Quận Chúa Thỉnh Tỉnh Táo

Chương 94


trước sau

94

Gia Nhu công chúa vả miệng La Thất là vì vừa rồi nàng đang định đi vào tiệm trang sức thì La Thất đột nhiên từ bên trong lao ra, suýt chút nữa đụng trúng nàng. Dù La Thất đã lập tức xin lỗi nhưng Gia Nhu là người điêu ngoa, hơn nữa hiện giờ Triệu Thừa An đã bị phế, hài tử trong bụng nàng rất có thể là hài tử duy nhất của bọn họ, nên nàng rất khẩn trương căng thẳng, không dám có chút sơ suất vì thế miệng nói, tay đánh. La Thất trúng một tát, đau không chịu nổi lại thấy Gia Nhu nhất quyết không tha liền nhịn không được cãi lại. Gia Nhu càng chịu bỏ qua, cho nên chuyện càng lúc càng lớn

“Ta không cố ý đụng trúng công chúa, cũng đã nói xin lỗi, công chúa lại vừa đánh vừa mắng, nhất quyết không chịu bỏ qua. Ngài như thế, có phải không để biểu huynh Thành vương của ta vào mắt?” gần đây Thành vương lập được nhiều công trạng, được Long Đức đế tán thưởng, bá quan văn võ xem trọng, xem như cách đông cung gần thêm một bước, người bình thường sẽ không ngu ngốc mà đắc tội với hắn, cho nên La Thất mới dám tranh cãi với Gia Nhu công chúa

Quả nhiên nghe xong, Gia Nhu công chúa có chút do dự nhưng vẫn không thoải mái lắm, cho đến khi chưởng quỹ tiệm trang sức đi ra khuyên nhủ, nàng mới lạnh lùng trừng La Thất một cái, hếch cằm, phất tay áo bỏ đi xem như là bỏ qua

“Nghe nói từ sau khi Triệu Thừa An bị thương, tính tình nha đầu Gia Nhu này ngày càng lợi hại, hôm nay thấy, quả nhiên là thật. Có điều trăm phương ngàn kế gả cho người mình mến mộ, hắn lại bị tình nhân cũ thiến, chuyện này ai gặp phải cũng sẽ phát điên thôi” Tiêu Minh Kiểu không hề muốn gặp hai người kia cho nên xem náo nhiệt xong liền quay đầu rời đi. Không ngờ La Thất cũng mang theo nha hoàn đi tới, nàng liền kéo Hành Cáp tránh sau một sạp tượng điêu khắc bằng gỗ

“Gia Nhu công chúa khinh người quá đáng, cô nương….”

“Được rồi, đừng nói nữa .Quân tử báo thù mười năm chưa muộn, chờ sau này…ta sẽ trả lại cho nàng gấp bội”

Hai chủ tớ nói nhỏ giọng, đi lại nhanh nên Tiêu Minh Kiểu chỉ mơ hồ nghe được hai câu như thế

Gia Nhu ỷ thế hiếp người, La Thất tức giận là chuyện đương nhiên nhưng muốn nàng trả gấp bội có phải không được thực tế hay không? dù sao Gia Nhu cũng là công chúa hoàng gia, một tiểu thư nho nhỏ như nàng có thể động được sao? lại nghĩ tới câu ngày sau mơ hồ kia, Tiêu Minh Kiểu nhíu mày, chẳng lẽ ý nói Thành vương thượng vị? tuy nhiên nàng cũng không để việc này trong lòng, nàng biết Long Đức đế không xem Thành vương là ứng cử viên tốt nhất cho vị trí thái tử, vì thế liền cho qua chuyện này

Tiêu Minh Kiểu đạp ánh chiều tà đi vào đại môn Định Quốc công phủ, nhìn điểm tâm trong tay lại nghĩ tới phản ứng của Vệ Cảnh, tâm tình của nàng rất tốt, không ngờ khi đi ngang qua hoa viên lại bị Cát thị gọi lại

“Quận chúa đã về? ở bên ngoài chơi vui không?” nàng muốn vãn hồi hình tượng từ mẫu cho nên vẻ mặt rất từ ái, chậm rãi đi đến trước mặt Tiêu Minh Kiểu, ân cần hỏi thăm một lát, nói mấy việc nhà, sau đó mong đợi nhìn về phía cái bụng bằng phẳng của nàng “nguyệt sự đã tới chưa?”

Nhắc tới cái này, Tiêu Minh Kiểu liền nhăn mặt đáp “đến”

Cát thị thất vọng, cười lớn nói ‘Quận chúa đừng trách ta nóng lòng, thực sự là Cảnh nhi tuổi không nhỏ, thân thể lại…không giấu gì ngươi, hắn một ngày không có con nối dòng, ta một ngày không an tâm”

Tiêu Minh Kiểu không vui, thầm nghĩ: ta không có thai là vì hai chúng ta còn chưa lăn qua lăn lại trên giường chứ không phải do hắn lớn tuổi, thân thể không tốt. Tuy nhiên lời này không thể nói ra miệng, chỉ cười cười cho qua rồi bỏ đi

Cũng không biết Cát thị muốn gì mà gần đây luôn nhìn chằm chằm vào bụng nàng, còn không ngừng mời đại phu cho Vệ Cảnh, nấu thuốc bổ, xem ra cũng có chút lo lắng cho nhi tử. Có thể vì trước kia nàng phạm sai quá nhiều nên Tiêu Minh Kiểu không thấy cảm động mà còn có cảm giác nàng đang ủ mưu vì thế luôn xa cách với nàng cũng không dám lơ là việc bảo vệ Vệ Cảnh

Cát thị lại không để ý đến sự lãnh đạm của Tiêu Minh Kiểu, nhìn thân ảnh nàng hoàn toàn biến mất ở cuối con đường mới quay đầu nói với Lâm ma ma “trái tim của con người ta một khi đã lạnh, rất khó làm ấm trở lại”

Nói cũng như không, con người chứ đâu phải thánh. Lâm ma ma nghĩ thầm trong lòng, ngoài miệng lại khuyên nhủ “nói thế nào thì phu nhân cũng là thân nương của Thế tử, giữa hai mẹ con làm gì có thâm cừu đại hận, hiện tại hắn không bị phu nhân đả động là do thời gian quá ngắn, chờ thêm ít lâu nữa, hắn hay quận chúa đều

sẽ thấy phu nhân thật lòng”

“Thật lòng? ta không có thật lòng với bọn họ” Cát thị giễu cợt nói. Nàng chỉ muốn có một tôn nhi huyết mạch hoàng thất, nể mặt đứa nhỏ này, Quốc công gia sẽ không vắng vẻ người nuôi dưỡng nó là nàng

Tiêu Minh Kiểu về đến An Uyển cư, biết Vệ Cảnh đang ở thư phòng liền lặng lẽ đi đến đó. Gã sai vặt nhìn thấy, đang tính lên tiếng lại bị nàng ngăn cản

Hành Cáp xoay người nhảy lên nóc nhà, nhắm mắt làm ngơ: tiểu quận chúa lại muốn tự nhảy vào hố

“Ta biết ngươi thế nào cũng lên đây mà, hai bọn họ càng ngày càng làm người ta đau mắt”

Sao đi đến đâu cũng gặp hắn?

Thấy nàng muốn đi nơi khác, Dạ Ninh đang ngậm cọng cỏ nằm trên nóc nhà vội đứng lên nói “ngươi đừng đi ah, ở đây ngắm cảnh đẹp lắm”

Phong cảnh thế nào ta cũng không muốn bị làm ồn. Hành Cáp mặt không chút thay đổi, trong lòng ghét bỏ cười lạnh, vung chân đá kẻ chặn đường, lạnh lùng bước qua, nào ngờ…

“Hảo tỷ tỷ, đừng đi. Ta mua vịt nướng ở Trân Vị các cho ngươi đây, đang chờ ngươi trở về rồi cùng ăn”

Hành Cáp lập tức dừng bước, ngẩng đầu nhìn sắc trời tối dần, hình như đã đến giờ ăn tối

“Ngoài vịt nướng còn có móng heo sốt và gà quế hoa”

Hành Cáp dứt khoát ở lại. Dân dĩ thực vi thiên, cùng mỹ thực so đo sẽ bị Thiên Lôi đánh

Tiêu Minh Kiểu lúc này đang dựa người lên vai Vệ Cảnh, hai tay che mắt hắn, dài giọng nói ‘công tử mau đoán xem ta là ai, đoán đúng có thưởng, đoán sai sẽ bị phạt ah”

Nàng còn ra vẻ ngọt ngào mà kéo dài chữ ah khiến Vệ Cảnh nghe được mà run rẩy, ngay cả Tiêu Minh Kiểu cũng chán ghét chính mình, không đợi hắn lên tiếng đã nói ‘không được, ghê quá, lại tới…” ngẩng đầu lại thấy Vệ Cảnh trong lúc lơ đãng đã hôn lên bàn tay nàng, khiến mặt nàng ửng hồng, quên mất mình muốn nói gì

Hôn rồi, hôn rồi

Tiêu Minh Kiểu mừng đến muốn kêu thành tiếng, cố đè ép khóe miệng đang cong lên, hai mắt xoay chuyển, cố ý giơ cao cái tay còn lại.

Vệ Cảnh lại “không cẩn thận” mà hôn lên cái tay kia một cái

Hahaha, cả hai tay đều hôn rồi.

Tiêu Minh Kiểu tâm hoa nộ phóng, hận không thể chống nạnh cười to. Hưng phấn qua đi lại có chút tiếc nuối, nếu thay bằng mặt lại càng tốt hơn, mà nếu là hôn lên miệng thì quá hoàn mỹ

Không biết có lão thiên gia không nỡ nhìn nàng tiếc nuối, cho nàng đạt được mong muốn hay không mà tối đó, hai người chuẩn bị đi ngủ, Vệ Cảnh vô ý đá trúng cạnh bàn bên giường, lảo đảo không vững liền đè nàng đang ngồi bên giường thu xếp đồ đạc xuống giường.

Bốn mắt nhìn nhau, môi kề môi

Tiêu Minh Kiểu phục hồi tinh thần, mừng rỡ như điên, nếu không do Vệ Cảnh rất nhanh đã buông nàng ra, áy náy xin lỗi thì nàng đã hôn lại hắn. Thật đáng tiếc. Nàng lập tức không còn buồn ngủ, hận không thể nhào tới thổ lộ, lại sợ dọa đến hắn, rốt cuộc đành phải nhịn

“Sáng mai, lúc ra cửa, ngươi nhớ mang theo điểm tâm hôm nay ta mua cho ngươi nha”

Vệ Cảnh có chút thẹn thùng, gật đầu, hồi lâu lại nói cảm ơn

Vệ Cảnh nhà nàng thật quá ngây thơ đáng yêu. Tiêu Minh Kiểu vui mừng đắc ý, nhìn thẳng hắn, hai mắt sáng như ánh trăng bên ngoài “khi nào ngươi trở về”

Tiểu nha đầu nhiệt tình mà trực tiếp, Vệ Cảnh bị nàng nhìn mà trong lòng ngứa ngáy, lồng ngực lại tràn đầy vui vẻ, cố đè xuống đáy lòng đang rục rịch, khẽ quay đầu, không dám nhìn vào nàng “giống như trước đây, chừng hai, ba ngày sẽ trở lại”

Tiêu Minh Kiểu vốn đã biết nhưng nghĩ tới hai, ba ngày không gặp được hắn, trong lòng có chút không nỡ “vậy ngươi chú ý an toàn” nhịn không được lại nhỏ giọng bồi thêm một câu ‘nhớ về sớm một chút nha”

Nháy mắt trái tim như bị móng vuốt mềm mại siết chặt, Vệ Cảnh nghiêng đầu nhìn nàng, nhìn Kiểu Kiểu của hắn xinh đẹp rạng ngời dưới ánh trăng, đột nhiên cảm thấy vô cùng quyến luyến với thế gian này

Nàng đang đợi hắn, hắn sao có thể chết được


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện