Quận Chúa Thỉnh Tỉnh Táo

Chương 80


trước sau

80

Đang suy nghĩ, sau lưng đột nhiên vang lên tiếng ho nhẹ, Tiêu Minh Kiểu quay đầu liền thấy Cát thị đến

Sắc mặt của nàng tái nhợt, bộ dáng có chút tiều tụy, vừa ho khan vừa được nha hoàn đỡ vào phòng, sau đó ngồi xuống, giải thích với Định Quốc công “hôm qua ngủ trễ lại không chú ý nên bị phong hàn, vì thế sáng nay thức dậy hơi trễ” nàng tựa như sợ trượng phu sẽ tức giận, ngữ khí mềm nhẹ mà trước giời Tiêu Minh Kiểu chưa từng nghe qua

Cũng phải, dù sao cũng đã quản Định Quốc công phủ nhiều năm như thế, có ngu xuẩn thế nào cũng không vào ngày đầu tân hôn mà làm nàng bẽ mặt, nếu dám như vậy chính là chính diện khiêu khích uy nghiêm của phụ vương và hoàng bá phụ nàng, chết là chắc.

Tiêu Minh Kiểu âm thầm mài móng vuốt trong lòng, hừ nhẹ một tiếng

Sắc mặt Định Quốc công cũng không tốt lắm nhưng sau khi nghe Cát thị giải thích, rốt cuộc cũng hòa dịu lại, nhàn nhạt nói ‘thân thể khó chịu thì mau tìm phủ y đến xem đi” nói xong quay đầu nhìn Vệ Cảnh và Tiêu Minh Kiểu ‘Cảnh nhi và Quận chúa thế nào, tối qua ngủ ngon không?”

Khác với Cát thị, Định Quốc công biết phân biệt lợi hại, dù không thích Vệ Cảnh cũng cảm thấy Tiêu Minh Kiểu kiêu ngạo ương ngạnh, không xứng trở thành tức phụ của Vệ giá hắn nhưng có Phúc vương phủ và Long Đức đế chống lưng thì cửa hôn sự này mang đến rất nhiều chỗ tốt, hắn đương nhiên sẽ không thể hiện ra ngoài cũng không để Cát thị tác quái đắc tội Tiêu Minh Kiểu. Thực ra từ lúc ý chỉ tứ hôn được ban xuống, hắn đã thay đổi thái độ với Tiêu Minh Kiểu, với Vệ Cảnh tuy không thân cận nhưng cũng không đến mức làm như không thấy như trước kia.

Tiêu Minh Kiểu lập tức liệt Định Quốc công vào hàng nịnh hót, tiểu nhân nhưng dù sao hắn cũng là phụ thân của Vệ Cảnh, nàng không thích thế nào cũng không thể hiện ra ngoài, chỉ cười giả lả, đơn giản đáp ‘rất tốt”

Lúc này ánh mắt Cát thị mới nhìn nhi tức, lại nghĩ tới những lời Lâm ma ma khuyên tối qua, nàng liền miễn cưỡng đè xuống chán ghét trong lòng, ôn nhu cười với hai người ‘chờ lâu rồi phải không? đến, tiến lên cho mẫu thân nhìn kỹ các ngươi đi”

Tiêu Minh Kiểu: cái quỷ gì đang xảy ra đây?

Vệ Cảnh cũng kinh ngạc sững sờ, những người còn lại cũng lấy làm ngạc nhiên vì thái độ của Cát thị, nhất là Định Quốc công, liếc mắt cảnh cáo nàng

Cát thị làm như nghĩ ra gì đó, cười khổ, hai mắt hồng hồng, áy náy nói “ trước kia đều là ta không tốt, mấy ngày qua nằm trên giường bệnh, ta đã suy nghĩ cẩn thận rồi. Các ngươi yên tâm, sau này mẫu thân sẽ yêu thương các ngươi, không để các ngươi chịu bất kỳ ủy khuất nào”

Tiêu Minh Kiểu nhịn không được, dùng đầu ngón tay gãi gãi lòng bàn tay Vệ Cảnh, ý hỏi : nương ngươi muốn làm gì vậy? không bị thứ dơ bẩn gì ám lên người chứ?

Vệ Cảnh thần sắc nhàn nhạt, không nhìn ra được bất luận tâm tình gì, đáy mắt lại lóe lên vui vẻ, không dấu vết nắm lại tay nàng, dùng ánh mắt ý bảo nàng yên lặng theo dõi tình hình

Định Quốc công liếc Cát thị một cái, thanh âm nhàn nhạt “ngươi có thể nghĩ như thế là tốt. Được rồi, hôm nay là ngày đại hỉ, đừng khóc lóc nữa, Cảnh nhi và Quận chúa còn chờ kính trà cho chúng ta”

“Quốc công gia nói đúng, là thiếp thân nhất thời nghĩ không thông’ Cát thị nói xong liền chờ đợi nhìn về phía Tiêu Minh Kiểu

Tiêu Minh Kiểu bị ánh mắt của nàng làm cho toàn thân nổi da gà nhưng việc đã đến nước này, chuyện nên làm vẫn phải làm, vì thế cố chịu đựng, cùng Vệ Cảnh kính trà cho hai người

Cát thị không làm khó nàng, uống trà xong liền nhận lấy một hộp ngọc tinh xảo từ tay Lâm ma ma đưa cho nàng, còn nói mấy lời may mắn

Tiêu Minh Kiểu càng thêm cảnh giác, nàng không tin một người xem nhi tử thân sinh như cừu nhân lại đột nhiên trong một đêm giác ngộ, tuy nhiên nàng cũng không quá lo lắng, dù Cát thị bị nàng lăng qua lăn lại sợ tới mức chịu thua hay trong lòng có dự định khác thì đã có nàng che chở, nàng ta đừng mong động đến một cọng tóc của Vệ Cảnh

Kính trà xong thì nhận thân.

Định Quốc công có hai huynh đệ nhưng đều ở bên ngoài, không ở tại kinh thành. Hiện trong Định Quốc công phủ chỉ có một nhà Định Quốc công, mà Định Quốc công trừ chính thê Cát thị còn có năm thiếp thất. Nguyệt di nương trẻ nhất lại sinh được thứ tử Vệ Lưu nên được hắn sủng ái nhất; Dung di nương tính tình chất phát sinh ra Đại cô nương, năm ngoái đã xuất giá; Tề di nương nhát gan sinh được Nhị cô nương hiện mười tuổi và Tam cô nương năm tuổi; Lâm di nương và Trần di nương còn trẻ, chưa có sinh nở.

Tiêu Minh Kiểu không có hứng thú đối với nữ nhân và hài tử của Định Quốc công, người duy nhất trong phủ này khiến nàng quan tâm chỉ có một mình Vệ Cảnh, cho nên sau khi nhận thân, nàng không đếm xỉa đến Cát thị muốn tìm nàng nói chuyện, kéo Vệ Cảnh ra cửa

“Ngươi nói xem, trong hồ lô của nương ngươi bán thứ gì?” thời tiết rất tốt, trên đường người qua lại dập dìu, Tiêu Minh Kiểu vừa hỏi Vệ Cảnh vừa nhìn chung quanh

Sau khi thành thân, nàng chải búi tóc phụ nhân nhưng thần thái cử chỉ vẫn hoạt bát nhanh nhẹn như trước, có người quen biết lên tiếng chào hỏi, nàng không chút cố kỵ hình tượng mà cười ha ha, không chút biểu hiện của người đã có chồng. Vệ Cảnh nhìn nàng, trong mắt tràn ngập ôn nhu

Hắn sẽ để cho nàng cả đời đều vui vẻ, tự tại như bây giờ

“Ta đang nói chuyện với ngươi ah” không nghe được câu trả lời, tiểu cô nương bất mãn lắc lắc bàn tay nhỏ bé bị hắn nắm chặt ‘đừng nhìn ta, mau trả lời đi”

Vệ Cảnh lấy lại tinh thần, cười nhẹ đáp “ta cũng không biết, có lẽ là sợ ngươi”

Tiêu Minh Kiểu cảm giác mình ngày càng không thể chống lại tươi cười của hắn, có lẽ vì bộ dáng của hắn rất dễ nhìn, lại nhớ tới cảnh tượng tối qua, mặt nàng lập tức nóng lên, vội thu hồi ánh mắt, chột dạ ho nhẹ một tiếng ‘như vậy là tốt nhất, dù ta cảm thấy không giống lắm. Có

điều ngươi cũng đừng sợ, có ta ở bê cạnh bảo vệ ngươi, đảm bảo nàng có nghĩ ra chuyện xấu cũng không thể thực hiện”

Vệ Cảnh nhìn ra nàng không được tự nhiên, rũ mi, che giấu vui vẻ trong mắt, gật đầu ‘Kiểu Kiểu là lợi hại nhất, ta tin ngươi”

Tiêu Minh Kiểu vô cùng hưởng thụ, cái miệng nhỏ nhắn giãn ra đến tận mang tai lại làm bộ không thèm để ý “cũng không phải thật lợi hại, phụ nhân hậu trạch dù nhiều thủ đoạn cũng không phải khó đối phó”

Vệ Cảnh nghiêng người xích lại gần, bắt chước Chân Giò, nói ‘Kiểu Kiểu tiểu tiên nữ là đáng yêu khả ái nhất”

Nhiệt khí thổi bên tai khiến ngực Tiêu Minh Kiểu nhảy dựng lên, mặt càng thêm nóng, miệng lại nhịn không được mà giãn rộng hơn “đáng yêu là để chỉ tiểu oa nhi. Ngươi phải nói là ta xinh đẹp, uy vụ”

Vệ Cảnh nhịn không được, bật cười thành tiếng

Lúc này hai người cũng đã tới nơi cần tới

Nhìn tiệm trang sức tầm thường trước mặt, Tiêu Minh Kiểu có chút kinh ngạc ‘ngươi dẫn ta tới đây làm gì? mua trang sức sao?”

Vệ Cảnh mỉm cười, không trả lời, dắt tay nàng đi vào trong

Tiệm này dù không lớn nhưng khách đến khá đông, chưởng quầy là một nam nhân có chòm râu dê, vừa nhìn thấy hai người liền cười tủm tỉm, bước ra chào đón “gặp qua Quận chúa, gặp qua Thế tử, tiểu nhân chúc mừng hai vị tân hôn, trăm năm hảo hợp”

Tiêu Minh Kiểu chưa từng tới đây, thấy vậy ngạc nhiên hỏi “ngươi biết chúng ta?”

“Trong kinh thành có ai không biết Quận chúa chứ? còn Thế tử…”chưởng quầy cười cười, ra hiệu mời “Gia, đều đã chuẩn bị xong”

“Gia?” Tiêu Minh Kiểu sững sờ, còn chưa có phản ứng, Vệ Cảnh đã dắt nàng vào bên trong

Hành Cáp lại cau mày, đáy mắt lóe lên. Xem ra cửa hàng này là sản nghiệp của Thính Âm các nhưng mà Thế tử gia muốn làm gì đây? đưa nương tử tuần tra sản nghiệp sao?

Hậu viện cửa hàng có một thư phòng nhỏ, bên trong có mật đạo thông đến hậu viện Thính Âm các ở thành đông

Tiêu Minh Kiểu rất hưng phấn, kéo tay áo Vệ Cảnh “các ngươi có thể đào đường hầm dài như vậy trong kinh thành?”

Vệ Cảnh cười nhìn nàng ‘sau này nếu xảy ra chuyện gì, lại không tiện trực tiếp đến Thính Âm các, có thể dùng đường hầm này. Nó còn có lối ra ngoài thành,chính là ngã ba đường mà chúng ta vừa đi qua, từ đó theo một hướng khác là có thể ra khỏi thành’

Tiêu Minh Kiểu gật đầu ‘ta biết rồi. Ngươi yên tâm, chuyện này ta và Hành Cáp tỷ tỷ sẽ không nói với người khác”

Vệ Cảnh mỉm cười, dắt tay nàng đi vào Vấn Thiên các ở hậu viện. Thập nhị Dạ ám vệ đã ở đây chờ nữ chủ nhân của bọn họ

Thập nhị Dạ ám vệ không chỉ có nữ tử, trong đó còn có hai cô nương. Một người tên Dạ Song, đứng hàng thứ ba, khuôn mặt thanh tú, khí chất cởi mở, nhìn lớn hơn Vệ Cảnh một chút, đã thành thân với Dạ Săn đứng đầu Thập nhị Dạ ám vệ. Cô nương còn lại tên Dạ Tuyết, đứng hàng thứ chín, ngực lớn eo nhỏ, vô cùng xinh đẹp, chừng mười bảy tuổi. Còn lại đều là nam tử, trong đó có hai người đang làm việc bên ngoài chưa về

Tiêu Minh Kiểu không ngờ Vệ Cảnh mang nàng đi gặp Thập nhị Dạ, có chút kinh ngạc lại thấy hiếu kỳ, còn có sự vui vẻ khó hiểu. Nàng biết nơi này mới thực sự là thế giới thuộc về Vệ Cảnh

‘Về sau thấy phu nhân như thấy ta”Vệ Cảnh không nhiều lời, ra lệnh cho thuộc hạ xong, quay đầu nhìn thê tử ‘sắp đến bữa trưa rồi, ăn chút gì không?”

Tiêu Minh Kiểu gật đầu, vừa muốn lên tiếng, đột nhiên một con bồ câu đưa thư đậu xuống bên cửa sổ

Dạ Ninh đang nháy mắt với Hành Cáp vội xoay người bắt lấy nó.

Không biết trong thư viết gì mà Vệ Cảnh xem xong liền nói với Tiêu Minh Kiểu “ta đi một lát rồi về, ngươi chờ một chút nha”

Tiêu Minh Kiểu dù có chút tò mò nhưng cũng không hỏi nhiều, khoát tay nói ‘ngươi đi đi”

Vệ Cảnh phân phó Dạ Song và Dạ Tuyết, sau đó cùng mấy ám vệ còn lại rời đi

“Phu nhân đói bụng không?ta bảo phòng bếp chuẩn bị cơm trưa, ngài muốn ăn gì?” Dạ Song lên tiếng hỏi. Nàng là người cởi mở không quá xinh đẹp nhưng cười rộ lên lại khiến người ta thấy thoải mái

Tiêu Minh Kiểu không khách khí “có chân giò đường phèn không?ta muốn ăn món đó”

Dạ Song cười đáp “tất nhiên là có, còn yêu cầu nào khác không?”

“Làm chút canh gà cho Vệ Cảnh đi, thanh đạm một chút, cái khác thì tùy ngươi’

“Được. Tuyết nhi, ngươi bồi phu nhân đi, ta đi một lát rồi về” Dạ Song nói xong liền rời đi

Dạ Tuyết mỉm cười nói với Tiêu Minh Kiểu “phu nhân có việc gì cần phân phó thuộc hạ không?’

Nàng bộ dáng xinh đẹp, kinh diễm mị hoặc, lại mặc quần áo bó sát người, lộ ra ngực lớn eo nhỏ, phong tình vạn chủng. Tiểu quận chúa sắc quỷ vừa nhìn thấy liền chảy nước miếng nhưng rất nhanh nàng đã phát hiện ra nụ cười trên mặt Dạ Tuyết không đạt tới đáy mắt, thậm chí trong ánh mắt còn mơ hồ có địch ý với mình. Mỹ nhân này không thích mình, nhưng là vì cái gì chứ?


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện