Nhận được tin tức, gương mặt Hướng Quân càng thêm âm trầm. . . . . .
“Điện hạ. . . . . .”
Thất công công bất an đi tới, điện hạ nổi giận, đoán chừng có liên quan tới nương nương rồi!
“Đem cái này đi đốt!”
Thư bị hắn vo tròn, Thất công công vội vàng bê chậu than tới, ông muốn thiêu hủy phong thư ở trước mặt Hướng Quân!
Ngón tay thon dài nắm lại thật chặt, Hướng Quân phịch một tiếng ngồi xuống, thần sắc chán chường cực kỳ.
“Điện hạ. . . . . .”
“Đi xuống!”
Hiện tại hắn cần suy nghĩ một chút, rốt cuộc nên làm như thế nào mới phải!
Chuyện đã càng ngày càng thoát khỏi khống chế của hắn, thấy Văn Văn hồi báo, thậm chí hắn hoài nghi, người kia là Lộ Châu sao?
Lộ Châu, một nữ tử ôn nhu nhã nhặn lịch sự, làm sao có thể làm ra chuyện như vậy?
Làm sao có thể?
Hướng Quân thở dài, nhắm mắt lại, nàng muốn thành hôn, mang theo hài tử của hắn, gả cho Hiên Vương!
Vậy mà nàng, lại quên mất tất cả mọi chuyện của bọn họ!
Lộ Châu, nàng hận ta như vậy sao? Hận đến nỗi muốn đem mọi chuyện về ta loại bỏ khỏi tâm trí nàng không còn một chút