Quận Chúa Thỉnh Tỉnh Táo

Chương 46


trước sau

Hôm sau, Tiêu Minh Kiểu như mọi khi, rời giường, ăn sáng liền đi đến Định Quốc công phủ nhưng vừa tới sân nhỏ đã bị tỷ tỷ gọi lại “ mấy ngày nữa là ngày giỗ của mẫu phi, ngươi đã chuẩn bị xong tế phẩm năm nay cho nàng chưa?”  

 

Nhiều năm nay Phúc vương có một thói quen không thay đổi, đó là hàng năm đều giữ lại những đồ có ý nghĩa nhất, chờ đến ngày giỗ của thê tử liền đốt cho nàng. Ba huynh muội Tiêu Minh Kiểu mưa dầm thấm đất, cũng có thỏi quen này, ngay cả tiểu béo Tiêu Lâm Chu mấy ngày nay cũng đã sớm gói đồ của mình lại, chờ đến ngày đi bái tế tổ mẫu sẽ nói cho nàng biết năm nay mình biết thêm mấy chữ, mập thêm bao nhiêu ký…Vì thói quen này nên dù Phúc vương phi đã qua đời nhiều năm thì ở trong lòng người nhà vẫn như chưa từng xa rời

 

Tiêu Minh Kiểu dừng chân, nghĩ nghĩ đáp “thứ muốn mang theo quá nhiều, ta còn đang chọn lựa”

 

Tiêu Minh Yên gật đầu “vậy ngươi đừng đi nữa, chúng ta bàn tình xem, xác định kỹ mọi thứ, gần đây xảy ra nhiều chuyện, nếu lỡ đến đó không kịp thu thập thì không tốt lắm”

 

Tiêu Minh Kiểu gật đầu “vậy ta sẽ đi tìm Vệ Cảnh sau”

 

Nói xong, hai tỷ muội đi vào phòng thương thảo

 

Sau khi bàn bạc xong, Tiêu Minh Kiểu vui vẻ đi ra cửa, không ngờ vừa đến đại môn đã thấy một nha hoàn xa lạ chạy đến gần nói ‘gặp qua Quận chúa, Tần cô nương phái nô tỳ đến báo cho Quận chúa biết, vừa rồi có người trong cung đến khiêng Thế tử đi, nói là Bệ hạ tuyên triệu”

 

“Bệ hạ tuyên triệu?” Tiêu Minh Kiểu sững sờ “đang yên đang lành sao hoàng bá phụ lại triệu kiến Vệ Cảnh?còn nữa, ngươi vừa nói gì? Vệ Cảnh bị bọn họ khiêng đi? hắn như thế nào?”

 

Nha hoàn kia tất nhiên là không biết rõ, chỉ là Tần Vu sợ Vệ Cảnh gặp chuyện không may lại thấy Tiêu Minh Kiểu hôm nay không đế nên phái nàng đến thông báo một tiếng

 

Tiêu Minh Kiểu bị hai chữ khiêng đi hù họa, cũng không biết Long Đức đế tìm Vệ Cảnh vì chuyện gì, liền quay đầu phân phó Hành Cáp “dắt ngựa đến đây”

 

Hành Cáp lĩnh mệnh mà đi, lát sau đã cỡi một con ngựa cao lớn đến, đỡ Tiêu Minh Kiểu lên ngựa, hai người thẳng tiến về phía hoàng cung

 

Lúc này, trong hoàng cung

 

“Khấu kiến Bệ hạ, ngô hoàng vạn tuế, vạn vạn tuế”

 

Dù sớm biết Định Quốc công Thế tử bệnh lâu quấn thân, là một ấm sắc thuốc nhưng khi nhìn sắc mặt khó coi của thanh niên trước mặt ,Long Đức đế vẫn nhạy dựng lên ‘ngươi…chính là Vệ Cảnh?”

 

“Hồi Bệ hạ, phải”Vệ Cảnh mệt nhọc đáp, sau đó cung kính hành lễ với Phúc vương ở bên cạnh

 

Sắc mặt hắn trắng như tuyết, không có người dìu là không thể tự đi được nhưng giữa đôi hàng lông mày lại không có u ám như bệnh nhân lâu ngày mà ngược lại ánh mắt thanh minh, thần sắc ôn hòa khiến người ta sinh lòng thương tiếc, không hề có cảm giác ghét bỏ

 

Phúc vương vốn đang làm mặt lạnh cũng hòa dịu lại.

 

Long Đức đế vốn đã thập phần thưởng thức hắn cũng âm thầm gật đầu, ban thưởng ngồi, lại hỏi ‘có cần trẫm phái người gọi thái y đến xem cho ngươi không?”

 

Vệ Cảnh cố nén cảm giác choáng váng, lắc đầu cự tuyệt, chỉ nói tối qua ngủ không ngon giấc nên bệnh cũ tái phát, chỉ cần nghỉ ngơi một lát là khỏi, không có chuyện gì

 

Long Đức đế cũng không miễn cưỡng, hỏi hắn vài vấn đề chính sự, thấy thanh niên này dù nói chuyện khó khăn nhưng ngữ khí sắc bén lại không mất phong độ; lòng tràn đầy kinh diễm lại thấy tiếc nuối. Có điều Quân giả, có mấy ai để lộ tâm tình thực sự của mình, cho nên dù trong lòng hận lão thiên gia làm uổng phí một nhân tài, ngoài mặt vẫn là thần sắc khó lường, uy nghiêm cao lãnh

 

Chờ khi xác thực tấu chương kia là do Vệ Cảnh viết, Long Đức đế rốt cuộc mới đề cập đến chuyện của Tiêu Minh Kiểu “trẫm đã biết dự định của Kiểu Kiểu nhưng làm thế sẽ tổn hai tới danh tiếng của nàng”

 

Vệ Cảnh thở dài nói ‘dạ, vi thần cũng lo lắng nhất điểm này, tiếc là quá mức ngu dốt, nghĩ hoài cũng không nghĩ ra được sách lược vẹn toàn”

 

Phúc vương cao thấp đánh giá hắn, ánh mắt như muốn xuyên thấu người hắn, thấy trên mặt hắn chỉ có lo lắng và áy náy không hề có chút tình cảm khác thường nào, liền hỏi ‘Kiểu Kiểu nói ngươi nguyện ý giúp nàng giải quyết chuyện này, là thật”

 

Vệ Cảnh nghiêng đầu, ho nhẹ hai tiếng mới thẹn thùng gật đầu “Quận chúa không để ý thân thể ta yếu đuối, là người không khỏe lại coi ta là bằng hữu, đối đãi hết sức chân thành, lúc này nàng có việc cần, ta đương nhiên dốc hết sức giúp đỡ” 

 

Phúc vương tròng mắt hơi đổi ‘chỉ có như thế?”

 

Vệ Cảnh cười đáp ‘hồi vươn gia, còn có một nguyên nhân khác. Ta đã nghiêm túc suy nghĩ nhưng quả thật không nghĩ ra cách nào khác,mà nếu ta phối hợp cùng Quận chúa, ảnh hưởng tiêu cực đối với Quận chúa sẽ giảm xuống mức tối thiểu nhất. Thế nhân đều biết thân thể ta yếu đuối, sống không quá hai mươi lăm tuổi, như vậy khi hòa ly, người ngoài cũng sẽ đồng tình với Quận chúa, không dám nói gièm pha. Đương nhiên, đến lúc đó nếu cần thiết, ta cũng sẽ tự mình ra mặt làm sáng tỏ, dù sao ta cũng không có ý định cưới vợ sinh con, giữ danh tiếng tốt cũng không có tác dụng gì”

 

Phúc vương sững sờ ‘không định lấy vợ sinh con?”

 

Vệ Cảnh cười ôn hòa ‘thân thể ta thế này, cưới ai là hại người đó, vẫn không nên liên lụy người vô tội”

 

Phúc vương đột nhiên thấy lòng ê ẩm, nghĩ tới Vệ Cảnh đối với tiểu khuê nữ nhà mình chỉ có nghĩa bằng hữu, không có tình yêu nam nữ, cuối cùng cũng thu hồi vẻ mặt nghiêm túc. Tiểu tử này cũng không dễ dàng gì. Lại nghĩ Vệ Cảnh thế này, đừng nói là viên phòng, đón dâu bái đường e cũng khó khăn, tiểu khuê nữ gả cho hắn cũng chỉ là hình thức, giống như hắn nói, sau này bọn họ hòa ly cũng sẽ không ảnh hưởng tới nhân duyên của Kiểu Kiểu

 

Kế hoạch này, nghĩ lại thấy cũng ổn. Nghĩ vậy, Phúc vương liền quay đầu nhìn hoàng huynh nhà mình, chớp chớp mắt

 

Long Đức đế thấy đệ đệ như vậy, biết hắn đã thuận lòng có điều hiện chưa tới thời điểm quyết định, hắn đương nhiên sẽ không nói ra, nếu lỡ nghĩ ra được kế chu toàn hơn thì sao. Cho nên hắn chỉ gật đầu “được rồi, các ngươi đều lui xuống trước đi, chuyện này trẫm suy nghĩ thêm đã”

 

Còn chưa nói hết câu, nội thị bên ngoài đã vội vã tiến vào bẩm báo rằng trước mặt nhiều người, Tiêu Minh Kiểu đã một quyền đánh bay răng cửa của Thác Bạt Hoằng

 

Đúng , là răng cửa  

 

Dù chỉ là một cái răng nhưng răng cửa lại chính là cửa hàng mặt tiền của một người, nhất là Thác Bạt Hoằng đường đường là chiến thần Bắc Yến, nếu không có răng cửa, sau này vừa mở miệng đã thấy lổ hỗng, chẳng phải khiến quân địch cười nhạo sao.

 

Long Đức đế vội lấy lại tinh thần, vội vàng sai người đưa Tiêu Minh Kiểu và Thác Bạt Hoằng đến đây để tránh tình huống ngày càng xấu hơn

 

Tiêu Minh Kiểu cũng không ngờ một quyền của mình lại tạo nên hiệu quả nghiêm trọng như vậy, cúi đầu đi theo Thác Bạt Hoằng mặt đen như đít nồi tiến vào trong

 

“Bái kiến hoàng bá phụ… Ồ, phụ vương, sao ngươi cũng ở đây?” Phúc vương co rút khóe miệng nhìn nàng, không lên tiếng. Tiêu Minh Kiểu cũng không hỏi tiếp, ánh mắt xoay chuyển nhìn về phía Vệ Cảnh, thấy hắn sắc mặt dị thường suy yếu, liền trợn mắt, hỏi ‘ngươi thế nào? sắc mặt sao kém như vậy?có phải có nơi nào không thoải mái không?”

 

Thấy mọi người trong phòng đều nhìn mình, Vệ Cảnh ho nhẹ một tiếng, thẹn thùng nói ‘Quận chúa đừng lo

lắng, ta không sao, chỉ là tối qua ngủ không ngon mà thôi”

 

Sắc mặt hắn chưa từng khó coi như vậy, Tiêu Minh Kiểu không tin nhưng hiện tại không phải lúc để hỏi liền nhịn xuống, quỳ xuống, nói với Long Đức đế ‘hoàng bá phụ, vừa rồi ta gặp được Thác Bạt vương tử ở cửa cung, hắn nhất định ngăn ta lại để nói chuyện. Ta sốt ruột tiến cung thỉnh an ngài, đã bảo hắn tránh ra nhưng nói thế nào hắn cũng không chịu, cho nên ta mới…dù ta không cố ý nhưng răng của hắn đúng là do ta đánh gãy, ta nguyện nhận sai chịu phạt”

 

Tiểu nha đầu nhìn như nhận sai nhưng lại chỉ ra là bị người khiêu khích trước, Long Đức đế có chút buồn cười, ngoài mặt lại nghiêm túc hỏi Thác Bạt Hoằng “Tam vương tử, Kiểu Kiểu nói đều là thật?”

 

Thác Bạt Hoằng đang suy nghĩ vì sao Vệ Cảnh lại có mặt ở đây, nghe vậy, vô thức nói ‘ta không…”ý thức được mình nói hở, liền lập tức ngậm miệng

 

Mọi người suýt chút nữa cười thành tiếng, may mà thái y đã đến, Long Đức đế liền ho nhẹ một tiếng, bảo bọn họ xem cho Thác Bạt Hoằng

 

‘Không có gì đáng ngại, trồng răng giả vào sẽ y như trước đây, chỉ là không biết Tam vương tử muốn răng giả làm bằng chất liệu gì?” thái y nêu ví dụ “ngà voi, xương trâu, vàng bạc cũng được’

 

Hai loại trước cũng được đi, vàng bạc là sao?mở miệng ra liền lấp lánh tỏa sáng, chi bằng để trống. Nhưng để bảo trụ uy nghiêm của mình, hắn liền hoãn sắc mặt, cố không để nói bị hở gió, đưa ra lựa chọn “ngà voi”  

 

Thái y gật đầu, lĩnh mệnh mà đi

 

Long Đức đế liền yên tâm, cũng không có ý trừng phạt tiểu chất nữ, đang tính đuổi người, nào ngờ chưa nói ra miệng, Vệ Cảnh ở bên dưới đã ho kịch liệt

 

Tiêu Minh Kiểu sợ hết hồn, vô thức chạy đến cạnh hắn hỏi ‘Vệ Cảnh, ngươi thế nào?”

 

“Không có… Không có việc gì…” Thanh niên khoát tay, đứt quãng nói.

 

“Đừng nói chuyện , mau thuận khí đi”Tiêu Minh Kiểu vội đưa tay vỗ lưng hắn, động tác vô cùng thân cận tự nhiên

 

Thác Bạt Hoằng thấy khẽ nhíu mày, nhớ tới lời tâm phúc hôm đó khuyên mình, lập tức nổi lên cảnh giác, liền quay đầu nhìn Long Đức đế biểu đạt việc mình không truy cứu chuyện hôm nay nhưng hi vọng việc cầu thân sớm có câu trả lời thuyết phục

 

Long Đức đế khóe miệng co rút, đang cân nhắc nên nói thế nào, Tiêu Minh Kiểu đã bực bội, lớn tiếng nói ‘muốn trả lời thuyết phục đúng không? được, ta ngay lập tức nói cho ngươi biết. Ngươi nhìn cho kỹ, người ta thích chính là hắn, Vệ Cảnh. Trước kia ta không nói là vì thân thể hắn không tốt, ta sợ phụ vương ta và hoàng bá phụ không đồng ý gả ta cho hắn”

 

Trong phòng chỉ nghe thanh âm trong trẻ của tiểu cô nương, Thác Bạt Hoằng chưa kịp nói chuyện, đã thấy nàng nắm chặt hai tay Vệ Cảnh, híp mắt cười nói ‘ta biết ngươi không tin nhưng ngươi tin hay không cũng được, dù sao ta cũng đã quyết định gả cho hắn. Giống như ngươi nói, nếu đã thích vì sao không sớm ở cùng một chỗ? mà nói tới việc này, ta còn phải cảm tạ ngươi ah, nếu không có ngươi, ta còn không biết nên nói với phụ vương và hoàng bá phụ ta chuyện này thế nào. Đến lúc hai ta thành thân sẽ gởi cho bà mối ngươi một hồng bao lớn”

 

Thác Bạt Hoằng: “…” 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện