Quận Chúa Thỉnh Tỉnh Táo

Chương 95


trước sau

95

Sau khi Vệ Cảnh ngủ, Tiêu Minh Kiểu liền len lén hôn lên miệng hắn, cả lông mày, khóe mắt, mũi và khuôn mặt cũng không buông tha

Chút lo sợ hắn đột nhiên tỉnh lại không thắng được khát vọng trong lòng, nên nàng lén hôn một cái rồi vội vàng nằm xuống, thấy hắn không có động tĩnh gì lại ngồi dậy, lén hôn cái nữa…Cứ thế lặp đi lặp lại nhiều lần nàng mới vừa lòng thỏa mãn nằm dựa vào lòng hắn, ngủ thậy say

Vệ Cảnh bị hôn đến nước miếng đầy mặt, có chút buồn cười nhưng nhiều hơn là động tâm. Hắn đưa tay nhẹ nhàng phác họa gương mặt nàng, nhịn nhịn, cuối cùng nhịn không được, cúi đầu ngậm lấy môi nàng, ra sức hôn. Thật hận không thể khảm nàng vào trong thân thể, thời thời khắc khắc đều mang theo bên người

Tiêu Minh Kiểu không biết nàng lưu manh, có người còn lưu manh hơn nàng. Hôm sau tỉnh dậy, phát hiện miệng mình bị sưng còn tưởng do mình làm chuyện xấu, chột dạ không dám nhìn Vệ Cảnh, sợ hắn phát hiện ra gì đó

Vệ Cảnh vẻ mặt vô tội ra cửa, ba ngày sau bình an trở về

Tiêu Minh Kiểu lần đầu nếm phải tư vị tưởng niệm, có chút không nhịn được, suy đi nghĩ lại, quyết định sẽ thổ lộ với Vệ Cảnh vào dịp sinh nhật của mình

“Thành bại chỉ dựa vào lần này, ta phải cố gắng mới được”

Nhìn tiểu cô nương vẻ mặt hiếu thắng, hưng phấn lại có chút căng thẳng. Hành Cáp âm thầm khinh bỉ: không còn gì để nói, ngươi cao hứng là được rồi

Hôm nay là sinh nhật của Tiêu Minh Kiểu. Nàng mời khách không nhiều lắm, phần lớn đều là thân thích và bằng hữu có giao hảo tốt với tỷ muội các nàng, vì thế tiệc sinh nhật diễn ra rất vui vẻ, mọi người đều chơi đến tận hứng, đến lúc trăng lên ngọn liễu, yến tiệc mới kết thúc

Tiêu Minh Kiểu lấy lý do giải rượu đứng lên, đi về phía hậu viện Phiêu Hương viện. Nàng đã thăm dò địa hình trước, biết gần nơi này có chỗ thích hợp để thổ lộ. Nghĩ tới Vệ Cảnh đang trên đường đến đây, tim nàng nhảy lên, hưng phấn nắm chặt hai tay, thầm nhủ mình không nên khẩn trương, chỉ là thổ lộ thôi, có gì mà thẹn thùng. Hơn nữa vừa rồi nàng cố ý uống chút rượu, nếu Vệ Cảnh cự tuyệt, nàng sẽ đổ lỗi uống say nên nói bậy, sẽ không tổn hại đến tình bằng hữu giữa bọn họ

Hít sâu một hơi ổn định tinh thần, nàng tiếp tục đi về phía ngọn núi ở hậu viện, trên núi có một cái hồ nhỏ, bên cạnh còn có một cái đình nhỏ, đứng ở đó nhìn xuống, có thể thu toàn bộ cảnh đẹp của Phiêu Hương viện vào mắt. Bên đình còn có rất nhiều cây ăn quả, trên cành treo đèn lồng đủ màu sắc, ánh sáng phản chiếu trên mặt nước như tinh hải, đẹp vô cùng. Tiêu Minh Kiểu chọn chỗ này cũng vì: ánh trăng, hồ nước, ánh đèn, mỹ nhân…Vệ Cảnh chắc chắn sẽ không thể cự tuyệt nàng

Nhưng mà…leo núi hơi mệt nha

Tiểu cô nương thở hồng hộc, đưa tay dè dặt lau mồ hôi trán,sợ làm lem lớp trang điểm. Lúc này nàng có chút hối hận, núi này tuy không cao nhưng bậc thang lại dốc, nàng đi còn thấy mệt, Vệ Cảnh có thể lên được tới nơi? nếu hắn đi đến nửa đường liền không đi nổi nữa thì phải làm thế nào?

Càng nghĩ càng thấy lo. Nàng dừng bước nhìn về phía sau, hay là nàng đứng đây chờ hắn cùng đi lên? lỡ hắn đi không nổi, nàng còn có thể cõng hắn nha. Nghĩ vậy, Tiêu Minh Kiểu ánh mắt sáng lên, dừng chân dựa vào thạch bích, nhìn xuống dưới. Sau đó cẩn thận sửa sang xiêm y, lấy trong tay áo ra một cái gương đồng cỡ bản tay, nương theo ánh đèn mà kiểm tra gương mặt xinh đẹp của mình, xác định hết thảy đều không có vấn đề, lại căng thẳng xen lẫn mong đợi nhìn xuống thềm đá bên dưới

Ước chừng qua nửa nén nhang, bên dưới vang lên tiếng bước chân.  Tiêu Minh Kiểu tim đập thình thịch, mở to hai mắt, hô lên “Vệ….”

“Chao ôi, không được,ta đi không nổi nữa. Ngươi rốt cuộc muốn mang ta đi đâu? Chúng ta dừng ở đây đi, ta mệt muốn chết”

“Trên đỉnh có đình nghỉ mát, nghe nói từ trên đó nhìn xuống, phong cảnh rất đẹp”

Tiêu Minh Kiểu lập tức nuốt lại chữ Cảnh chưa kịp nói ra.

Thiếu niên phấn bào không để ý bên trên có người, thở hổn hển nói “không đi, ta thực sự không đi nổi nữa”

Củi mục. Mới đi vài bước mà đã…Tiêu Minh Kiểu khinh bỉ trong lòng

Tần Vu ở bên cạnh hắn do dự một lát rồi gật đầu “không đi thì thôi, vậy chúng ta ở đây nói chuyện”

Thu Linh thở phào nhẹ nhõm ‘được, ngươi muốn nói gì với ta?”

Tần Vu không lập tức trả lời mà chờ hai người cùng ngồi xuống thềm đá mới nhẹ giọng nói ‘ta muốn nói lời từ biệt với ngươi”

Nhờ có Thu Linh trợ giúp, Tần Vu rốt cuộc cũng thoát khỏi Tần gia và An gia nhưng một cô nương xinh đẹp không có gia tộc làm chỗ dựa sẽ rất khó sinh tồn, cho nên nàng suy đi nghĩ lại, quyết định đến Nam Lăng nương tựa nhà họ hàng xa.

Nghe nàng nói xong, Thu Linh sửng sốt, hồi lâu

mới lên tiếng “họ hàng xa kia của ngươi có đáng tin không?”

“Trước kia quan hệ hai nhà chúng ta không tệ, dù hơn mười năm không gặp nhưng…”

“Cái gì? Hơn mười năm không gặp?” Thu Linh không đợi nàng nói xong đã nhăn mi “như vậy sao được? Nam Lăng cách nơi này xa như thế, ngươi như vậy cũng quá mạo hiểm”

Tần Vu thở dài ‘ta cũng không thể tiếp tục dựa vào Phúc vương phủ mà sống. Vương gia và hai vị quận chúa thiện tâm, ta lại không thể xem hảo ý của bọn họ là đương nhiên, suy cho cùng đó cũng không phải là nhà của ta, ta rốt cuộc cũng phải học cách sinh tồn một mình”

Lời này không chỉ khiến Thu Linh sững sờ mà ngay cả Tiêu Minh Kiểu đang tính bảo bọn họ cút đi cũng giật mình. A Vu là người hiểu biết, cũng vì thế nàng mới ra tay giúp nàng ta

“Thực ra còn có một biện pháp’ thấy bầu không khí có chút ngột ngạt, Tần Vu cố ý đùa giỡn ‘tìm một nam nhân trong kinh mà gả, như vậy ta có thể lưu lại”

Thu Linh lại là sững sờ.

“Nói đùa thôi, ta là một cô nương không cha không mẹ lại bị gia tộc vứt bỏ, ai nguyện ý cưới ta chứ, hahah, chỉ sợ bá tánh bình thường không quyền thế cũng chê ta ah”

Thu Linh đột nhiên cảm thấy trong lòng ê ẩm, hắn nghiêng đầu nhìn thiếu nữ dù trải qua nhiều cực khổ, ánh mắt vẫn trong suốt, không biết chuyện gì xảy, ma xui quỷ khiến bật thốt lên “ai nói?ta nguyện ý”

Lời này vừa ra, bầu không khí vốn thương cảm nháy mắt thay đổi.

Tiêu Minh Kiểu ở bên trên cũng trợn mắt há mồm

“Ngươi…đừng nói chơi”Tần Vu đỏ mặt lắp bắp “ngươi…ngươi có nguyện ý, ta cũng không xứng với ngươi” nàng tự b iết bản thân mình, dù trong lòng có chút ý nghĩ xa vời với hắn như chưa bao giờ tính nói ra. Hiện tại nghe hắn nói vậy, có chút bị dọa, cúi thấp đầu, cố dùng ngữ khí đùa giỡn “huống chi ngươi có người mình thích mà. Thế nào, đã quên nàng?”

Thu Linh không lên tiếng, hắn cũng bị những lời của mình làm giật mình

Tần Vu nghe tiếng hắn hít thở cùng tiếng gió, nhịp tim cũng bình tĩnh trở lại, rất nhanh trên mặt đã hiện lên nụ cười không chê vào đâu được ‘được rồi, lời nên nói đều đã nói, trên núi rất lạnh, chúng ta đi xuống thôi”

“Ta không nói đùa, chúng ta thành thân đi” Thu Linh không biết mình vì sao lại có quyết định như vậy, có lẽ là vì đồng tìn với Tần Vu, có lẽ vì mấy ngày nay người nhà luôn thúc giục việc hôn sự, cũng có lẽ gần đây thường xuyên cùng Tần Vu chơi đùa nên có chút thích nàng, càng có lẽ vì để quên tiểu biểu muội…Nhưng dù thế nào, hắn xác thật không bài xích ý định cưới nàng làm thê tử trong đầu, thậm chí còn có cảm giác không

Người có thể thân cận với Tiêu Minh Kiểu đều có tính tình sảng khoái, rộng lượng cho nên Thu Linh cân nhắc một lúc liền đưa ra quyết định này. Hắn thở phào nhẹ nhõm, mặc kệ Tần Vu giật mình đến ngây ngốc, đưa tay đặt lên vai nàng “ngày mai ta sẽ nói với cha ta đến cầu hôn. Hắc hắc, thế nào? bây giờ còn thấy lạnh không?”

Tần Vu sững sờ hồi lâu mới lấy lại tinh thần “không phải thế. Ngươi…ngươi nghiêm túc?”

“Đương nhiên là nghiêm túc ? ngươi không muốn gả cho ta sao? ta nói cho ngươi biết, người muốn gả cho ta xếp hàng dài cho đến cửa thành ah”

“Nhưng mà…”

“Không có nhưng nhị gì hết, đừng nghĩ mấy chuyện vô bổ nữa, dù hiện tại ta đối với ngươi có thể không phải là cảm giác kia nhưng ta là người có trách nhiệm, cưới ngươi rồi sẽ đối tốt với ngươi. Khụ khụ, mà ngươi…cũng phải học cách thích ta, đối tốt với ta, biết chưa?”

Hai người nói xong liền đi xuống, để lại Tiêu Minh Kiểu tâm trạng ngổn ngang, trừng mắt nhìn thềm đá bên dưới, thật lâu không nói nên lời

Tốc độ này, tiết tấu này…quá mức bá đạo lại nhiệt tình. Biểu ca sao đột nhiên thông minh như thế?


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện