Quận Chúa Thỉnh Tỉnh Táo

Chương 39


trước sau

39

Vì đã biết rõ sự tình là thế nào, Tiêu Minh Kiểu liền kiếm cớ đuổi Tần Vu đi ra ngoài

Tần Vu không dám cãi lời nàng, liếc nhìn Vệ Cảnh một cái rồi khách khí lại thân thiết tươi cười với Tiêu Minh Kiểu, sau đó phúc thân cáo lui

“Biểu muội này của ngươi là thế nào?” nàng vừa đi, Tiêu Minh Kiểu vội đến bên Vệ Cảnh, nhỏ  giọng hỏi “ nương ngươi mời nàng đến, không phải là còn chưa hết hi vọng, muốn ngươi cưới nàng để xung hỉ chứ?”

Vệ Cảnh đưa mắt nhìn nàng, không nói gì

“Ngươi…” Tiêu Minh Kiểu bị hắn nhìn, có chút không được tự nhiên, nhất thời quên mất mình muốn nói gì, có chút kỳ lạ, hỏi ‘ngươi nhìn ta như vậy làm gì?”

Nàng chỉ có lo lắng, không có không thích. Vệ Cảnh thầm than trong lòng, rũ mi, cười nói “không có gì, chỉ là đang nghĩ quận chúa cũng đã cập kê, đến tuổi thành thân rồi”

“Nói lung tung, ta còn nhỏ nha”Tiêu Minh Kiểu cau mày ‘huống chi gả cho người sau đó bị rất nhiều người quản, không thể vui chơi thoải mái, ta mới không cần thành thân ah”

Ngữ khí tràn ngập tính trẻ con, Vệ Cảnh nghe mà lòng tràn đầy bất đắc dĩ, cuối cùng vẫn nở nụ cười, nhìn nàng một thân vàng nhạt, tươi tắn năng động như một đóa hoa, trong lòng như có gió mát thổi qua, mọi góc cạnh đều bị mài phẳng. Hồi lâu mới trả lời vấn đề mà Tiêu Minh kiểu đã hỏi “Việc biểu muội đến, mẫu thân ta cũng chưa nói gì nhưng nàng lại an bài biểu muội đến chiếu cố ta”

“Chiếu cố ngươi?” Tiêu Minh Kiểu sững sờ “một thiên kim tiểu thư như nàng? không hợp” lập tức có phản ứng “nương ngươi là chưa hết hi vọng, muốn âm thầm hợp tác cho ngươi và biểu muội ngươi?”

Vệ Cảnh bất đắc dĩ nói ‘hi vọng là ta nghĩ nhiều”

“Nghĩ nhiều cái gì” Tiêu Minh Kiểu nhíu mày, lửa giận trong lòng đột nhiên bùng lên “không thấy khi biểu muội ngươi tới đây, một đứa nha hoàn cũng không dẫn theo sao? một hoàng hoa khuê nữ, lại là cô nương xuất thân từ Giang Bắc Tần gia, lại không biết như thế là không thích hợp sao?huống chi lúc nàng nhìn ngươi liền đỏ mặt, hiển nhiên là có ý với ngươi. Xung hỉ không thành liền bày ra chiêu này, nương ngươi thực sự là chưa từ bỏ ý định nha”

“Tuổi của ta cũng nên sớm thành gia, mẫu thân, nàng…’Vệ Cảnh nhắm mắt thở dài ‘cũng là vì ta”

Vẫn cảm thấy Định Quốc công phu nhân vội vã cho Vệ Cảnh thành thân là có mục đích khác, Tiêu Minh Kiểu nghe vậy liền bĩu môi “mặc kệ có phải là tốt cho ngươi hay không, dù sao ngươi cũng không được phép cưới Tần Vu kia”

Vệ Cảnh ngạc nhiên, ngẩng đầu hỏi nàng ‘vì sao?”

“Vì…’nhìn ánh mắt nghi hoặc của hắn khiến người ta hoảng hốt, Tiêu Minh Kiểu không biết sao có chút khẩn trương, lại sợ hắn khổ sở, vô thức nói ‘vì thân thể ngươi còn chưa khỏe hẳn, nếu bây giờ cưới vợ, lúc động phòng hoa chúc có thể gây ra chuyện cười…”

Nháy mắt, trong phòng trở nên tĩnh mịch

Nàng nói Vệ thế tử không được, còn nói thẳng trước mặt người ta? cảm giác tiểu quận chúa nhà mình sớm muộn gì cũng bị người ta đánh chết, Hành Cáp mặt không thay đổi, trong lòng thầm gọi ông trời không biết bao nhiêu lần

Tiêu Minh Kiểu co rụt cổ lại, mặt hồng hồng nhìn nam nhân trên giường, ấp úng giải thích “ta…ta không có ý khác,chỉ là lo lắng ngươi…Sau đó biểu ca liên tục giúp ta tìm thần y, đợi khi tìm được thần y, thân thể ngươi tốt hơn, sau đó lại…Ai dza, dù sao ta cũng không có ý nói ngươi không được”

Hành Cáp: “…”

Thấy Vệ Cảnh vẫn không nói lời nào, nếu bình thường nói với Thu Linh những lời này sẽ không hề thấy lúng túng nhưng không hiểu sao lúc này tiểu cô nương lại cực kỳ ngượng ngùng “ngươi đừng giận, là ta nói sai, ta xin lỗi ngươi”

Vệ Cảnh không nói gì, chỉ đưa tay đè lại thái dương đang nhảy thình thịch, sâu kí nhìn nàng

Tiêu Minh Kiểu chột dạ, Hành Cáp lại dựng thẳng lông mày, không biết có phải là ảo giác không nhưng nàng cảm thấy ánh mắt của Vệ thể tử như muốn nói ‘sớm muộn gì cũng cho ngươi đẹp mặt”

Vì tình hình quá mức lúng túng, Tiêu Minh Kiểu có da mặt dày cũng không thể cùng Vệ Cảnh thảo luận vấn đề hắn được hay không, vì thế lập tức vội vã bỏ chạy

Vệ Cảnh nhìn theo bóng lưng chạy trối chết của nàng, trong lòng phức tạp nói không nên lời

“Gia.” Dạ Ninh được phái ra ngoài làm việc đã quay trở về

Vệ Cảnh ngẩng đầu, thấy hắn lấy trong ngực ra một cuốn sách mỏng, liền ho nhẹ một tiếng, chỉnh đốn tinh thần rồi đưa tay nhận lấy

“Đã điều tra rõ, hôm các ngươi trên đường từ Tiên Trì sơn trang hồi kinh gặp phải những hắc y nhân kia là do Thành vương phái đi, nhưng kẻ dẫn đầu lại là thủ hạ của Vũ vương. Giết Ninh vương, vu oan Vũ vương, một lần diệt trừ Ninh vương được Hoàng thượng sủng ái nhất cùng Vũ vương không phân cao thấp với hắn, Thành vương này đúng là chơi chiêu một ná hạ hai chim ah” Dạ Ninh ngưng một chút, nhìn Vệ Cảnh đang lật xem cuốn sách trong tay, nói tiếp “bên trong ghi chép cặn kẽ tư liệu của các hoàng tử đã thành niên cùng các đại thế gian, chỉ là, Gia, trước giờ ngươi vốn không thích hỏi chuyện trong triều, vì sao đột nhiên…”

Vệ Cảnh không ngẩng đầu, chăm chú xem trang viết về Phúc vương phủ, không chút thẹn thùng nói ‘vì ta muốn cưới thê tử”

“Cái gì?” Dạ Ninh sợ hãi kêu lên, hồi lâu mới có phản ứng “ngươi…không phải là Phúc vương phủ vị tiểu quận chúa kia chứ?”

Vệ Cảnh nhướng mày, đang tính trả lời đã nghe thuộc hạ của mình, vẻ mặt đau khổ nói “người ta vẫn còn là một tiểu hài tử ah, ngươi sao có thể trâu già gặm cỏ non chứ”

Xem ra là hắn thiếu đánh. Vệ Cảnh nhìn hắn một hồi, mới nói “mỏ quặng trong núi Lương Châu đang cần ngươi, ngươi lập tức đến đó hỗ trợ đi, sang năm hãy quay về”

Lương Châu thuộc vùng Tây bắc xa xôi, đời sống cực kỳ thiếu thốn, Dạ Ninh nhớ tới hảo huynh đệ Dạ Song năm trước phạm sai, bị Thế tử gia phạt đến đỏ đào mỏ, sau một năm từ một tiểu ca trắng nõn biến thành bộ dáng dân đen chạy nạn, lập tức toàn thân chấn động, vội quỳ xuống

bên giường “ta vừa rồi đã nói sai rồi. Thế tử gia chúng ta thanh xuân phơi phới, anh tuấn tiêu sái, cực kỳ xứng đối với tiểu quận chúa đáng yêu của Phúc vương phủ, các ngươi chính là ông trời tác hợp, trời sinh một đôi. Tiểu nhân chúc Thế tử gia và Thế tử phi tương lai bạch đầu gia lão, hạnh phúc mỹ mãn, sớm sinh quý tử”

Vệ Cảnh “ra ngoài”

Dạ Ninh lại không muốn đi, vội nói sang chuyện khác “thứ ngươi muốn ta tìm cũng đã tìm được, nhưng mà…”hắn đột nhiên nghiêm túc, do dự nhìn Vệ Cảnh một lát mới hỏi tiếp ‘Gia, ngươi là vì tiểu quận chúa mới tìm thứ kia sao? nhưng nàng…có đáng giá không?”

Vệ Cảnh không nói gì, chỉ nhìn sức sống bừng bừng ngoài cửa sổ, trong lòng một mảnh an bình. Đáng giá. Chỉ cần có thể đem tiểu cô nương kia về nhà, như thế nào cũng đều đáng giá

Tiêu Minh Kiểu trên đường về nhà, nhìn mấy viên xúc xắc trong tay, ảo não nói ‘vốn hứa hôm nay sẽ dạy hắn chơi tài xỉu, kết quả…Hành Cáp tỷ tỷ, ngươi nói xem, vừa rồi có phải hắn rất thương tâm đúng không? nhưng ta thật không cố ý, chỉ là…thuận miệng mà thôi. Haiz,cũng do ta nói không suy nghĩ” vừa nói vừa vỗ nhẹ vào miệng mình

Hành Cáp thấy vậy, không đành lòng “lần tới đừng nhắc lại chuyện này là được”

‘Chắc chắn rồi” vừa nói xong liền thấy cách đó không xa, Thu Linh và Thác Bạt Hoằng đang đi về phía mình, nàng liền thấy đầu to như cái đầu, vội kéo tay áo Hành Cáp “hai người bọn họ lại tới, mau mau, rẽ vào ngõ hẻm mà đi đi”

Hành Cáp nhìn hai người như âm hồn không tan kia, trong lòng có chút cảm khái. Tiểu quận chúa nhà nàng hoành hành ở kinh thành nhiều năm như vậy, trước giờ chỉ có người khác trốn nàng, đây đúng là lần đầu nàng trốn người khác, quả là phong thủy luân lưu chuyển ah

Hai người như trộm từ trong hẻm xông ra, vì chạy quá nhanh nên Tiêu Minh Kiểu suýt chút nữa vấp ngã, may mà Hành Cáp lanh tay lẹ mắt kéo nàng lại mới không bị ngã

Có điều thoát được đại bi kịch nhưng lại không tránh được tiểu bi kịch, nhìn đôi giày giẫm phải phân chó, tiểu cô nương thích sạch sẽ khóe miệng con giật, trong lòng buồn bực, hận không thể đánh hai tên đầu sỏ gây nên kia một trận

Hành Cáp thấy nàng đen mặt, giống như sắp bộc phát, vội nói ‘đằng trước có một khách điếm, vào đó thu thập một chút nha”

“Về nhà rồi tính” Tiêu Minh Kiểu vừa nhắc mình phải duy trì lý trì, vừa nghiến răng nghiến lợi nhất “nhiệm vụ quan trọng trước mắt là phải nghĩ cách cho Thác Bạt Hoằng hết hi vọng, còn biểu ca ta nữa, lát nữa ngươi tìm hắn đến đây, ta phải hỏi xem hắn đã có tin tức gì về thần y dân gian kia chưa. Sau đó…cũng không biết mấy ngày nay hắn đi theo Thác Bạt Hoằng bị trúng tà gì, ta phải làm cho hắn thanh tỉnh lại mới được”

Hành Cáp gật đầu, ở trong lòng thắp một cây nhang cho biểu thiếu gia

Hai người vừa nói vừa bước nhanh về nhà, đi được vài bước liền nghe bên đường vang lên thanh âm quen thuộc “Kiểu Kiểu”

Tiêu Minh Kiểu quay đầu nhìn lại, thấy là Ninh vương phi bụng đã hơi nhô lên, vội chạy tới gần “Nhã tỷ tỷ, sao ngươi lại ra ngoài? Tam hoàng huynh đâu?”

“Cả ngày ở nhà có chút khó chịu nên ra ngoài một chút, Tam hoàng huynh ngươi đang ở bên trong” Ninh vương phi vừa nói vừa chỉ vào Phấn Hồng đường ở phía sau

Phấn Hồng đường là tiệm bán son phấn, Tiêu Minh Kiểu liền hỏi ‘Nhã tỷ tỷ đến mua son phấn sao?”

“Không phải’ Ninh vương phi ôn nhu nói ‘vừa rồi trên đường gặp được bằng hữu đã giúp đỡ ta và Tam hoàng huynh ngươi ở trên đường đi du ngoạn, tỷ tỷ nàng là ân nhân cứu mạng của chúng ta, biết các nàng đến kinh thành, hiện ở tạm trong Phấn Hồng đường nên đến thăm hỏi”

“Hóa ra là thế” Tiêu Minh Kiểu an tâm, đưa tay sờ nhẹ bụng Ninh vương phi, cười nói ‘Đại chất tử, ta là Kiểu Kiểu tiểu tiên nữ cô cô ah”

Ninh vương phi bật cười, mời nàng cùng vào trong tiệm, lát nữa cùng nhau ăn cơm trưa

“không được, các ngươi đi đi, ta phải về đổi đôi giày dính đầy phân chó này”

Nhìn tiểu cô nương mặt đen như than, Ninh vương phi ôm bụng cười, sau đó dỗ nàng mấy câu mới khiến nàng vui vẻ trở lại

Sốt ruột về nhà đổi giày, Tiêu Minh Kiểu không có nhiều, lên tiếng chào Ninh vương đang ở trong tiệm nói chuyện cùng một bạch y nữ tử, sau đó rời đi. Trước khi đi, nàng cùng thiếu nữ bên cạnh bạch y nữ tử vô tình liếc nhìn nhau một cái, lại thấy nàng kia mỉm cười với nàng. Tiêu Minh Kiểu thấy khó hiểu nhưng thấy nàng kia xinh đẹp nên cũng cười đáp lại, rồi rời đi

Bạch y nữ tử kia vì đưa lưng về phía nàng nên Tiêu Minh Kiểu không thấy được mặt nhưng nàng lại không biết thiếu nữ kia vẫn nhìn theo bóng lưng nàng cho đến khi nàng biến mất ở đầu phố mới thu hồi ánh mắt, hàm xúc trong mắt có chút không rõ


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện