phần kĩ năng cho tên Thánh chủ.

  Tên này đôi mắt oán độc nhìn Tấn, dù đang quỳ nhưng vẫn cố mạnh miệng.

" Tiểu tử, ta không cần biết ngươi là ai, khôn hồn thì mau thả bọn ta ra, về sau ngươi còn có thể chết nhẹ nhàng. Tộc trưởng chúng ta đang bế quan trùng kích cảnh giới tiếp theo, có lẽ đã sắp xuất quan, đến lúc đó, bọn ta sẽ cho ngươi biết chữ chết viết như thế nào"

  Hắn vừa nói vừa cười gằn, phảng phất nhìn thấy cảnh Tấn bị tộc trưởng La gia đè xuống đất ma sát.

    Với ánh mắt kì dị Tấn nhìn hắn như nhìn một thằng ngu.

" Chữ "chết" viết thế nào ta đúng thật không biết nhưng chữ "ngu" thì ta vừa được lĩnh giáo. Ngươi nói như vậy thật không sợ ta tìm đến mật thất, ngăn cản tộc trưởng các ngươi tấn cấp ?"

Nghe Tấn nói vậy, tên Thánh Chủ sắc mặt đại biến

" Ngươi dám"

  " Có gì mà không dám" ,

Nói rồi, Tấn thả ra thần thức, dò xét khắp La thành.  Dù hắn không sợ tên tộc trưởng nhưng ít một việc vẫn tốt hơn là nhiều thêm một việc. An nhàn một chút không tốt sao ??

.......

   " Thấy"



Một tiếng này của Tấn như xát muối vào tâm hồn bọn người La gia, tên thánh chủ thì mặt run run, hai bên gò má không ngừng đổ mồ hôi, đám người còn lại ánh mắt không tiếp tục nhìn Tấn mà đổi mục tiêu qua tên này, nếu có thể bọn họ chỉ sợ đã cùng đứng lên, thật dạy cho hắn chữ "chết" viết như thế nào.

  "  La gia ta đời đời sản sinh anh kiệt  tại sao lại có thể xuất hiện thằng ngu như này, haizz ".

Tên thánh chủ cảnh khác thầm than.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện