Tương tự như ở hiện đại, các phòng ban đều giống như đại thần dưới trướng Hoàng thượng, mỗi người bọn họ đều có chuyện phụ trách của riêng mình, chuyện lớn đều do Tổng tài phụ trách.
Nhưng Tổng tài cũng chỉ trông nom chuyện quan trọng, không phải còn có cấp dưới là thư ký sao? Bọn họ không có thực quyền gì nhưng lại có thể giảm bớt rất nhiều khối lượng công việc cho Tổng tài.
Mà hoàng đế cổ đại cũng không khác Tổng tài hiện đại là bao, bọn họ không có thư ký gì đó cho nên hẳn là bị mệt đến chết.
Về phần Nghị chính ty, đoán chừng cũng gồm các đại thần có chút quyền lực tạo thành, không phải là hắn không tin tưởng bọn họ, mà là. . . . . .
Cái đó nhất định phải bỏ đi, hoặc là nói trực tiếp tìm một vài người quan trọng để làm là tốt rồi. . . . . .
Bảo Bảo đã quyết định chủ ý, nhưng những thứ này tạm thời không thể thực hiện được, hắn phải từ từ làm quen, biết rõ, khảo sát nhiều hơn nữa.
“Cái gì mà sức lao động?”
Lời Bảo Bảo nói, Hiên Vương có chút không hiểu, nhưng Lộ Nhi lại biết rõ.
“Cái gì? Bảo Bảo, con đang