Hiên Vương cười một tiếng, khóe miệng hơi cong lên:
“Ai nói ta sẽ không thử một chút? Lộ Nhi, nàng cũng không cần xem thường tướng công của mình như vậy nha. . . . . .”
Cái miệng nhỏ nhắn này, thật là thật biết cách đả kích người khác, Hiên Vương vội vàng đặt lên, đêm đẹp khổ ngắn, mấy ngày nữa sẽ phải rời kinh rồi, hắn cần phải quý trọng mấy ngày này mới phải.
==========đường ngăn cách ==========
“Mẹ, mẹ. . . . . .”
Giọng trẻ con non nớt, khiến cho Lộ Nhi đang say giấc nồng không kiên nhẫn nhăn mày, mấy giờ rồi, có để cho người ta ngủ hay không?
Tối hôm qua Hiên Vương không để cho nàng ngủ ngon, đến bây giờ trên người của nàng còn đau nhức lắm?
“Mẹ à, sấm đánh . . . . . .”
Lộ Nhi lật người, sấm đánh cùng nàng có quan hệ gì, trực tiếp không nhìn!
“Trời mưa!”
Hừ, lừa gạt trẻ con ba tuổi sao? Trời mưa cũng không ướt giường của nàng, kiên quyết không dậy!
Lộ Nhi lôi kéo chăn, cả người