Quận Chúa Thỉnh Tỉnh Táo

Chương 60


trước sau

60

Không chịu nổi tiểu cô nương đeo bám dai dẳng, Phúc vương và Tiêu Minh Yên đành phải thỏa hiệp, đồng ý tạm thời không nhắc tới việc thoái hôn

Tiêu Minh Kiểu vui vẻ hôn hai người rồi mới sôi nổi theo Thu Linh mặt mày xám xịt đi ra ngoài

Phúc vương nhìn theo bóng dáng nàng, rối rắm hỏi “Minh Yên, có phải muội muội ngươi đối với Vệ Cảnh…?”

“Hiện tại thì không nhưng lâu dài thì không chắc được’Tiêu Minh Yên nhận ra muội muội còn chưa thông suốt nhưng cảm tình đã vượt qua thái độ giữa bằng hữu với nhau, nếu để bọn họ tự do phát triển, hảo cảm này rốt cuộc cũng sẽ biến thành tình yêu nam nữ

“Tiểu tử Vệ gia không phải là lương xứng, không thể để Kiểu Kiểu rơi vào nhưng nha đầu này lại cố chấp…’Phúc vương sầu đến bạc đầu ‘nên làm thế nào cho phải đây”

“Cởi chuông phải do người buộc chuông.” Tiêu Minh Yên trầm mặc một hồi lâu, thản nhiên nói, “chuyện này nếu vì Vệ Cảnh mà ra vậy thì phải ra tay từ chỗ hắn”

Phúc vương sững sờ “ý ngươi là…”

“Thành thân là chuyện của hai người, hắn không chịu phối hợp, một mình Kiểu Kiểu cũng không làm được gì”

Phúc vương hai mắt sáng lên “có lý, nhưng nếu tiểu tử Vệ gia không đồng ý?”

Tiêu Minh Yên híp mắt lại ‘vậy càng không thể để Kiểu Kiểu dinh tới hắn”

Thân thể yếu đuối, không thể chống lại cha mẹ cũng không phải lỗi của hắn nhưng nếu vì để bảo vệ mình mà không để ý tới danh tiếng của Kiểu Kiểu…người bất lực như thế, nàng sẽ dùng mọi thủ đoạn để muội muội rời xa hắn

Hiểu ý của nàng, Phúc vương lập tức gật đầu ‘không sai”

Tiêu Minh Yên mỉm cười “giờ phụ vương tiến cung nói với hoàng bá phụ một tiếng đi, nếu không ý chỉ từ hôn sẽ được ban ra, chuyện còn lại, ta sẽ xử lý, ngài đừng lo’

Khuê nữ trước giờ còn giống là chủ gia đình hơn hắn, Phúc vương cũng đã quen, lập tức tiến cung

Tiêu Minh Kiểu không biết béo lão cha và tỷ tỷ đang hợp mưu phá kế hoạch bảo vệ Vệ Cảnh của nàng, lúc này nàng vừa đi về tiểu viện của mình, vừa hỏi Thu Linh “sao ngươi biết ta và Vệ Cảnh là giả thành thân, còn lập tức giải trừ hôn ước?”

Tâm tình Thu Linh đang hết sức phức tạp, không nghĩ ngơi đã khai ‘cha nói cho ta biết”

“Cữu cữu?” Tiêu Minh Kiểu liền hiểu ‘chắc chắn là hoàng bá phụ lộ ra rồi” nhưng đều là người nhà, biết cũng chẳng sao, chỉ trừng mắt nhìn thiếu niên vẻ mặt rối rắm ‘hôm nay ngươi rất lạ. Có chuyện buồn gì, mau nói cho ta biết để ta cao hứng chút đi”

Thu Linh nhìn nàng, vẻ mặt: ngươi không có lương tâm sao?

Tiêu Minh Kiểu cây ngay không sợ chết đứng ‘người khác ta còn không thèm hỏi nha”

Xem ra hắn thật sự vinh hạnh ah. Thu Linh khóe miệng co giật, nhìn thấy sự quan tâm trong mắt nàng, trong lòng chua xót đan xen vui vẻ. Nàng không thích hắn nhưng lại xem hắn như huynh trưởng, dù hiện tại hắn không muốn làm huynh trưởng của nàng chút nào

“Ngươi…’ánh mắt của Thu Linh làm Tiểu Minh Kiểu đột nhiên thấy không được tự nhiên, đưa tay vỗ vai hắn “hồi hồn ah”

Thu Linh đau đến nhe răng ‘hồi rồi, tiểu tổ tông, ngài thủ hạ lưu tình”

Bầu không khí cổ quái nháy mắt tiêu tán, cảm giác không được tự nhiên cũng không còn. Tiêu Minh Kiểu hài lòng, hếch cằm nói ‘vậy ngươi mau thành thật khai báo, gần đây làm gì? sao không thấy mặt?còn nữa, hôm nay sao lại kỳ lạ như thế? mau nói, nếu có nửa điểm giấu diếm, đại hình hầu hạ, biết chưa?”

Thu Linh thích bộ dáng kiêu ngạo bừa bãi, bá đạo đáng yêu này của nàng. Hắn mím môi, lấy hết dũng khí nói ‘ta…có chuyện muốn nói với ngươi”

Tiêu Minh Kiểu ra vẻ: trẻ con dễ dạy “được, nói đi, ta nghe”

Nhìn nàng hai mắt sáng rỡ, tim của Thu Linh nhảy thình thịch, căng thẳng đến tay chân có chút tê dại. Hắn sợ một khi mình thổ lộ, hai người ngay cả bằng hữu huynh muội cũng không thể, nhưng nếu mình không nói thì ngay cả cơ hội cũng không có, vì thế hai tay nắm chặt thành quyền “ta…ta…”

Bình thường hắn cà lơ phất phơ, ưa đùa giỡn, lúc này lại lắp ba lắp bắp khiến Tiêu Minh Kiểu lấy làm lạ,nhịn không được cắt ngang “không phải ngươi làm chuyện gì có lỗi với ta chứ?”

Dũng khí vất vả lắm mới có được liền tiêu tán, Thu Linh đỏ mặt, cố gắng thừa thế xông lên “không có, ngươi trước hãy nghe ta nói. Ta muốn nói với ngươi, thật ra ta…”

“Tần cô nương, hóa ra ngươi ở đây”

“Đúng vậy, thu thập xong, Hành Cáp cô nương nói có thể đi dạo, cho nên ta ra ngoài đi lại một chút”

“Hành Cáp tỷ tỷ đã phân phó mang cho ngươi nước trà và điểm tâm, ngươi ăn một chút nhé”

“Được, làm phiền”

Đoạn đối thoại này đã triệt để dập tắt dũng khí của Thu Linh. Hắn nghiến răng nghiến lợi qua đầu, nhìn Tần Vu tươi cười đi ra từ sau hòn non bộ cách đó không xa, vừa tức vừa hiếu kỳ hỏi ‘sao nàng lại ở chỗ này?”

Tiêu Minh Kiểu liền đáp ‘Định Quốc công muốn đưa nàng Giang Bắc Tần gia để nhảy vào hố lửa, ta đã đáp ứng sẽ bảo vệ nàng, cho nên mời nàng đến nhà ta làm khách”

Thu Linh sững sờ: “Nhảy hố lửa?”

Tiêu Minh Kiểu thuật lại khái quát tình cảnh của Tần Vu, lại nói ‘lúc

ta không có ở đây, ngươi cũng nên che chở cho nàng nha. Ngươi cũng giúp ta điều tra Tần gia đi, ta muốn giúp Tần Vu triệt để thoát khỏi Tần gia”

Tần Vu đã đi đến gần hai người, vốn không hiểu Tiêu Minh Kiểu sao phải nói cho Thu Linh biết chuyện của mình,đến khi biết nàng tìm thêm người che chở cho mình, trong lòng vô cùng cảm động, đi nhanh đến, nắm cặt tay Tiêu Minh Kiểu, hai mắt ươn ướt nói ‘nếu không có Quận chúa, ta cũng không biết nên sống thế nào”

Hóa ra Tần Vu hoàn toàn không thích Vệ Cảnh, chỉ vì bức bách nên mới muốn gả cho hắn? nhớ tới lần trước mình tâm sự cùng nàng, còn nói cùng là người luân lạc nơi chân trời, mặt của Thu Lin lập tức đỏ lên

Mất mặt, quá mất mặt!

Tần Vu vừa thấy liền biết hắn đang nghĩ gì, cố ý nói ‘đúng rồi, chuyện của biểu ca…”

‘Phụ vương ta đã đồng ý không thóa hôn, hôn lễ của ta và Vệ Cảnh vẫn cử hành đúng hạn’

Tần Vu gật đầu, không nói thêm gì. Bộ dáng đó rơi vào mắt Thu Linh lại là chán nản tinh thần. Hóa ra hắn không có hiểu lầm, nàng cũng thích Vệ Cảnh, thật may. Hắn ho nhẹ một tiếng, sắc mặt cũng dịu lại

Tần Vu liếc nhìn hắn, trong lòng cười thầm. Người này nhìn thì bất cần đời nhưng tính tình lại như hài đồng, tâm tư gì đều thổ lộ trên mặt, còn rất dễ bị lừa. Thật thú vị

Tiêu Minh Kiểu nhớ ra vừa rồi Thu Linh chưa nói hết lời liền quay đầu hỏi ‘đúng rồi, biểu ca, vừa rồi ngươi chưa nói xong ah. Ngươi muốn nói gì với ta?”

Thu Linh buồn bã nhìn nàng. Tần Vu rất biết điều, muốn rời đi lại bị Thu Linh gọi lại ‘ngươi chờ một chút, lát nữa còn có chuyện nói với ngươi” sau đó thở dài, gượng cười nói với Tiêu Minh Kiểu ‘không có gì, ta chỉ muốn nói với ngươi là mấy cuốn thoại bản mà ngươi nhờ ta mua giùm đã không cẩn thận bị cha ta tịch thu rồi”

‘Ngươi chính là muốn nói cái này?”

‘Ừ’

“Ta còn tưởng chuyện gì, mua lại là được mà. Ta phải đi xem tiểu béo đây, hai người các ngươi nói chuyện đi’cảm giác mình bị đùa giỡn, tiểu cô nương liếc mắt nhìn hắn một cái rồi bỏ đi

Thu Linh nhìn theo bóng dáng nàng, bỗng dưng muốn khóc

Tần Vu ho nhẹ một tiếng, cố nén cười hỏi “công tử tìm ta có chuyện gì?”

Thu Linh hoàn hồn, thu hồi vẻ mặt uể oải, có chút xấu hổ nói ‘hai ta liên thủ hợp tác đi”

Tần vu sững sờ ‘hợp tác làm gì?”

“Ngươi thích Vệ Cảnh, ta thích Kiểu Kiểu, chúng ta có thể hợp tác với nhau’ Thu Linh nhanh chóng nói ra chủ ý mình vừa nghĩ được.

Hắn nói một hồi, trọng tâm chính là Tiêu Minh Kiểu và Vệ Cảnh chỉ là giả thành thân, hắn không muốn từ bỏ nhưng sợ bọn họ thành thân rồi sẽ thành thật, cho nên hi vọng Tần Vu hợp tác với hắn, chú ý hướng đi của bọn họ, hỗ trợ bọn họ sớm ngày giải quyết Cát thị để bọn họ sớm ngày hòa ly, còn hắn và nàng có thể đến với người trong lòng

Tần Vu bị ý tưởng của hắn làm cho kinh ngạc đến ngây người, không phải nên ngăn bọn họ giả thành thân trước sao? dù rằng có biểu ca đại ma vương ở đây, hắn không thể ngăn được. Hơn nữa vừa rồi nàng tỏ ra quan tâm Vệ Cảnh chẳng qua là không muốn Thu Linh hắn tổn thương lòng tự trọng của nam nhân, cũng không muốn hắn chán ghét mình, lại không ngờ hắn hiểu lầm thành như vậy. Nàng quyết định khiến cho hắn sớm ngày hết hi vọng, liền nói ‘ngươi hãy nghe ta nói…”

Đột nhiên bên trong tiểu viện đối diện truyền ra tiếng thét chói tai, tiếp theo là tiếng khóc của hài đồng đã cắt ngang lời nàng

Tần Vu sững sờ, Thu Linh nhíu mi ‘là tiếng của Chu Chu, ta đi xem một chút, ngươi suy nghĩ kỹ đi, có điều ta không chấp nhận cự tuyệt’ nói xong chạy đến tiểu viện đối diện

Tần Vu choán váng. Nàng là khách, lúc này không tiện đến tham gia náo nhiệt, đành lắc đầu, đi về phòng


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện