Quận Chúa Thỉnh Tỉnh Táo

Chương 105


trước sau

105

Diệp Dung thời gian trước đã ra ngoài du ngoạn, nghe nói Phúc vương mưu phản mới trở về

Nàng thay đổi khá nhiều, làn da vốn trắng nõn đã chuyển sang màu mật ong, có vẻ chững chạc hơn trước kia nhưng thần sắc vẫn sôi nổi hoạt bát, khí chất vẫn hiên ngang như trước, giơ tay nhấc chân đều tiêu sái mà nữ tử khuê trung khác không có được

“Diệp tỷ tỷ” vừa thấy nàng, Tiêu Minh Kiểu đã vui vẻ nhào tới ôm lấy cánh tay nàng ‘sao ngươi lại trở về?”

Tiêu Minh Yên cũng ôn nhu cười, lên tiếng chào hỏi

Diệp Dung gật đầu với Tiêu Minh Yên, đưa tay sờ đầu Tiêu Minh Kiểu nói ‘đã lâu không gặp, Kiểu Kiểu cao hơn trước kia nhiều”

“Còn xinh đẹp hơn nữa, đúng không?”

“Đúng vậy, da mặt cũng dày hơn trước kia nhiều”

“Nào có, ngươi nhìn đi, ta đỏ mặt hết rồi nè”

Ba người hàn huyên một hồi, Diệp Dung mới nói rõ mục đích đến “ta không tin vương gia sẽ mưu phản, hắn lười, lá gan lại nhỏ, không thể làm ra loại chuyện này”

Tiêu Minh Kiểu và Tiêu Minh Yên…không thể phản bác được

“Ta lần này trở về chính là xem các ngươi có cần giúp đỡ gì không, nếu có, cứ nói với ta’ thấy hai tỷ muội nghe vậy liền liếc mắt nhìn nhau, thần sắc nghiêm túc, Diệp Dung lắc đầu cười nói ‘dù không thành phu thê thì ta và phụ vương các ngươi cũng là bằng hữu. Bằng hữu có việc, đương nhiên phải giúp đỡ, các ngươi cần gì cứ nói, không cần cố kỵ”

Nàng đã nói đến vậy, Tiêu Minh Kiểu cũng không do dự nữa “Diệp tỷ tỷ, ta muốn nhờ ngươi thuyết phục Diệp bá phụ mang binh bao vây hoàng cung”

Diệp Dung lập tức phun ngụm trà trong miệng ra ngoài

“Đừng nóng vội, ngươi nghe ta nói trước ah”

“Ngươi mau nói cho rõ ràng đi” hù chết nàng ah

Tiêu Minh Kiểu liền thuật cho nàng biết kế hoạch. Diệp Dung nghe xong, trầm tư một lát, gật đầu ‘ta biết rồi, các ngươi chờ tin của ta”

Không biết Diệp Dung thuyết phục cha nàng như thế nào nhưng hai ngày sau, nàng mang đến thư đồng ý tham gia kế hoạch của Diệp tướng quân

Tiêu Minh Kiểu cực kỳ vui mừng, ôm nàng hôn hai cái rồi cầm thư đi tìm Vệ Cảnh

Tối đó Vệ Cảnh âm thầm đi tìm Ninh vương, sáng sớm Ninh vương liền dẫn một người trẻ tuổi, nghe nói là hậu nhân của Mộc thần y tiến cung

Ninh vương có hiếu tâm, không ai dám ngăn trở nhưng chuyện liên quan tới thân thể của Long Đức đế, đám người Thành vương không yên tâm, lấy lý do hậu nhân thần y khó tìm sợ Ninh vương bị lừa gạt mà yêu cầu người kia chứng minh thân phận. Trước đó Ninh vương đã lén đến thăm một nhà Phúc vương, Mộc Linh Lung đã đưa cho hắn một chai Tục cốt cao, nói là nhiều năm trước được Mộc thần y tặng cho. Tục cốt cao là dược chỉ do thần y Mộc Xuân mới có thể chế ra được, vì thế khi người kia đưa bình Tục cốt cao ra cũng chửa lành cho một người bị gãy chân trước mặt mọi người, thì không ai có ý kiến gì nữa

Sau đó Ninh vương dẫn vị hậu nhân thần y kia tiến cung, gặp Long Đức đế đang nằm hôn mê trên giường. Các hoàng tử khác cũng đi theo, nào ngờ ngay khi bọn họ đang sợ hãi, chờ đợi thì vị hậu nhân thần y kia đột nhiên kèm phụ hoàng của bọn họ, mang hắn ra ngoài cung

Ninh vương giả vờ kinh hãi, vội vàng gọi Cấm vệ quân lui ra “mau lui ra, mau. Ngươi ngàn vạn lần đừng làm phụ hoàng ta bị thương”

Các hoàng tử còn lại cũng hoàn hồn, dù không biết xảy ra chuyện gì cũng lập tức hô to lên. Lúc này ai dám không quan tâm tới tính mạng của Long Đức đế thì chính là đại nghịch bất đạo, dù trong lòng nghĩ thế nào thì ngoài mặt bọn họ vẫn phải biểu hiện cho tốt.

Chỉ có Thành vương rất nhanh hiểu được hậu nhân thần y kia không hề muốn ép buộc phụ hoàng hắn mà là muốn cứu phụ hoàng ra cung. Nhìn hắn ta thân thủ lưu loát, chắc chắn không phải là người bình thường. Thành vương nháy mắt thấy toàn thân đổ mồ hôi lạnh. Không được, tuyệt đối không thể để bọn họ xuất cung, một khi mất đi con tin phụ hoàng này, kế hoạch sẽ bị phá hỏng,càng không nói đến bọn họ cứu tỉnh phụ hoàng…

“Vương gia, không thể để Bệ hạ xuất cung”

Bên tai vang lên thanh âm nôn nóng của thuộc hạ tâm phúc, Thành vương hít sâu một hơi, nắm chặt hai tay, hô lên ‘Cấm vệ quân, bắt kẻ to gan lớn mật này lại”

“Không thể. Hoàng huynh, phụ hoàng còn trong tay bọn họ ah” tất cả mọi người đều không dám tin nhìn hắn.

Ninh vương trầm mặc, lớn tiếng thét hỏi “ngay cả tính mạng của phụ hoàng mà ngươi cũng không để ý, ngươi có ý đồ gì?”

“Lời này ta nên hỏi ngươi mới phải. Kẻ tặc này là ngươi mang vào cung, ngươi còn dám hỏi ta có ý đồ gì?” hôm nay các hoàng tử tiến cung đều không mang theo niều người. Thành vương trong lòng vừa động, đáy mắt lộ vẻ ngoan độc. Hắn quay đầu nhìn thủ lĩnh Cấm vệ quân Chu Sáng là người của hắn ‘bắt kẻ tặc này lại, tuyệt không thể để phụ hoàng rơi vào tay kẻ tặc chịu nhục” sau đó mắt lạnh quét qua các vị hoàng tử, lạnh lùng nói “nếu có ai ngăn cản, giết không cần hỏi”

Tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người, Thành vương…không phải là muốn tạo phản chú?

Trước giờ, Thành vương chưa từng muốn tạo phản. Hắn ở trong triều danh vọng vô cùng tốt, vốn có khả năng trở thành thái tử nhất, nếu không phải Tiết Phong và Phúc vương nhiều chuyện, tra ra Vĩnh vương mưu phản, làm hắn lòi đuôi, hắn tuyệt đối sẽ không lâm vào cảnh chó cùng rứt giậy. Sau này bỏ thuốc cho Long Đức đế, khiến hắn hôn mê cũng chỉ nghĩ loại trừ Phúc vương là người biết chuyện này cũng thuận tiện khống chế Long Đức đế, sợ hắn sau khi tỉnh lại biết những chuyện mình làm sẽ phế mình mà thôi. Thành vương sợ hãi kính trọng phụ hoàng của mình nhưng chưa bao giờ thực sự muốn tính mạng hắn, hắn chỉ muốn thừa dịp lúc phụ hoàng hôn mê mà từng bước khống chế triều đình, cuối cùng danh chính ngôn thuận đăng cơ xưng đế. Nhưng hôm nay tình hình có biến, tình thế cấp bách như vậy, hắn không thể nghĩ nhiều. Nếu hôm nay phụ hoàng bị bọn họ mang ra cung, cứu tỉnh thì

hắn sẽ xong đời. Huống chi cơ hội hôm nay cũng là khó có được, tất cả các hoàng tử đều ở đây lại không mang theo nhiều người. Đây là cơ hội tốt nhất để hắn một lưới bắt hết, bỏ qua cơ hội này, dù hắn có thể lần nữa khống chế được phụ hoàng thì sau này cũng phải tranh đấu với các huynh đệ.

Suy tư một hồi, Thành vương cắn răng hạ quyết tâm. Thủ lĩnh Cấm vệ quân Chu Sáng là người của hắn, nghe lệnh hắn phong tỏa cửa cung, khống chế hoàng cung. Không ngờ đúng lúc này lại có người xông vào báo: Diệp tướng quân mang binh lính tuần phòng kinh đô bao vây hoàng cung, nói là nhận được mật báo có người mưu phản nên mang binh đến hộ giá

Thành vương khiếp sợ. Diệp lão đầu là người cương trực công chính nhất, bọn họ lại mời hắn làm chỗ dựa?

“Vương gia, việc đã tới nước này, nếu không làm, đã làm phải là cho trót” thủ hạ tâm phúc của Thành vương nhìn chằm chằm Long Đức đế và các hoàng tử “đám người Lạc vương, Ninh vương ý đồ mưu phản, ngài mang binh hộ giá, tiếc là đã muộn một bước, không thể bảo vệ…Chuyện này…ngài cũng đã cố hết sức”

Lúc đó các vị hoàng tử đều đã chết hết, ngôi vị hoàng đế, trừ hắn còn ai có thể thừa kế?

Thành vương đương nhiên hiểu được điều này, khép mắt, nói “động thủ”

Vừa dứt lời, bên ngoài lại có người đến báo ‘vương gia, bọn họ trói vương phi và thế tử, nói muốn giết bọn họ”

Thành vương sững sờ, sau đó nổi giận “ngươi nói cái gì?”

Thành vương lãnh khốc nhưng không lãnh khốc tới mức không để ý tới thê nhi, thấy Tiêu Minh Kiểu nghênh ngang dẫn bọn họ tới, còn vừa đi vừa sai người chọt lét bọn họ, khiến bọn họ ngứa đến nước mắt chảy ròng ròng, hắn tức đến suýt ngất đi

Tiêu Minh Kiểu nhìn Long Đức đế được hậu nhân thần y khiêng trên vai, thấy hắn chỉ là hôn mê, không có gì đáng ngại mới yên lòng, quay đầu nói với Thành vương “Thành vương huynh, đã lâu không gặp”

Thành vương cười lạnh “ngươi cho rằng như vậy thì ta sẽ sợ?”

“Ngươi không sợ?” nàng có Dạ Ninh và Hành Cáp ở bên cạnh che chở, Cấm vệ quân không thể đả thương nàng. Nàng hai tay ôm ngực, tươi cười rạng rỡ, vẻ mặ thiên chân vô tà “ngươi không sợ cũng không sao, dù sao ta dẫn bọn họ tới cũng không phải để uy hiếp ngươi,chỉ để bọn họ nhìn thấy trượng phu và phụ thân của bọn họ thất bại cỡ nào”

Thành vương vô cùng tức giận, hận không thể treo ngược tiểu nha đầu này lên đánh nhưng lúc này không có tâm tình đôi co với nàng, nhìn thê nhi đang nước mắt giàn giua hô to cứu mạng một cái, sau đó quay đầu ra lệnh cho Chu Sáng “động thủ”

Binh lính tuần phòng lợi hại thì Cấm vệ quân cũng không phải ăn chay, tình hình hiện tại, không liều mạng thì chỉ có đường chết, liều mạng có lẽ còn có đường sống. Chu Sáng hiểu rõ điều này, gật đầu nhận lệnh

Nhìn thấy trong cung sẽ nổi lên một trận gió tanh mưa máu, Tiêu Minh Kiểu hừ nhẹ một tiếng, vừa muốn làm theo kế hoạch của Vệ Cảnh, đột nhiên cách đókhông xa vang lên thanh âm trầm thấp uy nghiêm “Thành vương Tiêu Cảnh Lâm ngỗ nghịch phạm thượng, chứng cớ vô cùng xác thực, phụng lệnh Hoàng thượng giam hắn vào đại lao, chọn ngày hậu thẩm. Thủ lĩnh Cấm vệ quân Chu Sáng hợp mưu với Thành vương làm loạn, thu hồi lệnh bài thủ lĩnh Cấm vệ quân, nhốt vào đại lao. Chư vị huynh đệ Cấm vệ quân nghe cho rõ, lập tức bỏ vũ khí xuống đầu hàng, nếu không sẽ bị xử theo tội mưu nghịch”

Sao lại nói hết những lời nàng muốn nói thế này?Tiêu Minh Kiểu sững sờ, đến khi nhận ra chủ nhân của thanh âm này là ai, lập tức trợn to mắt “tỷ…tỷ phu?”

Người đến râu ria xồm xoàm, mặt mày hung dữ, đúng là Tiết Phong đã mất tích nhiều ngày qua

Đối diện với cô em vợ đang kinh ngạc đến cả người dại ra, Tiết Phong có chút chột dạ, vội quay đầu sang chỗ khác, lần nữa lớn tiếng lặp lại những lời vừa nói

Hắn là tâm phúc của Long Đức đế,uy vọng ở trong quân rất cao hơn nữa trong tay hắn có thánh chỉ, Cấm vệ quân không biết tình hình cụ thể, chỉ nghe lệnh làm việc liền đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng lựa chọn đầu hàng

Không ngờ sự tình lại phát triển thành dạng này,Thành vương sắc mặt trắng bệch, quỳ rạp xuống đất

Tiêu Minh Kiểu không nhìn hắn, sững sờ một lát, đột nhiên xông lên, quyền đấm cước đá với Tiết Phong “đồ hỗn trướng. Ngươi không có việc gì sao không trở về sớm một chút?ngươi có biết a tỷ ta lo lắng cho ngươi thế nào không?”

Nam nhân uy vũ thô lỗ không dám chống lại, ngoan ngoãn ôm đầu chịu đánh nhưng tiểu cô nương khí lực lớn, càng đánh càng hăng, rốt cuộc hắn không chịu nổi, nhịn không được kêu lên thảm thiết “ta sai rồi. Đây đều là chủ ý của Bệ hạ, hoàng mệnh không thể làm trái ah”

Tiêu Minh Kiểu dừng lại mà Long Đức đế đang nằm giả chết trên lưng hậu nhân thần y ở cách đó không xa, toàn thân cứng đờ, giận tím mặt.

Tiết Phong vô liêm sỉ. Tiết Phong khốn kiếp, dám bán đứng hắn


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện