Chu quản gia liền vội vàng gật đầu tạ tội, Khánh Vương nhàn nhạt cười một tiếng, đưa mắt nhìn Chu quản gia sau khi rời đi, hắn chợt ha ha cười lớn:
Lộ Nhi, Hiên Vương phải cùng công chúa thành thân rồi, nàng thật yêu huynh ấy như vậy sao?
Nàng yêu đến nỗi có thể cam tâm tình nguyện làm tiểu thiếp của huynh ấy sao?
Dù sao cũng có cảm giác, Lộ Nhi không phải là một người chịu thiệt như vậy, ngày hôm qua lúc Hoàng thượng nói với hắn, hắn cũng không có phản đối.
Tại sao phải phản đối chứ? Hiên Vương cưới công chúa, đối với hắn mà nói, cũng không phải là một chuyện xấu gì.
Ha ha, hết thảy đều rất tốt, Lộ Nhi, ta không tin nàng là Lộ Châu, chờ chân ta khỏi hẳn, ta sẽ tự mình cho nàng hạnh phúc.
Hiên Vương đi tìm nàng, nhưng hôn kỳ của huynh ấy được định ở ba ngày sau, Hiên Vương có thể trở về kịp ngăn cản sao?
Khánh Vương tin tưởng, hẳn là sẽ không, hắn vừa tới Đại Hướng quốc, đoán chừng đánh chết hắn hắn cũng không dám tin tưởng, Hoàng thái hậu sẽ gấp gáp như vậy, quyết định hôn sự của hắn đi?
“Khánh, trong lòng của con vẫn không bỏ được sao?”
Lúc tới đây, vừa hay nhìn