Liên Khê ở trong tủ quần áo tìm kiếm một trận, chọn y phục có kiểu dáng đơn giản mặc vào, sau đó ra khỏi cửa hỏi tiểu nha đầu Đại phu nhân đang ở đâu.
Tiểu nha đầu thấy Liên Khê một thân thường phục nên không nhận ra nàng là Nhị phu nhân, liền chỉ về phòng của Liên Đồng, lại vội vàng nói: "Tiểu thư thỉnh ngài đi về phía trước ngồi vào vị trí, thiếu gia đã đi đến tiền thính, còn nếu ngài là bằng hữu của đại phu nhân thì cũng thỉnh ngài đi đến tiền thính, quý phủ sẽ an bài chỗ dừng chân cho ngài, chờ ngày mai liền có thể thấy được Đại phu nhân..."
Liên Khê nhìn nha đầu nhu thuận kia, liền nựng nựng mặt nàng, chọc tiểu nha đầu đến đỏ mặt: "Ta không phải là tân khách, ta là muội muội của Đại phu nhân, cũng chính là... Nhị phu nhân..." Liên Khê cười hì hì nhìn nha đầu bỗng nhiên thay đổi sắc mặt.
Nha đầu kinh hoảng há hốc mồm, vội vàng hành lễ vừa vội nói: "Tỉnh an Nhị phu nhân, thiếu gia đang tiếp khách ở phía trước, lễ động phòng vẫn chưa thành hiện, thỉnh Nhị phu nhân cấp tốc trở về phòng, tiểu nhân sẽ giúp người thay lễ phục chờ thiếu gia trở về..."
Liên Khê dương thần nở nụ cười: "Về phía thiếu gia, ta đã bẩm báo qua, ngươi chỉ cần chỉ đường cho ta đến phòng của Đại phu nhân là được, đảm bảo ngươi không bị phạt..."
Nha đầu nửa tin nửa ngờ, nhưng rốt cuộc vẫn nghe theo lệnh, vội vàng chạy đi, phân phó tiểu nha đầu khác một chút, nàng vội vàng chạy đến tiền thính báo với thiếu gia.
Liên Khê dưới sự chỉ dẫn của tiểu nha đầu thuận lợi tìm được phòng của Liên Đồng, 'chi nha' một tiếng đẩy cửa vào.
Khăn trùm đầu sớm đã bị Liên Đồng tháo xuống đặt trên giường, hỉ phục cư nhiên cũng đã đổi thành thường phục, đang ngồi trên bàn gõ phẩm trà, độ ấm vừa đủ, lúc Liên Khê đi vào nàng cũng đang tựa vào ghế, mặt dương dương tự đắc.
"Sớm biết trước là ngươi sẽ đến..." Liên Đồng cũng không ngẩng đầu lên, uống một ngụm trà: "Quả nhiên là trà Tất gia..."
Liên Khê đóng cửa lại, đại mã kim đao mà ngồi đối diện Liên Đồng, thân mình ghé vào trên bàn nhìn Liên Đồng: "Ta còn đang lo lắng cho người chờ tên Tất thái giám kia đến cởi khăn trùm đầu mà đói,... làm ta vội chạy nhanh đến chiếu cố ngươi, không nghĩ tới ngươi đã tự mình an bài tốt, uổng công ta lo lắng vô ít..."
"Tất... thái giám?" Liên Đông vội vàng nuốt xuống ngụm trà kia... may mắn, không có phun ra ngoài...
Liên Đồng buông chén trà, giương mắt nhìn Liên Khê, cười đến nửa ngày: "Vì thế ngươi liền nghĩ hắn là thái giám?"
"Bằng không là cái gì?" Liên Khê nhíu mày, Liên Đồng cười là nàng bắt đầu hoài nghi chính mình.
"Ngươi ta không phải cũng môi hồng răng trắng? Ngươi ta không phải không có hầu kết? Ngươi ta cũng là người tập võ, sao cơ thể vẫn không có cơ bắp? Ngươi ta nói chuyện mãng thanh mãng khí? Vậy chẳng lẽ ngươi ta cũng là thái giám sao?" Liên Đông ha ha cười nhìn Liên Khê, thật là, cô nàng này thật thú vị, nếu để Tất Quyền Ngọc biết Liên Khê nghĩ về nàng ấy như vậy, chắc nàng ấy tức chết.
"Ý ngươi là..." Liên Khê hô một tiếng ngồi lại trên ghế, tay ở trên bàn đập một cái liền vọt tới bên cạnh Liên Đồng: "Ý ngươi là, tướng công của chúng ta, thiếu niên tướng quân đầy hứa hẹn của Phượng Linh đế quốc - Tất Quyền Ngọc là..."
"Nữ nhân!" Liên Đồng gật đầu, nhẹ nhàng bâng quư nói: "Khinh công của ngươi lại tiến bộ rồi..."
Liên Khê khoát vai Liên Đồng: "Ta nghĩ ngươi..." Âm thanh nói chuyện của Liên Khê nhẹ nhàng ôn nhu, so với vẻ mặt bát quái vừa nãy quả thật là chuyển biến một trăm tám mươi độ.
"Lại đây..." Liên Đồng vỗ mạnh lên mông Liên Khê một cái, mặt nàng lại đỏ lên.
Liên Khê nhảy dựng lên: "Nữ nhân hảo nhẫn tâm a...đánh mạnh như vậy... cái mông êm đẹp của ta một ngày nào đó cũng bị ngươi đánh đến biến dạng... uổng công ta nhớ ngươi như vậy..."
Liên Khê bình tĩnh lại, cúi đầu bên tai Liên Đồng: "Từ khi ra khỏi nhà cũng đã ba ngày chưa thấy Đồng nhi, chưa cùng Đồng nhi ngủ chung, ta rất nhớ ngươi..."
"Còn nói mê sảng..." Liên Đồng xoay người, nhìn bộ dáng quyệt miệng của Liên Khê, ninh ninh mặt nàng nói: "Đi qua, ngồi xuống. hảo hảo nói chuyện..."
Liên Khê nga một tiếng, ngoan ngoãn ngồi xuống đối diện Liên Đồng: "Ngươi thế nào lại biết Tất Quyền Ngọc là nữ? Trước kia các ngươi đã biết nhau sao? Hoặc là ngươi nhận ra được? Ánh mắt của ngươi không độc như thế chứ, ta còn chưa nhìn ra được, diện mạo của nàng ấy nếu quan sát theo góc độ nam nhân thì là âm nhu theo góc độ nữ nhân thì lại không đủ nữ tính a..." Liên Khê ở trong lòng nói thầm, vẻ đẹp phi giới tính a, nguyên lai ở thời đại này cũng có, tình thần xuân ca không chỗ nào là không có a...
"Trước kia đã có gặp qua..." Liên Đồng kéo một hộp hạnh nhân đặt trên bàn.
"Là mang từ trên kiệu hoa xuống? ta cũng muốn mang, nhưng không có gì để mang, hỉ phục lại không có túi..."Liên Khê thực thuận tay lấy đồ hạnh nhân ăn.
"Trước đó ta đã kêu nàng ấy chuẩn bị..." Liên Đông ha ha cười rộ lên.
"Ngươi! cái đồ bại hoại, cũng không biết kêu nàng ta chuẩn bị cho ta một chút, mệt ta đã đối đãi với ngươi tốt như vậy..." Liên Khê ngiến răng nghiến lợi, hung hăng nhai hạnh nhân trong miệng. Xem hạnh nhân kia là Liên Đồng, trong lòng mặc niệm: cắn chết ngươi!
"Dù sao ngươi cũng sẽ đến, chuận bị để làm gì" Liên Đông nhìn xung quanh, cũng không để ý Liên Khê đang phẫn nộ.
"Được rồi!" LIên Khê nhận thua, mình không phải quả thật lại đây sao? Liên Khê uống ngụm trà, ánh mắt nguy hiểm nhìn Liên Đồng: "Trước khi gả lại đây, chưa ai nói cho ta biết ngươi đã từng thấy qua Tất Quyền Ngọc?"
Trí nhớ của Liên Khê rất là tốt, lúc trước khi hỏi Liên Đồng có thích Tất Quyền Ngọc hay không, Liên Đông nói là chưa thấy qua thế nào lại thích. lúc này tốt lắm, nguyên lai là lừa nàng...
"Hồi nhỏ thì có gặp, khi lớn lại chưa thấy qua, đương nhiên không biết nàng ấy có bộ dáng gì... cũng không tính lừa ngươi. Chính là lười giải thích, cũng không phải là chuyện gì lớn..." Liên Đồng làm Liên Khê quả thật không có biện pháp cãi lại.
Liên Khê cắn răng khanh khách, hạ giọng uy hiếp: "Thật muốn cắn chết ngươi..."
"Ngươi cắn thử xem, chỉ sợ ngươi không dám?" Liên Đồng vẻ mặt không sao cả nhìn Liên Khê đang phẫn nộ, còn nhíu mày khiêu khích, Liên Khê bị chọc tức đến mức bộ dạng ngày càng giống thú, khi nói xong, Liên Đồng lại cảm thấy không ổn, trà trong miệng xém chút nữa phun ra. Tiểu hỗn đản này cự nhiên dám gài bẫy nàng...
"Chính là ngươi nói nga?" Liên Khê thật sự đứng lên, hai mắt nhìn chằm chằm Liên Đồng, chạm rãi bước qua khỏi bàn, Liên Đông nhìn Liên Khê bị ánh mắt nóng như lửa của nàng ấy nhìn làm nàng mất đi khí lực.
Liên Khê kéo Liên Đồng đến, quả thật cắn ngay cổ một ngụm.
một ngụm này không nặng cũng không nhẹ, Liên Đồng hừ một tiếng có chút đau, còn có