Hứa Thanh có nguyên tắc làm người riêng của hắn.
Lúc trước đối phương truy sát một đầu Cự Xỉ Sa tu vi Trúc Cơ đi ngang qua phía mình, không phải hắn không động tâm nhưng hắn đã kiềm chế ra tay, bởi vì hắn cảm thấy cái này không phải là của mình.
Giống như lúc trước Lôi đội cho hắn bánh bao vậy, đáy lòng của hắn rất cảm tạ, nhưng nếu không cho hắn, hắn cũng sẽ không cho là không đúng.
Cho nên về sau lúc mời Lôi đội ăn thịt rắn, hắn mới thẳng thừng khí khái ăn uống, thứ là của mình thì có thể tùy ý ăn.
Việc hôm nay cũng giống như vậy, con Thiết Giáp Ngư tu vi Trúc Cơ này là do hắn thu hút tới, vả lại hầu như là hắn cũng đã hoàn toàn gi3t chết nó rồi, lúc này nó chỉ đang nằm bất động bị hắn rút hồn mà thôi.
Vậy mà đối phương lại ngang ngược ra tay đoạt ngang của hắn, loại hành vi thế này đã xúc phạm tới lằn chỉ đỏ của Hứa Thanh, mà hồi trước cũng đã từng có một người làm như vậy, đó chính là thiếu niên nhân ngư tộc.
Đối với hạng người như vậy, nếu đối phương cường hãn vô cùng thì không phải Hứa Thanh không thể nhẫn nhịn, đợi về sau liền tìm cách giết, nhưng nếu như đối phương không mạnh đến mức tạm thời phải nén giận, vậy thì hiển nhiên là Hứa Thanh không nhịn được rồi.
Trong lúc những cơn gió bên cạnh gào thét, tốc độ của hắn cực nhanh, con dao găm trong tay hắn cũng tràn ra ngọn lửa hắc hỏa kinh khủng, nháy mắt liền cắt về phía cổ của đối phương, tiếng nổ lập tức vang vọng.
Mặc dù thanh đại kiếm của thanh niên ngọn núi thứ nhất đã tan vỡ, nhưng gã liền phất tay gọi ra một thanh kiếm hư ảo ở trước mặt, tốc độ xuất hiện cực nhanh, chỉ trong nháy mắt liền hình thành, sau đó liền đụng vào con dao găm của Hứa Thanh.
Âm thanh va chạm vang lên, Hứa Thanh không chút do dự, hư ảnh của Bạt gào thét ở sau lưng, tay trái chợt nắm lại rồi đánh xuống, một quyền này đã hắn đánh ra toàn bộ lực lượng của thân thể, dùng Hải Sơn Quyết phối hợp với pháp thân, khiến cho hư vô phía trước cũng xuất hiện một vòng xoáy, hình như có thể xé rách hết thảy, ầm ầm đánh về phía thanh niên ngọn núi thứ nhất.
Sắc mặt tên thanh niên ngọn núi thứ nhất lập tức biến hóa, thân thể cấp tốc rút lui, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết.
Nhưng vào lúc này, cái bóng đã lặng yên không một tiếng động tới gần, trực tiếp buộc chặt hai tay của gã, khiến cho quá trình bấm niệm pháp quyết của gã hơi ngừng lại, ảnh hưởng của việc này cũng cực kỳ to lớn.
Trong chớp mắt, quyền trái của Hứa Thanh liền đã trực tiếp tới gần, ầm ầm nện trên hư ảnh đại kiếm trên ngực thanh niên này.
Oanh một tiếng thế là đại kiếm tan vỡ, nắm đấm của Hứa Thanh thế như chẻ tre đập vào trên ngực thanh niên.
Đôi mắt của thanh niên ngọn núi thứ nhất co rút lại, máu tươi phun ra, thân thể như như diều đứt dây bay ngược lại, còn không đợi gã hóa giải lực đạo kinh khủng đang hình thành từng trận xé rách trong cơ thể gã, mặt biển phía dưới liền nổ vang, Xà Cảnh Long trực tiếp thò đầu ra, há miệng đớp về phía gã.
Bên trên còn có hư ảnh một thanh Thiên Đao khổng lồ đang biến ảo từ sau lưng Hứa Thanh, trên thân nó còn mang theo một loại khí thế động trời, hung hăng chém về phía thanh niên ngọn núi thứ nhất.
Nguy cơ ngay trước mắt, con mắt của thanh niên ngọn núi thứ nhất lập tức đỏ thẫm, từ trong miệng gã phát ra một tiếng thét, cơ thể trong thời khắc này tựa như có một lò lửa được đốt lên, giống như là trạng thái Huyền Diệu Thái vậy, nháy mắt liền bộc phát ra tia sáng vạn trượng, thậm chí còn đang không ngừng khuếch tán ra.
Xà Cảnh Long phía dưới liền ầm ầm vỡ vụn, hóa thành vô số đoạn rơi vào mặt biển, tuy có thể tái lập lại nhưng rõ ràng đã bị trọng thương, mà một khắc Thiên Đao hạ xuống, bên trong cũng truyền ra âm thanh cực lớn.
Mặc dù vẫn chém qua như cũ, nhưng lại không hề chém thanh niên ngọn núi thứ nhất thành hai nửa, dưới tình huống lò lửa trong cơ thể bộc phát, thanh niên của ngọn núi thứ