Năm cô 6 tuổi bị bọn buôn người bắt cóc, họ đưa cô tới một nơi giống như địa ngục. Không nghe lời sẽ bị trừng phạt, nghe lời thì lại bị huấn luyện cho đến cạn kiệt sức lực
Mẹ cô tuyệt vọng suốt cả hai tháng trời, lúc đó người bên cạnh mẹ luôn là ba. Hôm đó vì công tác xa nhà nên để mẹ cô ở nhà, may có gì Liên và con gái của gì là Trần Anh bầu bạn
Cách đó vài ngày gì Liên bị bệnh tim mà qua đời, thấy cô bé này cũng tầm tuổi con mình mẹ cô cũng không nỡ đưa nó tới cô nhi viện nên đã nhận nuôi cô ta. Không muốn cô ta quên mất bản thân nên bố và bà cô vẫn để cô ta họ Trần. Đến hiện tại cô ta là Trần Triệu Anh
Suốt mấy năm trời có cô ta bầu bạn mẹ cô quên luôn sự hiện diện của cô. Đến năm cô 19 tuổi thì gặp được Thanh Thanh, cô bé bị một đám côn đồ quấy rối nên cô đã giúp đỡ
Đưa cô bé về nhà, để cảm ơn cô nên cô bé đã mời cô vào nhà uống nước. Vào nhà đập vào mắt cô là một bức hình gia đình, chợt thấy bóng dáng của một đứa trẻ đang ngồi trong vòng tay của người bà, một giọt nước mắt cô rơi xuống
Kí ức chợt ùa về, thế giới thật nhỏ bé, hoá ra những gì cô tìm