Quận Chúa Thỉnh Tỉnh Táo

Chương 82


trước sau

82

Mộc Linh Lung và Tiêu Trường Quy đã chờ trong đại sảnh

“A huynh, tẩu tẩu, ta đã về rồi!”

Thanh âm phấn chấn của tiểu cô nương khiến người nghe nhịn không được mà cong môi. Mộc Linh Lung lại nhớ tới Mộc Linh Đang, trước kia nàng cũng vậy, chưa thấy hình đã nghe tiếng. Cố nén cảm giác khó chịu trong lòng, đứng đậy đón hai tỷ muội, vẻ mặt ôn hòa ‘hoan nghênh về nha”

Tiêu Minh Kiểu cười hì hì, đến gần cọ cọ vào vai nàng. Tiêu Minh Yên cũng mặt mày ôn nhu chào ‘tẩu tẩu”

Dù chưa thành thân nhưng lúc trước Tiêu Trường Quy và Mộc Linh Lung đã đính thân, cũng đã có Chu Chu, cho nên hai tỷ muội đều gọi tẩu tẩu rất thuận miệng. Về thân phận Mộc Linh Lung vì biết y thuật nên Phúc vương đã nhờ Trần lão thái y nhận nàng làm tôn nữ, hiện nàng chính là nghĩa nữ của Trần gia, sau đó Phúc vương liền tuyên bố với bên ngoài là nàng và Tiêu Trường Quy trước kia đã thành thân ở bên ngoài, hiện chỉ là hôn lễ bổ sung, người ngoài dù có ý kiến cũng không dám công khai bàn tán. Gần đến hôn kỳ, nàng sẽ đến trần gia ở vài ngày, sau đó xuất giá từ đây, chuyện này xem như ổn thỏa

Tiêu Trường Quy cũng trầm mặc đi tới, nhìn nhìn hai muội muội, xác thực các nàng sắc mặt đỏ thắm, không có gì không tốt mới xoa đầu các nàng, ánh mắt ôn hòa ý bảo các nàng ngồi xuống

Phúc vương bị tranh giành khuê nữ, rất không hài lòng nhưng lại không thể phát hỏa với nhi tử liền quay đầu nhìn về phía hai con rể

“Hôm nay trời nóng quá. Người đến, mang dưa hấu lên cho hai vị cô gia giải khát” Phúc vương không có hảo ý, nói xong liền thay đổi sắc mặt, từ ái nhìn hai khuê nữ ‘Minh Yên và Kiểu Kiểu cùng tẩu tẩu các ngươi đi xuống tâm sự đi, để mấy nam nhân chúng ta trò chuyện”

Tiết Phong: nhạc phụ cười thật dọa người ah

Vệ Cảnh: có dự cảm không lành ah

Tiêu Minh Kiểu không có cảm giác gì, lập tức gật đầu. Tiêu Minh Yên lại mỉm cười, đưa mắt nhìn tướng công nhà mình, ý bảo: cố gắng chống đỡ

Người nhà này thật khiến người ta cảm thấy hạnh phúc. Mộc Linh Lung bật cười, lập tức đưa hai cô em chồng cùng tiểu béo đi đến hậu viện

“Hai người các ngươi nói chuyện với nhau đi, ta đến phòng bếp mang ít trà bánh đến’ nói được vài câu, Mộc Linh Lung liền biết điều rời đi. Hai tỷ muội đã mấy ngày không gặp, nhất định sẽ có rất nhiều lời muốn nói, nàng với các nàng dù sao cũng quen biết không lâu, không có nhiều chuyện để nói.

Tiêu Minh Kiểu càng lúc càng thích tẩu tẩu này, đưa mắt nhìn theo bóng lưng nàng, sau đó nhéo nhẹ khuôn mặt tiểu béo vẫn luôn nhìn theo mẫu thân “nói nhanh lên, hai ngày nay ở nhà thế nào?”

Tiểu béo bổ nhào vào lòng Đại cô cô ‘ruột gan đứt từng khúc”

“Phốc, hình dung kiểu gì vậy?”

“Chính là ruột gan đứt từng khúc nha! Tổ phụ nói , chúng ta nhớ tới các ngươi liền ruột gan đứt từng khúc ah” tiểu béo thở dài, bày ra vẻ mặt: ngươi không hiểu đâu, rồi như nhớ ra cái gì, hai mắt sáng lên, hưng phấn nói ‘còn nữa, hông bao lâu sẽ có đệ đệ, muội muội nha”

Tiêu Minh Kiểu giật mình, trợn tròn mắt ‘cái gì? chẳng lẽ tẩu tẩu có?”

Tiêu Minh Yên cũng sững sờ, sau đó lắc đầu nói ‘mới có bao lâu, sẽ không mau vậy đâu”

Hai người cùng nhìn tiểu béo. Tiểu béo cảm thấy rất hưởng thụ, thần thần bí bí giải thích “sáng hôm trước ta đi tìm phụ thân cùng ăn sáng, phát hiện hắn đang khi dễ mẫu thân, ta rất lo lắng, liền vọt vào. Sau khi đi vào…hì hì, các ngươi đoán xem ta phát hiện được gì? phụ thân thế nhưng không có mặc quần nha. Sau này tổ phụ nói cho ta biết, phụ thân không phải đang khi dễ mẫu thân mà cùng mẫu thân thỉnh cầu Tống Tử nương nương ban tiểu oa nhi cho bọn họ. Hì hì, cho nên ta rất nhanh sẽ làm huynh trưởng nha”

“Tống Tử nương nương? Ha ha ha ha không sai, đúng vậy, là Tống Tử nương nương” Tiêu Minh Kiểu vỗ bàn cười ha hả, Tiêu Minh Yên nghe xong lại hai má đỏ bừng, vừa buồn cười vừa tức giận. A huynh cũng thật là, ban ngày ban mặt, sao có thể…dạy hư tiểu hài tử

Tiểu béo lại cho rằng cô cô đang vui vẻ cùng hắn cũng gãi đầu cười

Tiểu hài tử vốn không có kiên nhẫn, nên tiểu béo ngồi với hai tiên nữ cô cô một lát liền không yên. Tiêu Minh Yên liền phân phó nha hoàn đưa hắn đến tiền viện, sau đó quay đầu quan sát muội muội đang vùi đầu ăn bánh, trong mắt tràn đầy thâm ý.

Tiêu Minh Kiểu bị nàng nhìn, có chút không được tự nhiên, suy nghĩ một lát, vội nhét miếng bánh vào miệng, mơ hồ nói “không có, không có”

Trong đĩa vẫn còn, ai giành với ngươi đâu. Tiêu Minh Yên khóe miệng co giật, thu hồi ánh mắt, cũng hiểu là Vệ Cảnh còn chưa hạ khẩu, nếu không tiểu cô nương sẽ không có bộ dáng ngu ngốc ngơ ngác như vậy

“A tỷ, trên cổ ngươi sao lại có dấu hồng? có phải bị vật gì căn không?” Mới đầu Tiêu Minh Kiểu còn chưa hiểu, đến khi nhìn thấy Tiêu Minh Yên hai má đỏ ửng mới hiểu ra “ai da, xem ra ta rất nhanh có tiểu…”

Nàng híp mắt nở nụ cười, bộ dáng giảo hoạt ranh mãnh khiến Tiêu Minh Yên càng thêm thẹn thùng, vội đưa tay bụm miệng nàng “câm miệng”

A tỷ thẹn thùng, đây là chuyện hiếm lạ ah. Tiêu Minh Kiểu càng thêm hăng hái, lắc đầu phản kháng

Tiêu Minh Yên không nói nhiều, chọt chọt nàng, không đầy một lát đã thu thập được tiểu cô nương sợ ngứa

“A tỷ… A tỷ lợi hại nhất, ta không… Không nói nữa” bị buộc cười đến rơi nước mắt, tiểu cô nương nằm trên giường thở, thật

lâu mới ngẩng đầu nhìn Tiêu Minh Yên, cười nói “không cho ta trêu chọc, vậy ta nói chính sự nha. Người nhà tỷ phu thế nào?có ai làm khó dễ ngươi không?”

Nhớ tới cha mẹ Tiết Phong cung phụng mình như thần tiên, dụng tâm vô cùng, Tiêu Minh Yên vui vẻ đáp “cha mẹ chồng đối với ta rất tốt”

Danh tiếng của phu thê Vĩnh An bá ở bên ngoài rất kém. Một người thì nhát gan nhu nhược, sợ vợ; người kia thì hung hãn đanh đá, thô lỗ…đều khiến các quyền quý khác chướng mắt. Nhưng Tiêu Minh Yên lại thấy dù bọn họ có khuyết điểm thì cũng không phải người không biết đạo lý. Nhất là Vĩnh An bá phu nhân, dù cử chỉ thô lỗ nhưng tính tình lanh lẹ, không có mưu mô, rất dễ thân cận. Chẳng biết tại sao nàng rất ghét Tiết Phong, cảm thấy hắn lớn vậy còn không cưới được vợ, rất vô dụng, cho nên việc hắn cưới được Tiêu Minh Yên xinh đẹp như tiên chỉ đơn thuần là giẫm phải vận cứt chó. Nhi tức khó có được, cho nên nàng xem Tiêu Minh Yên như con gái ruột mà nhi tử cũng phải xếp phía sau

Tiêu Minh Kiểu nghe xong, hết sức cao hứng “những người khác thì sao? ta nhớ tỷ phu có một đệ đệ và một muội muội?”

Nụ cười trên mặt Tiêu Minh Yên nhạt hẳn

Nàng rất giỏi ngụy trang, nên Tiêu Minh Kiểu không nhìn ra gì, hiếu kỳ hỏi ‘bọn họ thế nào?cư xử tốt không?”

Không muốn muội muội lo lắng ,Tiêu Minh Yên không nói thật, chỉ trả lời qua loa, sau đó hỏi chuyện ở Định Quốc công phủ

Nói tới chuyện này, Tiêu Minh Kiểu lập tức lấy lại tinh thần, dựa vào người tỷ tỷ, thuật lại mọi chuyện

Tiêu Minh Yên nghe xong, nhéo nhéo nàng mặt “ngươi làm rất tốt. Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, trước kia nàng đối với Vệ Cảnh nhẫn tâm như vậy, không thể trong chốc lát mà nghĩ thông suốt, e là trong lòng đang ủ mưu, ngươi nên chú ý một chút, đừng để nàng có cơ hội”

Tiêu Minh Kiểu cười hì hì ‘ta biết, có ta ở đây, nàng đừng mong tác quái”

Hai tỷ muội nói thêm một lát thì Tần Vu đến, cũng xem như đúng mực. Chờ hai tỷ muội nói chuyện một hồi mới đến, mà Tiêu Minh Kiểu có quan hệ tốt với nàng, lập tức kéo tay nàng cười nói

Lẽ ra tỷ muội Tiêu Minh Yên đã gả đi, Tần Vu là một cô nương chưa thành thân không tiện ở lại Phúc vương phủ nhưng tình huống của nàng đặc thù, hơn nữa bình thường rất an phận, hiếm khi ra ngoài nên người bên ngoài cũng không ai biết nàng đang ở đây, vì thế mọi người đều chấp nhận sự tồn tại của nàng. Tần Vu cũng rất xấu hổ nhưng chuyện Tần gia còn chưa giải quyết thì nàng tuyệt đối không dám về, đành mặt dày tiếp tục ở lại.

Tiêu Minh Kiểu biết hiện tại Tần Vu không tiện tiếp tục ở trọ trong nhà mình, nên cười đùa một lát liền trấn an nàng “ngươi nhẫn nại vài ngày đi, biểu ca rất nhanh sẽ có tin tức”

Tần Vu cười gật đầu, lúc này nha hoàn đến báo cơm trưa đã chuẩn bị xong, nàng liền cáo từ, rời đi

Nhìn theo bóng lưng nàng, Tiêu Minh Kiểu lắc lắc đầu “hi vọng biểu ca nhanh một chút, A Vu cũng không dễ dàng gì ah”

Tiêu Minh Kiểu buồn cười, dắt tay nàng ra ngoài “đi ăn cơm thôi”

Phúc vương phủ nhân khẩu ít, Phúc vương cũng không để ý những lễ nghi phiền phức, cho nên trước giờ người một nhà đều cùng ăn cơm với nhau, không phân nam nữ. Hôm nay cũng không ngoại lệ

Vừa vào cửa liền nhìn thấy Tiết Phong mặt mày hồng tím, đầu đầy mồ hôi. Tiêu Minh Kiểu cả kinh “tỷ phu, ngươi sao vậy? có chỗ nào không thoải mái sao?’

Tiêu Minh Yên cũng sững sờ, quay đầu nhìn béo lão cha nhà mình ‘phụ vương?’

‘Đừng nhìn ta, ta cũng không biết” Phúc vương chột dạ đáp “chắc vừa rồi uống nhiều nước trà, muốn đi vệ sinh”

Bị béo nhạc phụ “nhiệt tình” ép ăn nửa sọt dưa hấu, uống thêm mấy bình trà lại không được đi vệ sinh, Tiết Phong vừa nghe vậy liền điên cuồng gật đầu

Sợ hai khuê nữ biết được chân tướng sẽ đau lòng, nên trước khi các nàng đến, Phúc vương đã sai người thu dọn vỏ dưa cùng ấm trà, họ nhẹ một tiếng, cuối cùng nổi lòng từ bi, phất phất tay “vậy mau đi đi, đi nhanh về nhanh”

Tiết Phong gian nan đứng lên, cố nén ý muốn dùng hai tay che đũng quần, dùng tốc độ nhanh nhất, xông ra ngoài

So với hắn, sắc mặt Vệ Cảnh tốt hơn nhưng bước chân cũng rất vội vàng

Nhìn bộ dáng hốt hoảng của hai người, lại nhìn bộ dáng chột dạ của béo lão cha, Tiêu Minh Yên liền hiểu ra. Dưa hấu lợi tiểu, không biết phụ vương đã ép người ta ăn bao nhiêu dưa hấu, uống bao nhiêu bình trà?


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện