Quận Chúa Thỉnh Tỉnh Táo

Chương 59


trước sau

59

Khi Tiêu Minh Kiểu mang Tần Vu về nhà, Phúc vương đang ở trong hoa viên chơi đùa cùng tôn tử. Nghe nói tiểu khuê nữ dẫn một cô nương nhu thuận đáng yêu về nhà, hắn không khỏi tò mò “biết là cô nương nhà ai không?”

Tiểu nha đầu không ít bằng hữu nhưng đa số đều là hoàn khố như Thu Linh, không thể nào liên quan tới bốn chữ nhu thuận đáng yêu

Tên hầu cận đáp ‘hình như là biểu cô nương của Định Quốc công phủ”

“Biểu cô nương của Định Quốc công phủ?” Phúc vương nheo mắt, có một dự cảm xấu,chỉ vào tôn tử, phân phó ‘ngươi trông chừng hắn, ta đi xem một chút”

‘Dạ”

Tiêu Minh Kiểu vừa mới đưa Tần Vu đi gặp Tiêu Minh Yên, thấy béo lão cha nhà mìn đến liền cười hì hì đi đến ‘phụ vương, ta vừa định bảo Hành Cáp tỷ tỷ đi mời ngươi nha”

Nàng cười cực kỳ đáng yêu, Phúc vương nhìn thấy cũng nhịn không được mà cười theo ‘thế nào? tìm ta có việc gì?”

“Ngươi trước ngồi xuống đã, rồi từ từ nói với các ngươi”Tiêu Minh Kiểu nói xong chỉ vào Tần Vu đang đứng bên cạnh ‘đây là Tần Vu, Giang Bắc Tần gia cô nương, cũng là biểu muội của Vệ Cảnh, ta mời nàng đến nhà chúng ta ở một thời gian”

Ở trước mặt người lạ, Tần Vu trước giờ đều bày ra mặt nạ thân thiết lõi đời nhưng ở trước mặt hai vị nhân gia của núi dựa của mình, nàng biết mình không thể cũng không cần làm như vậy, liền tiến lên, hào phóng mà cung kính hành lễ ‘gặp qua vương gia”

Đúng là tiểu cô nương nhu thuận đáng yêu. Phúc vương ôn hòa miễn lễ cho nàng

Tiêu Minh Kiểu nói với Tần Vu ‘ngươi theo Hành Cáp tỷ tỷ đi xem phòng của mình đi, ta có chút chuyện cần nói với a tỷ và phụ vương, lát nữa sẽ tìm ngươi. Nếu ngươi cần gì, cứ nói với Hành Cáp tỷ tỷ”

“Được’Tần Vu gật đầu tạ ơn, theo Hành Cáp đi ra ngoài

Đợi các nàng đi khuất, Tiêu Minh Yên mới thu hồi ánh mắt, nhìn muội muội ‘nói đi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

Phúc vương cũng ngồi xuống, cười hơ hớ nhìn nàng “có phải lại gây họa không?”

“Mới không có đâu. Là thế này, các ngươi trước đừng tức giận, nghe ta nói đã…” Tiêu Minh Kiểu hắng giọng thuật lại mọi chuyện

Tiêu Minh Yên nghe xong, sắc mặt ngưng trọng “lá gan của Định Quốc công phu nhân không nhỏ ah”

“Đâu chỉ không nhỏ, ngay cả hoàng thất cũng dám khinh nhờn, quả thật là ăn tim gan mật hổ ah’ Phúc vương giận tái mặt, vụt đứng dậy “người tới…”

“Phụ vương, ngươi ngồi xuống trước đã, ta đã tự mình báo thù”Tiêu Minh Kiểu vội ngăn hắn lại ‘Cát thị hiện đã bị cấm túc, còn bị đối thủ một mất một còn đoạt mất quyền quản gia, đã bị giáo huấn rồi, ngài không cần ra tay,cứ giao cho ta, ta tự mình xử lý”

Phúc vương luôn sủng ái nàng, tuy có chút không nỡ nhưng vẫn tức giận gật đầu ‘vậy ngươi đừng để mình bị ủy khuất”

‘Sao có thể chứ. Ta cái gì cũng thích ăn nhưng lại không thích ăn thua thiệt, ngươi biết mà” Tiêu Minh Kiểu nói xong đảo tròng mắt, đi đến ôm cánh tay hắn ‘có điều…”

Phúc vương tóc gáy dựng lên, khó hiểu hỏi ‘có điều cái gì?”

Tiêu Minh Kiểu nhìn hắn, lại nhìn tỷ tỷ, hồi lâu mới giả vờ thở dài “Vệ Cảnh bị trúng Hổ lang dược mà thương thân, thân thể của hắn vất vả lắm mới dưỡng được tốt hơn một chút lại bị nương hắn phá hủy, rất đáng thương nha”

Lửa giận của Phúc vương giảm xuống, có chút đồng tình “đúng là hài tử số khổ”

Tiêu Minh Yên híp mắt, ôn nhu hỏi ‘cho nên…ngươi muốn làm gì?”

Tiêu Minh Kiểu nhỏ giọng đáp ‘cho nên ta quyết định không thoái hôn”

“Không thoái hôn?ngươi nói cái gì?”

Nhìn lão cha trợn tròn mắt, phản ứng mãnh liệt, nàng đã sớm có chuẩn bị tâm lý liền nhắm mắt lại, lớn tiếng nói ‘ta quyết định không từ hôn với Vệ Cảnh. Ta muốn dựa theo kế hoạch mà gả cho hắn”

Phúc vương bị chấn động “Kiểu Kiểu, không được phép hồ nháo”

Tiêu Minh Yên lại nhanh chóng có phản ứng, nhưng nàng còn chưa lên tiếng, bên ngoài đã có một người đột nhiên xông vào ‘vì sao không lùi?”

Thiếu niên một thân phấn bào, mắt hoa đào mở to, chính là Thu Linh đã lâu không gặp

Từ lúc biết Vệ Cảnh và Tiêu Minh Kiểu sắp thành thân, Thu Linh liền không xuất hiện trước mặt Tiêu Minh Kiểu nữa, vì hắn sợ mình nhịn không được mà khóc.

Thu tể tướng cha hắn dù cưới kế thất nhưng vẫn rất quan tâm trưởng tử, thấy nhi tử gần đây mất ăn mất ngủ, ngay cả tâm tư ra ngoài chơi chim chọc chó, đùa giỡn mỹ nhân cũng không có, trong lòng rất lo, sau khi cân nhắc liền tìm Thu Linh hỏi han tâm sự

Mới đầu Thu Linh cũng không muốn nói vì hắn cảm thấy quá mất mặt nhưng lại không chịu nổi dáng vẻ không nói thề không bỏ qua của cha hắn, vì thế đành khai thật chuyện mình thất tình

Thu tả tướng và tỷ tỷ Thu Cẩm La quan hệ vô cùng tốt, trước giờ cũng vô cùng yêu thương ba đứa nhỏ mà tỷ tỷ lưu lại, nhất là tiểu nữ nhi Tiêu Minh Kiểu, tính tình y như tỷ tỷ hắn, càng được hắn yêu thích. Hắn cùng từng muốn nhi tử cưới ngoại sinh nữ nhưng vì hai người còn chưa thông suốt, nên hắn muốn chờ thêm một chút, đến khi hai người hiểu chuyện mới nói tới, tránh việc nhung tay quá sớm sẽ khiến bọn họ nảy sinh tâm lý phản nghịch. Cũng biết Phúc vương tuyệt đối sẽ không gả nữ nhi sớm nên hắn không nôn nóng, lại không ngờ người tính không bằng trời tính, nửa đường lại đột nhiên xuất hiện Định Quốc công phủ Thế tử, cướp đi người mà nhi tử hắn coi

trọng

Khi Thu tả tướng nghe được tin tứ hôn, trong lòng nghẹn khuất lại nghĩ may mà Thu Linh chỉ xem Tiêu Minh Kiểu là muội muội nên mới không để mình bị nghẹn chết. Nào ngờ Thu Linh không phải coi người ta là muội muội, chỉ là quá mức trì độn. Biết được chân tướng, Thu tả tướng suýt chút nữa rơi nước mắt, nhìn thấy Thu Linh liền muốn đánh hắn một trận, có điều dù ghét bỏ thì vẫn là nhi tử thân sinh của mình, hắn không thể nào bỏ mặc. Lại nghĩ lần này Long Đức đế tứ hôn có chút kỳ quặc liền lén lút tìm hiểu, còn vác cái mặt già đến chỗ Long Đức đế khóc lóc kể lể mới biết được chân tướng việc tứ hôn cùng tin tức hôn sự sẽ lậ p tức không có hiệu lực. Vậy là còn hi vọng

Thu tả tướng vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, chẳng kịp lau nước mắt đã vội vã về nhà, nói với nhi tử đang nằm ủ rũ trên giường “lần này lại để Kiểu Kiểu chạy mất thì ngươi đừng mang họ Thu nữa, đổi sang họ Trư đi”

Nghe được tin tức tốt, Thu Linh liền bật dậy, cười tít mắt, không kịp nghĩ đã gật đầu ‘được” nói xong lập tức chạy tới Phúc vương phủ xum xoe, nào ngờ vừa vào phủ, còn chưa thấy người trong lòng đã nghe tin tức như sét đánh ngang tai, suýt chút nữa là hồn phi phách tán.

Tiêu Minh Kiểu hoàn toàn không biết tâm ý của hắn, bồi thêm cho hắn một kích ‘vì ta đã đáp ứng với Vệ Cảnh sẽ che chở hắn, hơn nữa vừa rồi ta cũng đã nói với hắn, hôn lễ vẫn tiến hành theo kế hoạch”

Thu Linh “…” lão tặc thiên, ngươi không thấy ta chết không cam lòng đúng không?

Tiêu Minh Kiểu ngạc nhiên nhìn biểu ca đột nhiên ủ rũ, đang định hỏi thăm hắn thì nghe tỷ tỷ lạnh nhạt nói “ngươi muốn che chở hắn có rất nhiều cách, không cần lấy cuộc đời của mình ra nói chơi. Chuyện này, ta không đồng ý”

“Ta cũng không đồng ý” Phúc vương cũng vội vàng nói ‘Kiểu Kiểu,nếu ngươi muốn giúp Vệ Cảnh, phái vài người ở bên cạnh bảo vệ hắn là được rồi, cần gì tốn công tốn sức như thế”

Trong nháy mắt Thu Linh bật sống lại, phụ họa ‘đúng vậy. Kiểu Kiểu, nếu ngươi không yên tâm, ta cũng có thể đưa vài nha hoàn đến, nhất định có thể bảo vệ Vệ Cảnh”

Tiêu Minh Kiểu đã sớm biết bọn họ sẽ không dễ dàng đồng ý, chuyện này cũng không ngoài ý muốn, lập tức giải thích “chuyện này ta cũng đã nghĩ qua, nhưng Cát thị là thân nương của Vệ Cảnh, có rất nhiều ưu thế, nếu nàng dùng thân phận mẫu thân của hắn mà ngáng chân thực sự rất dễ dàng. Hơn nữa đây cũng là chuyện nhà của Định Quốc công phủ, phái người đi bảo vệ Vệ Cảnh hay ngăn chặn Cát thị, đều không có tác dụng bằng ta gả vào Định Quốc công phủ, tự mình bảo vệ hắn. Vệ Cảnh thân thể suy yếu như vậy, chịu không nổi bất cứ thương tổn gì, nếu Cát thị lại ra tay với hắn như lúc này, nếu hắn xảy ra chuyện gì, ta nhất định sẽ hối hận cả đời”

Phúc vương và Tiêu Minh Yên nhăn mi, Thu Linh lại như muốn khóc

“Dù là vậy cũng không cần ngươi tự mình ra trận, để hoàng bá phụ ngươi tứ hôn lần nữa cho hắn, chọn một cô nương cườn hãn đến giúp đỡ hắn”

Tiêu Minh Kiểu không nghĩ đã cắt ngang lời béo lão cha ‘vậy sao được”

Tiêu Minh Yên trong lòng trầm xuống ‘vì sao không được?”

“Vì Vệ Cảnh không muốn thành thân, hắn nói thân thể mình không tốt, không muốn liên lụy người khác’Tiêu Minh Kiểu mặt tràn đầy thương tiếc ‘hắn là người rất lương thiện, nếu không ta đã không đối tốt với hắn như thế” không đợi mọi người phản ứng đã nói tiếp “dù sao cũng chỉ diễn một hồi thôi, chờ thân thể hắn khá hơn, Cát thị cũng không thể lại làm hại hắn, hai chúng ta sẽ hòa ly”

Nghe nói diễn trò, Thu Linh hai mắt tỏa sáng “nếu thân thể hắn vẫn không tốt, hắn vẫn không thoát khỏi sự khống chế của nương hắn thì sao?”

Tiêu Minh Kiểu nhướng mày ‘có ta ở đây, sao có thể”

Phúc vương và Tiêu Minh Yên im lặng nhìn cô nương tràn đầy tự tin. Tiêu Minh Kiểu thấy bọn họ không lên tiếng, trong lòng có chút nóng nảy liền mềm giọng cầu xin nhưng hai người kia vẫn không thỏa hiệp, cuối cùng nàng xuất ra chiêu cuối, chính là khóc lóc, lăn lộn…

“Phụ vương, a tỷ. Các ngươi đồng ý với ta đi, ô ô ô”

Phúc Vương cùng Tiêu Minh Yên “…”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện