Quận Chúa Thỉnh Tỉnh Táo

Chương 107


trước sau

107

Hai canh giờ sau, Tiêu Minh Yên thuận lợi sinh một nam hài, mẫu tử bình an

Tiết Phong mới lên chức phụ thân vui đến không phân biệt được đông tây nam bắc, cách thật xa cũng có thể đụng đầu vào tường, khiến mọi người cười ầm lên. Tuy nhiên hắn mặc kệ, ai cười cứ cười, Minh Yên đã sinh nhi tử cho hắn, giờ hắn làm phụ thân rồi, mấy người này là đang hâm mộ, ghen tỵ với hắn, hắn không thèm so đo

Cả nhà Phúc vương rất cao hứng, nhất là Phúc vương, hận không thể cười to ba tiếng để tất cả mọi người biết hắn đã làm tổ phụ. Tiểu béo thì vui đến nhảy cẫng lên, thấy ai cũng khoe mình đã làm huynh trưởng

Sinh mệnh mới chào đời khiến trên dưới Phúc vương phủ đều vui mừng, không khí đè nén lúc trước đều tan biến

“A tỷ, ngươi cảm thấy thế nào?” Tiêu Minh Yên sinh xong, kiệt sức đã ngủ thiếp đi. Tiêu Minh Kiểu đi vào nhìn nàng, xác định nàng bình an vô sự, luôn đợi đến khi nàng tỉnh ngủ mới mang chút thức ăn đến “ăn chút gì đi”

“Để ta, để ta” Tiết Phong luôn canh giữ bên giường vội vàng giành lấy cái chén trong tay nàng

Tiêu Minh Kiểu cảm thấy hắn chướng mắt, không chịu đưa cho hắn

“Để tỷ phu ngươi làm đi, ngươi cũng ngồi xuống nghỉ ngơi một lát”Tiêu Minh Yên mỉm cười nhìn nàng, có lẽ vì đã làm mẹ nên nàng càng ôn nhu hơn

“Không được, ta muốn đi xem tiểu chất tử, hai người các ngươi cứ tự nhiên đi, ta không quấy rầu”tiểu chất tử đã được bà vú ôm đi cho bú sữa, hiện không ở trong phòng. Tiêu Minh Kiểu nói xong định đi, lúc này bà vú lại mang hắn quay lại, nàng vui mừng nói “để ta ôm” trước kia nàng đã ôm tiểu béo, tay chân rất thành thạo

“Bảo bối , ta là tiểu tiên nữ a di của ngươi, mau nhìn ta đi. Haha, thật ngoan, hôn một cái”

Tiêu Minh Yên nhịn không được trêu chọc nàng “nếu thích, tự mình sinh một đứa”

Tiêu Minh Kiểu bĩu môi “phải giữ đạo hiếu, không thể nha”

“Minh Yên. Ăn chút gì đi” Tiết Phong dè dặt đưa cháo đã thổi nguội đến

Tiêu Minh Yên hai má đỏ hồng, trong lòng mềm mại “được”

Tiêu Minh Kiểu trêu chọc tiểu chất tử một lát, để lại không gian cho một nhà ba người mà rời đi

“Bọn họ đều nói nhi tử giống ta. Minh Yên, ta…ta còn muốn một khuê nữ bộ dáng giống ngươi”

“Ngươi cho rằng sinh con giống như chọn món ăn sao? muốn sinh gì là có thể sinh?”

“Sinh không được thì lại sinh nữa”

“Ngươi nghĩ thật hay”

“Hắc hắc…”

Nghe tiếng cười của tỷ tỷ và tỷ phu, Tiêu Minh Kiểu nháy mắt mấy cái, không biết thế nào mà trong lòng đột nhiên dâng lên xúc động “Hành Cáp tỷ tỷ, đêm nay chúng ta đến Thính Âm các ăn cơm tối, thuận tiện hỏi đám Dạ Song tỷ tỷ xem Vệ Cảnh đi đâu? Ta muốn tìm hắn, ta nhớ hắn ah”

Hành Cáp yên lặng nhìn nàng, nhủ thầm: ngươi là lão đại, ngươi quyết định

Chưa kịp gật đầu, Tiêu Minh Kiểu đã đột nhiên nhảy lên lưng nàng “chúng ta bay qua đi, ta đợi không kịp, muốn lập tức gặp hắn. Đó là một ngày như cách ba thu, ngươi hiểu không?”

Hành Cáp không kịp chuẩn bị, suýt chút nữa té nhào trên đất, âm thầm rơi lệ: ta không hiểu, một chút cũng không

Dù trong lòng hận không thể treo tiểu quận chúa lên đánh nhưng Hành Cáp cuối cùng cũng nhận mệnh, cõng nàng đạp trên mái hiên mà đi, bay thẳng đến hậu viện Thính Âm các

“Hành Cáp tỷ tỷ lợi hại nhất” thân thiết hôn thanh y nữ tử một cái, tiểu cô nương nhảy xuống lưng nàng, cười nói ‘chờ Dạ Ninh trở về, ta sẽ tự mình làm chủ trì hôn lễ cho các ngươi”

Hành Cáp đơ người. Ai nói sẽ gả cho tiểu tử dính người kia chứ?

“Hihi, ngươi không cần thẹn thùng, ngày đó ta đã nhìn thấy hai người các ngươi ở trên nóc nhà hôn nhau nha”

Tiêu Minh Kiểu cười mập mờ, Hành Cáp suýt hộc máu, đỏ mặt cắn răng nói “đó là hắn đánh lén, ta không có…”

Tiêu Minh Kiểu khoát tay “với võ công của ngươi, ai có thể đánh lén thành công được chứ, ngươi không cần lừa mình dối người nữa”

Lừa mìn dối người cái con khỉ. Tuy nghĩ vậy nhưng trong đầu Hành Cáp lại nhịn không được hiện thiếu niên da mặt dày luôn quấn lấy mình làm nũng kêu tỷ tỷ, khóe mắt nàng co giật, trong lòng lại có cảm giác vui vẻ. Nàng sẽ không…

Ầm! đột nhiên vang lên thanh âm dọa người, Tiêu Minh Kiểu lập tức vểnh tai nghe ngóng ‘tiếng gì vậy? không phải đánh nhau chứ? Mau, chúng ta đi qua xem đi”

Hành Cáp hoàn hồn, xua đi cảm giác không được tự nhiên trong lòng, ôm nàng, điểm chân bay đi

Hai người động tác nhẹ nhàng, bên trong phòng lại hỗn loạn nên nhất thời không ai phát hiện ra bên ngoài có hai vị khách không mời mà đến

“Rất nhanh sẽ tốt thôi, rất nhanh sẽ tốt thôi” Dạ Tuyết mình mặt hắc y, vốn cùng Vệ Cảnh ra ngoài làm việc đang lên tiếng. Hai mắt nàng đỏ bừng, hai tay nắm chặt thành quyền, cả người phủ phục bên giường

Ầm. Lại một tiếng

va chạm vang lên, nam nhân bị trói trên giường, hung hăng đụng người vào vách tường. Hắn xem ra rất thống khổ, cả người run rẩy, sắc mặt tím xanh, mồ hôi to như hạt đậu thi nhau rơi xuống, ướt cả chăn bông. Hắn toàn thân run rẩy, gân nổi chằng chịt, thoạt đỏ thoạt xanh, giống như có sâu đang bò lổm ngổm dưới da, khiến người ta nhìn thấy mà kinh sợ. Hắn há miệng thở dốc, ánh mắt không có tiêu cự, tràn đầy thống khổ. Hắn tựa như muốn kêu lại kêu không được. Có lẽ sợ hắn tự làm mình bị thương mà bốn phía giường đều cùng chỗ hắn bị trói đều chèn chăn bông thật dày, trong miệng hắn cắn một cây côn gỗ, bên trên chằng chịt dấu răng…

Dạ Tuyết khóc như mưa “ta đi tìm thần y. Ta đi tìm hậu nhân của Mộc thần y, ta không tin ta không tìm được”

“A Tuyết’ Dạ Song hai mắt đỏ hồng, ngăn cản nàng “ngươi bình tĩnh một chút”

“Ta không thể. Song tỷ tỷ, ta không bình tĩnh được” Dạ Tuyết xem tổ mẫu của Vệ Cảnh là mẫu thân, nên trong lòng cũng thương yêu Vệ Cảnh như vãn bối, thấy hắn chịu khổ, hận không thể lấy bản thân mình thay thế. Nàng ngồi xổm xuống, bụm mặt khóc nghẹn ngào ‘dù qua được lần này thì lần sau thế nào? lần sau nữa thì sao?Song tỷ tỷ, ta đã đáp ứng với lão phu nhân sẽ bảo vệ gia cả đời, ta không thể trơ mắt…nhìn hắn mỗi tháng đều chạy qua Quỷ Môn quan một vòng”

“Mỗi tháng?”

Ngoài cửa đột nhiên vang lên thanh âm khiến mọi người kinh hãi, Dạ Tuyết sắc mặt đại biến, vụt đứng bậ dậy

Bên ngoài, Tiêu Minh Kiểu bọc mình như quả cầu hoảng loạn cầm tay Hành Cáp, nước mắt rơi lộp bộp “ta…không nghe lầm chứ? Hành Cáp tỷ tỷ, ta có nghe lầm không?”

Việc đã đến nước này, Thập Nhị Dạ không giấu diếm tình huống của Vệ Cảnh nữa. Mọi người trầm mặc một lát, Dạ Tuyết liền đại diện mọi người mà nói ra mọi chuyện

Tiêu Minh Kiểu vẫn cho rằng dược của Trần lão thái y có tác dụng, nên thân thể Vệ Cảnh mới chuyển biến tốt. Nàng hoàn toàn không ngờ đó là do hắn dùng cấm dược, lấy độc trị độc. Cấm dược có thể áp chế căn bệnh trong người hắn, thân thể hắn sẽ dần dần chuyển biến tốt, không khác gì người bình thường nhưng mỗi đầu tháng sẽ phát bệnh hai ba ngày, đến lúc đó hắn sẽ thừa nhận thống khổ vô hạn cũng nguy hiểm tới tính mạng. Nếu có thể trải qua quá trình đáng sợ này sẽ sống nhưng không qua được thì chỉ có chết. Dược này vốn là phương pháp cuối cùng Mộc thần y để lại để Vệ Cảnh bảo vệ tính mạng. Vốn dự định ăn xong ba viên dược màu đỏ bảo vệ tính mạng mà vẫn chưa tìm được hậu nhân của Mộc thần y, Vệ Cảnh có thể dùng phương pháp này để kéo dài sinh mệnh nhưng Tiêu Minh Kiểu xuất hiện đã phá vỡ kế hoạch của hắn

“Gia biết nếu mình mang thân thể bệnh tật, Phúc vương và Bệ hạ nhất định sẽ không đồng ý hôn sự của các ngươi, cho nên…”Dạ Tuyết nghiến răng nói “hắn không muốn ủy khuất thê tử của mình, để người khác có cơ hội cười nhạo ngài gả cho người ngay cả đi đường cũng không nổi. Hắn…vì ngài mới cam nguyện làm như thế”

Nàng đau lòng Vệ Cảnh nên không thể nào cho Tiêu Minh Kiểu sắc mặt tốt, dù lúc này đã tiếp nhận nàng ta thì khi nói chuyện vẫn nhịn không được mà giận chó đánh mèo

Tiêu Minh Kiểu không có tâm tư so đo cũng không so đo với nàng, nghe xong liền ngây người rất lâu rồi đột nhiên khóc lớn tiếng

“Vệ Cảnh! Vệ Cảnh!” Nàng giống như điên xông lên ôm lấy nam nhân nằm trên giường, toàn bộ nước mắt nước mũi bôi lên người hắn ‘ngươi ráng chịu đựng. Ta…ta còn muốn sinh hài tử cho ngươi ah. Ba…không, một trăm. Ta sẽ sinh cho ngươi một trăm, ngươi nhất định phải cố gắng chịu đựng”

Dạ Tuyết không thể khóc nổi. Một trăm, nàng cho rằng mình là heo sao?


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện