Quận Chúa Thỉnh Tỉnh Táo

Chương 79


trước sau

79

Trên môi đột nhiên lành lạnh, Tiêu Minh Kiểu vô thức thè lưỡi liếm

Vốn chỉ định lướt qua rồi dừng lại, Vệ Cảnh thấy vậy liền hai mắt tối sầm, nhịn không được gia tăng lực đạo

Mới đầu Tiêu Minh Kiểu còn thấy thoái mái thú vị, dần dần cơ thể bắt đầu nhũn ra, tim đập nhanh, hô hấp không thông. Nàng cảm thấy chơi không vui, nhướng mày, giãy dụa

Vệ Cảnh không chịu nổi, lập tức bị nàng lật người tới phiên hắn nằm ngửa, liền thấp giọng gọi “Kiểu Kiểu?”

Thanh âm của hắn khàn khàn, dễ nghe lại cực kỳ câu dẫn người. Tiêu Minh Kiểu chớp chớp đôi mắt mờ mịt, kề sát vào hắn, cẩn thận quan sát khuôn mặt ửng đỏ của hắn, hồi lâu nằm sấp trên ngực hắn, lẩm bẩm “thanh âm dễ nghe, bộ dáng dễ nhìn. Mỹ nhân từ đâu đến?”

Vệ Cảnh dở khóc dở cười, tim càng đập lợi hại hơn, nhịn không được đưa tay vuốt lưng nàng, thanh âm càng trầm thấp hơn, cười hỏi ‘Kiểu Kiểu thích mỹ nhân sao?”

“Thích!” Tiêu Minh Kiểu không chút do dự trả lời, nở cụ cười bỉ ổi, sau đó đọc vài câu dâm thơ

Vệ Cảnh á khẩu. Thật không hổ danh là hoàn khố. Có điều không thể để nàng đọc tiếp, nếu không hắn…Hắn hít sâu một hơi, vỗ vỗ lưng nàng “ngoan ngoãn, chúng ta nên ngủ thôi’ còn chưa nói xong, miệng đã bị chặng lại. Ngực của hắn nhảy dựng lên, lý trí còn sót lại lập tức sụp đổ

Tiêu Minh Kiểu lại rất vui vẻ, mỹ nhân này bộ dáng giống Vệ Cảnh, miệng lại đỏ au, giống như trái cây, ăn ngon

Vệ Cảnh nhịn rồi lại nhịn, rốt cuộc không nhịn được nữa, đè ót nàng, đổi khách làm chủ

Sau đó với Vệ Cảnh, mọi thứ đều là một giấc mộng, nửa đoạn trước kiều diễm tươi đẹp, nửa sau…tiểu cô nương đột nhiên buồn ói, khiến hắn không thể chính thức “ra sân”  cũng đã “ói ra”. Hừ, cơn ác mộng này vẫn nên để gió cuốn trôi, vĩnh viễn không quay lại là tốt nhất.

Một đêm này cứ vậy mà qua đi

Sáng hôm sau, Tiêu Minh Kiểu mơ màng tỉnh lại, vừa mở mắt liền cảm giác mình đang bị ai đó ôm, trong lòng cả kinh, đang giơ chân định đá thì bị một thanh âm khàn khàn dễ nghe ngăn cản ‘ngươi tỉnh?”

“Vệ Cảnh?” nghe tiếng, thân thể đang căng thẳng của nàng liền buông lỏng, nàng quay đầu, nhìn khuôn mặt tuấn tú như vẽ

Vệ Cảnh cười với nàng, lại như ý thức được gì đó, hai tai ửng đỏ, ôm chặt nàng không buông, xấu hổ nói ‘tướng ngủ của ta không được tốt lắm, có hù tới ngươi?”

Không đến mức đó nhưng có chút không được tự nhiên, nhưng bộ dáng hắn đỏ mặt làm nàng cảm thấy mới lạ, cũng không nghĩ nhiều,chỉ cười xấu xa, kề sát vào hắn, nháy mắt nói ‘ngươi thẹn thùng nha? tai ngươi đỏ kìa”

Vệ Cảnh hai mắt lóe lên, ho nhẹ một tiếng , đứng lên “ngươi nhìn lầm rồi”

Hắn càng né tránh, Tiêu Minh Kiểu càng thấy mới lạ, cũng không để ý tới đầu mình đang khó chịu, đứng lên, níu tay áo hắn “đừng đi. Đây là lần đầu tiên ta thấy ngươi đỏ mặt thẹn thùng nha, ngươi cho ta xem đi”

Tránh không thoat, Vệ Cảnh cũng không né nữa, hai tai càng đỏ “chuyện hôm qua, ngươi…”

Hắn trước giờ luôn lạnh nhạt, chưa từng ấp úng như thế này, khiến Tiêu Minh Kiểu càng thấy lỳ quái, nghiêng đầu hỏi ‘tối hôm qua thế nào?”

Vệ Cảnh trong lòng khẽ nhúc nhích, dò hỏi “ngươi không nhớ rõ?”

“Nhớ cái gì?” Tiêu Minh Kiểu suy nghĩ “chúng ta oản tù tì uống rượu,còn có…” trong đầu lóe lên vài hình ảnh, nàng liền trợn mắt há mồm, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng

Vệ Cảnh mí mắt giật giật, nàng không có ấn tượng với chuyện kia…

“Ta, ta…không cố ý khinh bạc ngươi. Thật ra…Thật ra ta không phải là người nhu vậy. Ta chỉ là uống say, đúng vậy, là do uống say. Thật xin lỗi, ngươi đừng giận. Ta…sau này sẽ không uống rượu nữa”Tiêu Minh Kiểu nói xong liền lấy tay che mặt, trong lòng xấu hổ và giận dữ muốn chết. Nàng say rượu, sau đó xem Vệ Cảnh như tiểu mỹ nhân mà đùa giỡn, còn đè trên người hắn, vừa hôn vừa sờ. Có nam nhân nào chịu được bị nữ nhân đùa bỡn như thế chứ? Khó trách sắc mặt hắn lại quái dị như thế

Vệ Cảnh đưa tay lên môi, ho nhẹ một tiếng “đúng là không nên uống nữa, nếu không phải vừa lúc ói trên chăn thì tối qua chúng ta đã không có chỗ để ngủ”

“Ói?” Tiêu Minh Kiểu lúng túng “ta…còn ói nữa?”

Vệ Cảnh đôi mắt lóe lên, tươi cười bất đắc dĩ “ói ra chăn còn ói lên người ta, sau này còn đổi chăn rồi tắm rửa, đều không nhớ sao?”

Tiêu Minh Kiểu nhìn kỹ mới phát hiện quần áo tên người mình không phải là bộ đã mặc tối qua, chăn thêu uyên ương nghịch nước trên giường cũng đổi thành hoa sen. Khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức đỏ bừng lên, vội nói lời xin lỗi, trong lòng lại buồn bực: chuyện này khinh bạc Vệ Cảnh, rốt cuộc là sự thật hay là mộng?

“Được rồi, uống canh giải rượu đi”

Dù không nhớ hoàn toàn nhưng cảm giác lại rất chân thật, hẳn không phải là mộng. Nghĩ tới đây, nàng nhìn thoáng qua Vệ Cảnh, biết hắn không nói tới chuyện này

là vì sợ nàng lúng túng. Đúng là một người tốt, mình đối với hắn như vậy, hắn không tức giận còn một lòng suy nghĩ vì mình

Tiểu quận chúa không biết mình mới là người bị hại, cảm động nói ‘hại ngươi tối qua ngủ không ngon, chuyện này là ta không đúng. Ngươi yên tâm, ta sẽ đền bù tổn thất cho ngươi”

Vệ Cảnh nhắm mắt, che giấu vui vẻ bên trong “vậy lát nữa kính trà cho phụ thân, mẫu thân xong, Kiểu Kiểu có thể cùng ta đến một nơi không?’

Chuyện này không là gì nên Tiêu Minh Kiểu lập tức đáp úng. Có điều chuyện tối qua khiến nàng không được tự nhiên, hồi lâu lại nói “lát nữa ta sai người mang giường nhỏ vào, buổi tối sẽ không lại…quấy rầy ngươi” còn bày ra vẻ mặt: ngươi phải tin ta, ta thật sự là một người chính trực

Vệ Cảnh nén cười, nói ‘sợ là không được”

“Vì cái gì?”

“Trong viện này có không ít người của mẫu thân ta, nếu không xử lý bọn họ trước, chuyện chúng ta không ngủ chung một chỗ rất nhanh sẽ truyền tới tai mẫu thân ta”

Tiêu Minh Kiểu nhíu mày “không thể trực tiếp đuổi sao?”

Vệ Cảnh lắc đầu “thứ nhất là không hợp lý; thứ hai là đuổi mấy người này đi, nàng lại phái người khác tới, trưởng bối ban thưởng khó thể chối từ, một hai lần thì thôi, nếu nhiều lần sẽ bị người ta nói xấu”

Tiêu Minh Kiểu không thèm để ý tới ca này nhưng cũng cảm thấy cách này không tốt, phiền não hỏi ‘vậy nên làm thế nào?’ không thể ngủ cùng nhau nữa là được

“Giường nhỏ không được, ghế dựa thì có thể, lát nữa ta sai người chuyển vào, buổi tối ta ngủ trên trường kỷ’

Như vậy sao được! Tiêu Minh Kiểu nhíu mày, nhưng cũng biết hiện tại đây là biện pháp tốt nhất nên không nói gì, quyết định chờ đến tối mình sẽ đoạt cái ghế kia, không để cho một bệnh nhân như Vệ Cảnh ngủ trên đó

Bầu không khí lúng túng cũng giảm bớt, tuy vậy nàng vẫn lén nhìn Vệ Cảnh, trong lòng vẫn có chút không được tự nhiên. Con thỏ không ăn cỏ gần hang, nàng lại suýt chút nữa gieo họa với Vệ Cảnh. Đúng là…cầm thú, ỷ vào khí lực liền khi dễ một bệnh nhân yếu đuối. Nàng không hề nghĩ tới phương hướng khác, hơn nữa ký ức không hoàn chỉnh nên đã bỏ qua cơ hội phát hiện bộ mặt thật của Vệ Cảnh

Rửa mặt xong, hai người liền đi đến chủ viện

Tân nương vào cửa, sáng ngày thứ hai phải kính trà cha mẹ chồng, làm quen với người nhà. Tuy là diễn trò nhưng Tiêu Minh Kiểu sợ làm lấy lệ sẽ bị người ta nhìn ra sơ hở nên dù trong lòng không muốn gọi phu thê Định Quốc công là cha mẹ thì vẫn tìm cớ thuyết phục bản thân.

Khi sắp tới nơi, Vệ Cảnh đột nhiên nắm tay nàng. Tiêu Minh Kiểu sững sờ, chưa kịp phản ứng thì hắn đã nghiêng đầu cười xin lỗi nàng ‘mẫu thân ta rất đa nghi,chúng ta phải diễn y như thật, nếu không nàng nhìn thấy ta và ngươi không thân cận sẽ vì chứng minh nghi ngờ của mình mà quấy rầy chúng ta”

Tiêu Minh Kiểu đang muốn rút tay lại liền dừng lại “yên tâm, ta biết sẽ làm thế nào’ nói xong còn chủ động xích lại gần Vệ Cảnh

Hành Cáp ở phía sau yên tĩnh nhìn Vệ Cảnh, thầm nghĩ:chỉ có tiểu quận chúa mới ngu ngốc tin ngươi

Vệ Cảnh không dấu vết cong môi, đưa tay thân mật vuốt đầu Tiêu Minh Kiểu, sau đó cùng nàng đi vào đại sảnh

Nhưng bên trong chỉ có Định Quốc công và vài di nương của hắn, còn có thứ xuất Vệ Lưu mà bên cạnh Định Quốc công lại không một bóng người. Bà bà danh chính ngôn thuận của Tiêu Minh Kiểu, thân nương của Vệ Cảnh thế nhưng không có xuất hiện

Khuôn mặt vui vẻ của Vệ Cảnh lập tức trầm xuống, Tiêu Minh Kiểu cũng sững sờ, sau đó cúi đầu trừng mắt. Dám vào ngày đầu tiên nàng vào cửa mà bày sắc mặt cho nàng xem, Cát thị đây là…đầu bị lừa đá rồi


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện