Quận Chúa Thỉnh Tỉnh Táo

Chương 25


trước sau

25

Bọn họ người đông, lại có Sát thần Tiết Phong ở đây, không đầy một lát, cuộc ám sát kết thúc. Chỉ là đám hắc y nhân kia hết sức cẩn thận, không để lại đầu mối hữu dụng nào, hơn nữa bọn họ được huấn luyện nghiêm chỉnh, hiển nhiên là có chuẩn bị mà đến. Mọi người cũng không có tâm tư nói chuyện, xác định hai bên đều bình an vô sự liền gấp rút lên đường

“A tỷ, ngươi nói xem những người vừa rồi là hướng về phía chúng ta hay là Tam hoàng huynh?” nhìn sắc trời bên ngoài đã tối hẳn, Tiêu Minh Kiểu hạ rèm che cửa sổ xuống, buồn bực nói “nếu là hướng về phía chúng ta thì…gần đây ta luôn bận tâm đến Vệ Cảnh, lâu rồi không ra ngoài bắt nạt người nha. Hơn nữa ta chỉ bắt nạt mấy người yếu thế, bọn họ dù muốn báo thù cũng không có cách nào ha. Ngươi càng không đắc tội với người, trừ phi…”

Thấy muội muội đột nhiên dừng lại, Tiêu Minh Yên khẽ nhướng mày, vô cùng bình tĩnh nói ‘không phải là Khang Hoa, ta và Triệu Thừa An đã giải trừ hôn ước, nàng không cần động đến ta nữa, huống chi cần, nàng cũng không có năng lực này”

Những hắc y nhân này vừa ra tay là sát chiêu, khác hẳn sát y nhân lần trước chỉ muốn phá hủy trong sạch của nàng. Lại nhìn bọn họ vừa thất bại liền lập tức tự sát, có thể thấy bọn họ không phải là sát thủ bình thường mà là ám vệ được huấn luyện hoặc là tử sĩ. Khang Hoa chỉ là một nữ tử, dù tâm tư thâm trầm giỏi mưu kế thì trong tay cũng không có thế lực như thế. Mà Vĩnh vương cha nàng lại là một tên hèn nhát, sợ bị Long Đức đế nghi kỵ nên trước giờ luôn rất an phận, tuyệt đối không để nữ nhi làm ra chuyện thiêu thân này.

Tiêu Minh Kiểu thấy cũng phải, lại thấy sắc mặt Tiêu Minh Yên thần sắc nhàn nhạt, không có gì bất ổn, nàng mới phóng tâm, tiếp tục nói ‘có thể là Tam hoàng huynh. Ta vừa hỏi Nhã tỷ tỷ, nàng nói gần đây bọn họ cũng không đắc tội người nào, huống chi nếu thật đắc tội, Tam hoàng huynh là hoàng tử, ai lại có gan dám dùng biện pháp này để báo thù chứ? Vả lại Tam hoàng huynh chỉ là một nhà vương, cả ngày ở bên ngoài du sơn ngoạn thủy, không hề dính vào việc trong triều, theo lý sẽ không có ai muốn hạ độc thủ với hắn mới phải”

“Nghĩ không ra thì đừng nghĩ, hoàng bá phụ sẽ phái người đi thăm dò’Tiêu Minh Yên hai mắt lóe lên, dặn dò “chỉ là trước khi chân tướng được làm rõ, ngươi không được phép chạy loạn khắp nơi, dù muốn ra cửa cũng phải mang Hành Cáp theo, biết chưa?”

Tiêu Minh Kiểu nháy mắt, chắp tay với nàng ‘quận chúa điện hạ đã ra lệnh, tiểu nhân sao dám không nghe theo. Tuân mệnh”

Tiêu Minh Yên nhịn không được gõ lên đầu nàng một cái, rồi nghiêng đầu nhìn bầu trời bên ngoài đã hết, đen nhánh một mảnh, trong lòng cũng trầm xuống

Mặc kệ làn người sau lưng nhằm vào Phúc vương phủ hay là Ninh vương phủ, tóm lại vẫn là mưa gió đã bắt đầu nổi lên

Khi về đến kinh thành đã gần giờ Dậu, mọi người cùng nhau từ biệt, trở về nhà mình nghỉ ngơi

“Ngươi về nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai ta lại tìm ngươi”

Nhìn tiểu cô nương thò đầu ra khỏi xe ngựa, vẫy tay cười nói với mình, ánh mắt Vệ Cảnh càng thêm sâu thẳm, cùng cười đáp lời nàng “được, ngày mai gặp”

Tiêu Minh Kiểu cười gật đầu “ngày mai gặp” nói xong lại cáo từ phu thê Ninh vương và Thu Linh, rồi thụt đầu lại, cùng tỷ tỷ được đoàn người Tiết Phong hộ tống về nhà

Vệ Cảnh nhìn theo xe ngựa đi càng lúc càng xe, nghĩ tới nụ cười tươi tắn sáng lạn, hai mắt cong cong như vành trăng non của nàng, rất lâu mới buông rèm xe xuống, quay đầu nói với hai thuộc hạ của Tiết Phong “đi thôi”

“Dạ”

Mây đen che phủ mặt trong, bóng đêm đậm đặc như mực, xe ngựa đi nhanh, chốc lát sau đã tới trước Phúc vương phủ

Tiêu Minh Kiểu đỡ tỷ tỷ xuống xe, vừa đứng vững đã thấy Tiết Phong thần sắc ngưng trọng đi tới, bộ dáng cực kỳ hung dữ, nếu hài đồng gặp phải, chắc sẽ bị dọa sợ đến phát khóc, nhưng hắn lại nói ‘sự tình hôm nay, ta sẽ tra rõ ràng. Ngươi đừng sợ, ta sẽ không để bọn họ tổn thương ngươi” nhìn nam nhân vừa mở miệng đã biến thành đại ngốc, Tiêu Minh Kiểu nhịn không được khóe miệng co giật, chọt chọt tay tỷ tỷ nhà mình, còn chớp mắt cười gian với nàng

Tiêu Minh Yên nương theo bóng tối nhéo muội muội nhà mình một cái, lại có chút đau đầu nhìn nam nhân thành thật ngây ngốc trước mặt “đoạn đường này vất vả cho tướng quân, đa tạ ngươi. Chỉ là ta đã nói với tướng quân, ta không tính gả cho người, nên tướng quân về sau…”

“Ta biết rõ, trước đó ngươi đã có nói’lần này Tiết Phong nói rất trôi chảy, say đó lui ra sau, lên ngựa “sắc trời đã tối, nhị vị quận chúa sớm nghỉ ngơi đi, cáo từ”

Tiêu Minh Kiểu nhìn khóe miệng co rút của Tiêu Minh Yên, đến gần nàng, cười gian “a tỷ, người này đột nhiên thông minh nha, da mặt cũng dày hơn. Ngươi có thể chống đỡ được hay không?ta thấy hắn hoàn toàn không có ý từ bỏ ngươi, ngươi…”

Tiêu Minh Yên quay đầu nhìn nàng, đưa tay che miệng nàng lại

Tiêu Minh Kiểu: “…”

Biết hai nữ nhi bảo bối về sớm, còn gặp phải ám sát trên đường hồi kinh, Phúc vương cũng béo tôn tử đang cùng nhau gặm móng heo cũng vội vàng từ bỏ

“Đi, phụ vương mang các ngươi tiến cung cáo trạng”

Nhìn lão cha thân thể tròn vo, ăn đến miệng đầy dầu hăm hở xông ra ngoài, Tiêu Minh Yên dở khóc dở cười, vội tiếng lên ngăn hắn ‘phụ vương, sắc trời đã tối, hoàng bá phụ sợ là đã nghỉ ngơi, chúng ta vẫn nên đợi đến sáng mai đi thỉnh an hắn đi”

Tiêu Minh Kiểu đoạt lấy móng heo trong tay chất nhi cũng gật đầu, nói “cũng không có gì nghiêm trọng, phụ vương, sáng mai…hãy tính sổ đi”

Tiểu mập mạo bi thương nhìn tiểu cô cô vừa trở về đã đoạt thức ăn của mình nhưng lại không dám đoạt lại, chỉ đáng thương, quay đầu nói với Tiêu Minh Yên ‘đại tiên nữ cô

cô, ta đói’

Nhìn tiểu mập mạp miệng bóng loáng, biểu tình tràn ngập vẻ: ta muốn ăn thịt, Tiêu Minh Yên vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ, vừa phân phó người chuẩn bị cơm, vừa lấy khăn tay lau miệng cho hắn

Phúc vương nghe vậy liền từ bỏ ý định tiến cung, lại ngồi xuống gặm móng heo, chỉ là hắn đã ghim việc này vào lòng, cho nên mới sáng sớm hôm sau đã kêu người lôi hai khuê nữ từ trong chăn dậy, mang các nàng khẩn cấp tiến cung

Long Đức đế vừa hạ triều trở về, còn chưa kịp uống miếng nước nhuận hầu vì ở trên triều đã mắng đám đại thần hỗn đản đến khô cả cổ, liền nghe bên ngoài vang lên tiếng khóc bi thương “hoàng huynh, ngươi nhất định phải làm chủ cho Minh Yên và Kiểu Kiểu ah. Lần trước còn chưa tìm ra tên khốn kiếp  lập mưu phá hủy trong sạch của Minh Yên, lần này lại có người dám giữa ban ngày ban mặt mà ám sát các nàng, cứ tiếp tục thế này…Hai người bọn họ làm sao dám ra ngoài? ngài cũng biết hai bọn họ bình thường hiếu thuận thế nào, hiền lành ra sao, thế mà lại có người muốn mạng các nàng. Đây quả thật là to gan lớn mật, trong mắt không có vương pháp ah”

Long Đức đế đã sớm nhận được tin cũng đã sớm chuẩn bị tinh thần nên lúc này rất trấn định, cầm lấy chén trà nhấp một ngụm rồi mới nhìn béo đệ đệ nhà mình nước mắt nước mũi tèm lem, khóc lóc kể lể, thần sắc hòa ái nói ‘chuyện này trẫm đã phái Tiết tướng quân điều tra kỹ, yên tâm đi, rất nhanh sẽ được phơi bày. Hơn nữa…khi các nàng gặp chuyện, lão Tam cũng ở đó, không chừng những người kia là hướng về hắn ah”

Câu nói cuối cùng rất nhẹ nhưng Tiêu Minh Yên lại nghe được bên trong ẩn chứa nhiều điều

Tiêu Minh Kiểu thì không nghĩ nhiều, cười hì hì đi tới trước, xoa bóp bả vai cho Long Đức đế “ta cũng cảm thấy vậy, dù sao trước giờ a tỷ luôn đối xử hiền hòa với mọi người, ta gần đây cũng rất biết điều nên những người kia nhất định là nhằm vào Tam hoàng huynh. Vì thế…”

Mấy chữ cuối được kéo dài, nghe không có hảo ý chút nào, Long Đức đế cảm giác nguy cơ, vội ho nhẹ một tiếng, đứng dậy ‘trẫm còn có…”

Thế nhưng Tiêu Minh Kiểu đã ấn hắn ngồi xuống, cười đến thiên chân vô tà “hoàng bá phụ trước nghe ta nói hết đã”

Long Đức đế: “…” không, ta không muốn nghe. Còn nữa, ngươi buông ta ra, ngươi ấn ta đau nha. Nhưng hoàng đế cao cao tại thượng đâu thể nào lộ ra vẻ yếu thế trước mặt mọi người, chỉ gian nan “ân” một tiếng

“Những người kia là nhằm vào Tam hoàng huynh, mà Tam hoàng huynh lại là nhi tử của ngài, nhi tử của ngài đắc tội người ta dẫn tới sát thủ ra tay, liên lụy ta và a tỷ bịnh kinh hách, cho nên ngài xem, ngài là phụ hoàng có phải…hắc hắc…”

Nghĩ tới tư khố của mình trước đó bị cướp sợ, hoàng đế ngoài mặt trầm ổn nhưng trong lòng lại run sợ. Hắn làm bộ như nghe không hiểu, nhìn tiểu cô nương cười đến xảo trá trước mặt, đang muốn hàm hồ cho qua thì nội thị bên ngoài vào thông truyền: Ninh vương và Ninh vương phi đến

Long Đức đế lập tức sáng mắt lên, vội gọi nhi tử đã lâu không tới mau mang thê tử cùng vao, sau đó không đợi bọn họ thỉnh an đã nhỏ giọng nói với Tiêu Minh Kiểu “Tam hoàng huynh ngươi mấy năm nay ở bên ngoài sưu tầm rất nhiều bảo bối, lát nữa trẫm hạ chỉ bảo hắn đền bù tổn thất cho ngươi”

Ninh vương thính tai, nghe lão cha cố gắng gây họa cho mình, không chút nể tình phụ tử, liền kinh ngạc đến ngây người, quay đầu nói với Ninh vương phi “thừa dịp phụ hoàng còn chưa thấy chúng ta, chạy mau”

Ninh vương phi trong mắt hiện lên vui vẻ, nhịn không được khẽ cáu hắn một cái. Ninh vương nhìn mà tâm thần nhộn nhạo, quên mất mình muốn nói gì

Long Đức đế ngẩng đầu thấy nhi tử vẻ mắt ngây ngốc, ánh mắt ôn hòa, cười mắng ‘xú tiểu tử, ngươi có thể chạy khỏi thánh chỉ của trẫm không?’

Ninh vương hoàn hồn, đầu tiên là cùng thê tử nghiêm túc hành lễ với Long Đức đế, sau đó cười híp mắt nói “phụ hoàng nói đúng lắm, nếu đã chạy không khỏi thì nhi thần không chạy nữa, có điều những thứ ta có chỉ mới mẻ chút ít, không thể nào quý trọng bằn mấy bảo bối trong tư khố của phụ hoàng”

Long Đức đế tức giận trừng mắt: nghịch tử

Tiêu Minh Kiểu lại tán thành gật đầu, lần trước nàng đưa hai bản điển tịch kia cho Vệ Cảnh, hắn rất thích. Về sau nàng có cho người đi tìm những cuốn tương tự thế thì không cách nào tìm được, cho nên mới nghĩ cách moi từ tư khố của hoàng bá phụ “Tam hoàng huynh nói rất có lý, hoàng bá phụ là người lòng dạ rộng lượng nhất trên đời này, nhất định sẽ không bỏ được chút bảo bối này đúng không?”

Nhìn tiểu cô nương kéo cánh tay hắn làm nũng, lại nhìn béo đệ đệ nước mắt ròng ròng bên cạnh, bộ dáng “ngươi không đáp ứng khuê nữ ta, ta sẽ khóc cho ngươi xem”, Long Đức đế trầm mặc hồi lâu, cố nén lệ, gian nan vạn phần móc ra chìa khóa tư khố


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện