Quận Chúa Thỉnh Tỉnh Táo

Chương 19


trước sau

19

 

Tiết Phong sững sờ, hai tai lập tức ửng đỏ “ngươi đừng nói sang chuyện khác”

Không ngờ nam tử một thân sát khí có thể dọa hài đồng khóc thét còn có một mặt này, Vệ Cảnh nhíu mày, nhắm mắt nói ‘nhắc nhở ngươi, ngàn vạn lần đừng để lộ bộ dáng này trước mặt An Vinh quận chúa, nếu không…”

Tiết Phong: “… Cái gì?”

Vệ Cảnh nhìn hắn, chậc chậc vài tiếng

Tiết Phong không muốn để ý tới hắn nhưng trong đầu lại hiện lên bộ dáng Tiêu Minh Yên cự mình ngoài ngàn dặm, hắn nhịn, rốt cuộc nhịn không được, thúc giúc ‘có chuyện gì nói mau đi”

Vệ Cảnh nhìn hắn cười cười, hồi lâu mới chậm rãi nói ‘thật ra cũng không có gì, ta tùy tiện nói thôi’

Tiết Phong nhìn nam nhân trước sau như hai người, bất đắc dĩ nói “không phải hỏi ngươi có phải đem An Nhạc quận chúa là bia đỡ đạn hay không thôi sao? cần gì phản ứng lớn như thế?”

Vệ Cảnh hai mắt lóe lên, rất nhanh đã khôi phục bộ dáng cười như có như không ‘có thời gian lo lắng cái này chi bằng nghĩ xem làm thế nào mới có thể thu phục a tỷ của người ta nha. Đã lâu rồi mà nghe nói vẫn chưa có tiến triển gì”

Tiết Phong trừng mắt nhìn nam nhân trên giường nói chuyện chuyên đâm vào lòng người, trong lòng cực kỳ hối hận mình năm đó đã xen vào việc của người khác. Loại người đáng ghét này, cứu hắn làm gì chứ?

Giống như nhìn ra Tiết Phong đang nghĩ gì, Vệ Cảnh mỉm cười, hung ác nham hiểm trong mắt giảm đi vài phần ‘nể tình ơn cứu mạng, dạy ngươi một cách ah”

Tiết Phong hai mắt bừng sáng ‘nói đi”

Vệ Cảnh lấy từ dưới gối ra một cuốn sách, nghiêm trang nói ‘xem xem người ta theo đuổi thê tử thế nào, học một chút”

“Lâm thợ săn đón dâu ký, Uyên…ương điều…’Tiết Phong mở sách ra, thấy ngay trang đầu tiên viết cảnh nam chính bò lên đầu tường nha nữ chính hát tình ca, tặng hoa, lập tức thân thể cứng đờ, lỗ tai đó bừng ‘cái này có thể dùng sao?”

Vệ Cảnh thản nhiên nói ‘có lẽ có ah, trong sách này, cuối cùng nhân vật chính đều thành công ôm được mỹ nhân về nhà”

Tiết Phong ngây người, lúc thì bày ra vẻ mặt thấy chết không sờn lúc thì nhíu mày, ấp úng “nhưng ta không biết hát tình ca”

Nam nhân ở trên giường bật cười một tiếng, lại thấy cổ họng hơi ngứa, nhịn không được ho khan

Tiết Phong sững sờ, vừa muốn nói cái gì, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng bước chân nhẹ nhàng, cửa mở ra, tiểu cô nương bọc áo lông kín mít nhu một quả cầu đi vào

“Vệ Cảnh, sao ngươi lại ho khan? Ah, Tiết tướng quân, sao ngươi lại ở đây?”

Thấy Tiêu Minh Kiểu ngạc nhiên nhìn mình, Tiết Phong vội giải thích ‘ta với Vệ Cảnh là chỗ quen biết cũ”

Có lẽ vì trong lòng rối rắm nên sắc mặt của hắn có chút trì trề, làm nổi bật vết sẹo dài trên má phải, tăng thêm vẻ dữ tợn, cả người càng trở nên hung thần ác sát

Tiêu Minh Kiểu rụt cổ, theo bản năng trong lòng nảy sinh cảnh giác, không đợi hắn nói xong, nàng đã chạy đến vỗ vỗ Vệ Cảnh còn đang ho khan, nhỏ giọng hỏi ‘không phải lúc trước còn tốt sao? sao lại độ nhiên ho khan? Có phải Tiết tướng quân bắt nạt ngươi?”

Vệ Cảnh trong lòng kẽ động, những thứ đọng trong đáy mắt nhất thời thối lui như thủy triều hạ. Hắn cố đè nén cảm giác ngứa trong cổ họng, nghiêng đầu nhìn nàng, vì ho khan mà trong mắt lấp lánh thủy quang, ngữ khí có chút ủy khuất ‘Tiết tướng quân không có bắt nạt ta, hắn chỉ hỏi mượn vài cuốn thoại bản mà thôi nhưng cuốn Uyên Ương điều mà hắn muốn mượn, ta còn chưa xem xong”

Dù hắn cũng cố ý nhỏ giọng nhưng Tiết tướng quân lỗ tai thính đã nghe được hết. Hỗn trướng, hắn dám đổi trắng thay đen?

Dù thế nào thì Tiết Phong cũng là ân nhân cứu mạng của tỷ tỷ mình, Tiêu Minh Kiểu do dự một lát, không đoạt lại cuốn thoại bản kia từ trong tay Tiết Phong mà nhỏ giọng an ủi Vệ Cảnh ‘mấy chuyện này ta đã xem hết, nếu ngươi muốn biết phần sau, lát nữa ăn cơm trưa xong, ta kể cho ngươi nghe”

Vệ Cảnh gật đầu đáp ứng, còn tỏ vẻ rộng lượng bảo Tiết Phong cứ cầm cuốn sách mà hắn chưa xem xong đi đi

Tiết Phong bị tên lòng dạ hiểm độc này chọc tức gần chết, lại thấy Tiêu Minh Kiểu nhìn mình đầy cảnh giác, cũng không giằng co nữa, cầm cuốn thoại bản, trầm mặt đi ra ngoài

Vì buổi sáng thức dậy hơi sớm nên sau bữa trưa, mọi người liền trở phòng mình nghỉ ngơi

Tiêu Minh Kiểu vì tối qua ngủ ngon, lúc này không ngủ được nữa, nằm trên giường một lát liền đứng lên. Nghĩ tới đã đáp ứng kể chuyện xưa cho Vệ Cảnh, nàng liền đi đến phòng hắn, nào ngờ mới đi tới trước cửa đã thấy hắn mặc áo choàng lông màu đen, chậm rãi đẩy cửa phòng đi ra ngoài. Nàng vội tiến lên hỏi ‘sao ngươi lại ra ngoài?”

“Không ngủ được, vừa rồi lại ăn hơi nhiều nên muốn vận động một chút’ Vệ Cảnh cười đáp ‘sao quận chúa không ngủ trưa?”

“Ta cũng không ngủ được’Tiêu Minh Kiểu có chút lo lắng ‘bên ngoài lạnh, ngươi hứng gió không sao chứ?”

“Ta vừa hỏi Bạch tiểu huynh đệ rồi, hắn nói trong điều kiện cho phép, ra ngoài một chút ngược lại lại tốt cho ta, cho nên ‘hắn tươi cười ôn hòa đáp. Chậm rãi tiến lên một bước ‘quận chúa đừng lo lắng, nếu ta thấy không thoải mái sẽ lập tức trở về phòng”

Tiêu Minh Kiểu thở phào, lại nghĩ tới hắn luôn nằm trên giường, hiếm khi nhìn thấy cảnh sắc bên ngoài, liền đề nghị ‘cách đây không xa có một sườn núi nhỏ, bên trên có một vườn hồng mai, lúc này đang là thời điểm đẹp nhất. Nếu thân thể ngươi có thể, ta đưa ngươi đến đó thưởng thức? còn chuyện xưa, đợi đến tối ta sẽ kể cho ngươi nghe”

Vệ Cảnh vui vẻ đáp “được”

Hai người liền cùng nhau ra ngoài

Trời xanh mây trắng, thời tiết vô cùng tốt, dù trên núi gió lạnh nhưng đi dưới ánh nắng ấp áp cũng không thấy quá lạnh. Tiêu Minh Kiểu liên tục để ý nam nhân bên cạnh, thấy hắn dù đi chậm nhưng so với mấy ngày trước thì ổn hơn nhiều, sắc mặt cũng không trắng bệch, không có vẻ không thoải mái, mới dần yên tâm, vui vẻ cười nói ‘sơn trang này gọi là Tiên Trì, là

hoàng bá phụ tặng cho phụ vương ta từ rất nhiều năm trước. Ngọn núi phía trước là Ngọc Nữ sơn, sở dĩ có tên gọi như thế là vì cả ngọn núi này nhìn như một cô nương xinh đẹp đang thêu hoa nhưng mà ta lại nhìn không ra”

Tiểu cô nương vừa mở miệng liền không dừng lại được, mặt mày hớn hở, bộ dáng sôi nổi, hai mắt quả hạnh sáng như sao, linh động tới cực điểm. Vệ Cảnh nghiêng đầu nhìn nàng, chưa bao giờ có tâm tình thoải mái như lúc này

“Có phải ngươi đem nàng làm bia đỡ đạn hay không?” trong đầu chợt hiện lên câu hỏi của Tiết Phong, hắn thoáng dừng lại, nụ cười vui vẻ bên môi giảm đi mấy phần nhưng rất nhanh đã sâu hơn, bởi vì…

‘Mau nhìn đi, chúng ta đến nơi rồi”

‘Nhìn tiểu cô nương hưng phấn kéo tay mình đi, trong lòng Vệ Cảnh khẽ động, nhịn không được cười hỏi ‘quận chúa lần đầu tiên tới đây?”

‘Không ta tới rất nhiều lần rồi”

“Mỗi lần tới quận chúa đều vui vẻ như thế?”

“Không có”Tiêu Minh Kiểu hiểu ý hắn, cười nói ‘có lẽ vì đây là lần đầu tiên ta đưa bằng hữu đến”

Bằng hữu? Vệ Cảnh yên lặng nghiền ngẫm hai từ này, không biết tại sao có chút không nói nên lời

“Đừng thất thần , đi hái hoa đi, lát nữa trở về bảo phòng bếp làm bánh hoa mai cho chúng ta ăn”Tiêu Minh Kiểu vừa nói vừa tiến lên trước ‘trừ bánh hoa mai còn có thể là hoa mai cao, hoa mai đoàn tử, hoa mai tửu uống cũng rất ngon nha”

Người khác thấy hoa mai đều nghĩ tới ngâm thơ vẽ tranh, toàn chuyện phong nhã mà trong đầu nàng chỉ có các món ăn. Vệ Cảnh mỉm cười, đi theo sau ‘bánh hoa mai ăn ngon không?”

“Ăn ngon cực kỳ, ta nghĩ tới liền muốn ăn’Tiêu Minh Kiểu nói tới đây liền nuốt nước miếng ‘nói tới cái này mới nhớ nôn nóng đi, quên mang theo giỏ. Cũng không sao, lát nữa ta kéo váy buộc thành túi là được. Ah, cây kia nhìn không tệ, ta qua xem một chút” nói xong đưa cành hoa mới hái cho Vệ Cảnh, rồi chạy như bay về phía cây hồng mai phía trước

Vệ Cảnh cúi đầu nhìn cành hoa trong tay, cảm giác được nhiệt độ của nàng vừa rồi lo đãng chạm vào tay mình, khẽ nheo mắt. Đột nhiên lúc này ở phía trước vang lên tiếng thét kinh hãi, hắn đưa mắt nhìn, hóa ra là nàng không để ý đường nên bị hụt chân. Thấy nàng sắp ngã sấp xuống, hắn cả kinh, vội bước lên, đưa tay giữ nàng lại

Nhưng mà…tiểu cô nương khí lực quá lớn, hắn không thể kéo nàng về mà còn bị nàng vô thức kéo qua. Vệ Cảnh vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ, ngay khi hắn còn chưa kịp có phản ứng thì cánh tay đã ôm lấy tiểu cô nương đang kêu to, ôm chặt vào ngực

Trong hương hoa mai mát lạnh, hai người ôm thành một đoàn rơi xuống bãi cỏ đầy cánh hoa


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện