Tại quận Miên Châu thuộc phạm vi Ba Tây lúc này, đang có một số lượng lớn quan viên và địa chủ địa phương tụ tập, đợi đến khi Bạch lão gia đến đó, đã là lúc chạng vạng tối.
Hắn không đi thuê trọ, mà đi tìm bạn mình, ở nhờ nhà bạn mấy hôm.
Bạn của địa chủ thì tỉ lệ cao cũng là địa chủ, là địa chủ bản địa, tin tức đối phương biết được nhanh nhạy hơn Bạch lão gia lặn lội từ thôn Thất Lí đến đây nhiều.
Hắn rất vui mừng, cười ha ha bảo đám người hầu chuẩn bị rượu thịt thịnh soạn, nói với Bạch lão gia: "Không biết lần này là do ông trời phù hộ, hay là do có người cố ý, nhưng dù thế nào thì mấy người chúng ta cũng đều là người được lợi, đáng giá làm bữa chúc mừng, nào, đêm nay chúng ta không say không về."
Bạch lão gia chạm ly với hắn, hỏi: "Sao Ngụy đại nhân lại bỗng nhiên nghĩ đến Miên Châu của chúng ta?"
Miên trúc cũng không phải là khu vực thiên tai nghiêm trọng, ông ấy cứu tế thiên tai bận rộn như vậy, lẽ ra sẽ không đến khu của bọn họ mới đúng.
Người bạn uống một ngụm rượu rồi cười nói: "Nghe nói là do lúc Ngụy đại nhân đang cứu tế ở ngoài, thì gặp được hai nạn dân ngồi bên đường nói về tình hình Miên Châu, bọn họ là từ Miên Châu đi ra, Ngụy đại nhân nghe họ nói bên này cũng có rất nhiều người gặp họa, nên đã tức thời đưa ra quyết định đến đây.
Hắn hạ thấp giọng cười nói:" Nhưng ta luôn cảm thấy chuyện này quá trùng hợp, nói không chừng là có người cố ý.
"
Bạch lão gia nghĩ tới Phó huyện lệnh đầu tiên, nhưng hắn không dám nói," Không biết là ai? "
" Ai mà biết được? Có lẽ là người nào đó một lòng vì dân, dù sao thì cũng không phải là thứ sử đại nhân của chúng ta.
"
Người bạn dựa vào ghế, hắn vẫn quen ngồi xếp bằng hơn, Bạch Lập cũng không phải người ngoài, nên hắn dứt khoát rời ghế ra ngồi xếp bằng, nói:" Hắn mới nhậm chức ở đây được một năm, nếu không có gì ngoài ý muốn, sợ rằng còn phải đợi ở đây bốn năm nữa, ngươi không biết đâu, vừa có lũ lụt, hắn đã lập tức hẹn chúng ta đến, mấy nhà ở Ba Tây đã liên tục quyên góp vài lần, lần sau nhiều hơn lần trước.
"
Nói đến đây thì bụng đầy căm giận:" Cho đến nay ta đã phải quyên năm lần rồi.
"
Bạch lão gia hoảng sợ," Nhiều như vậy? "
" Thứ sử lão gia của chúng ta còn chê ít ấy, lúc trước chúng ta đã từng liên hợp kiến nghị rồi, bảo hắn dâng thư xin giảm chút thuế má, không dám nói miễn hết, nhưng chí ít cũng phải được giảm một ít.
Kết quả ngươi đoán xem thế nào? "
Bạch lão gia lắc đầu.
" Hắn trợn mắt nói dối, nói tình huống của Miên Châu rất tốt, chúng ta không nên tranh lợi với bá tánh châu huyện khác, dù sao mấy khoản thuế ruộng này đối với chúng ta cũng chẳng là gì, nhưng đối với nạn dân gặp thiên tai lại là thứ cứu mạng.
Hừ, hắn thì ra vẻ lương thiện, rồi nói chúng ta như tội ác tày trời.
"Người bạn nói:" Đúng, dù mấy khoản thuế ruộng này đối với chúng ta đúng là không đến nỗi thương gân động cốt, nhưng thị tộc của chúng ta có bao nhiêu thế hệ ở đây, ai mà không có bà con nghèo chứ? "
" Tuy rằng đúng là lần này mức độ thiên tai của Miên Châu không thể so với bên ngoài, ngoại trừ mấy người thương vong, thì đa số mọi người vẫn giữ được nhà cửa, nhưng quan trọng là đồng ruộng hoa màu không giữ được.
"Hắn nói:" Nếu là giảm miễn thuế má, mọi người thắt lưng buộc bụng còn có thể cố qua một năm, nhưng ông ta không giảm, chỉ mỗi thu thuế không thôi đã có thể đè chết người.
Vốn không chết bởi lũ lụt, ngược lại chết ở bàn tay con người, bọn họ đây là muốn bức Miên Châu đi vào tuyệt cảnh.
"
" Ài, chắc cũng không nghiêm trọng như ngươi nói đâu, lần này triều đình nhìn chằm chằm vào Kiếm Nam Đạo mà, hắn dám bức chết bá tánh như vậy, không cần chúng ta làm gì, triều đình đã không tha cho ông ta trước.
"
" Hừ! "
" Vậy việc lần này coi như chắc chắn rồi? "
" Vẫn chưa, hôm qua Ngụy đại nhân mới đến Ba Tây, hôm nay đi ra ngoài tuần tra với mọi người, khả năng là mai còn muốn đi xem tình hình mấy huyện khác nữa, ngươi muốn đi cùng không? "
Bạch lão gia luôn cảm thấy lần này Ngụy đại nhân tới đây quá dễ dàng, cũng muốn đi xem thử tình hình thế nào, bởi vậy gật đầu.
Người bạn cười nói:" Vậy chúng ta cùng đi, đúng rồi, tình hình ở huyện La Giang của các ngươi thế nào? "
" Theo lời ngươi nói, nếu chỉ xét riêng trên mức độ thiệt