"Hắn là đệ đệ song sinh với ta!" sở dĩ nói đệ đệ vì dù đã công khai thân phận nhưng giới tính thì chưa.
Căn phòng bỗng dưng im bặt, Dạ Sát và Dạ Mị sững sờ, hóa ra người nam nhân này chính là ca ca song sinh với phu nhân!
Họ nhìn lên sắc mặt Đế Vô Trần, vừa nãy còn lạnh băng, giờ lại trở nên rất hòa nhã, miệng vô thức thốt ra "Là ca ca à!"
Thiếu chủ à, ngài có thể giữ liêm sỉ một chút được không?
"Ngươi biết đệ đệ ta?" ánh nhìn hơi cảnh giác.
"À cũng coi là vậy! Trước đây đã từng có vài lần nói chuyện!"
Bạch Chân cũng hơi thở phào, nếu như có quen biết thì cũng dễ nói chuyện hơn rồi!
"Nhưng ngươi cần Thiên Sơn Tuyết Liên làm gì?"
"Chuyện này...."
Đế Vô Trần nói "Không sao đâu, nếu như Hắc Dạ công tử cần trợ giúp thì ta luôn luôn sẵn sàng giúp đỡ hết mình." rồi làm bộ dạng tươi cười hiền lành.
Khiến cho hai thủ hạ không nhìn nổi nữa!
Bạch Chân hơi buông bỏ phòng bị, thấy hắn nhiệt tình như vậy, liền đáp "Không giấu gì ngươi, đệ đệ của ta bị trúng độc, sư phụ ta nói nó chỉ còn sống được hơn 1 tháng nữa.
Thời hạn sắp hết, nguyên liệu cuối cùng chính là Thiên Sơn Tuyết Liên, ta tìm hiểu được là ngươi là người giữ nên mới mạo muội tìm đến đây, hi vọng có thể trao đổi với ta, điều kiện gì ta cũng chấp nhận, chỉ cần đệ đệ ta có thể sống sót!" giọng hắn ẩn nhẫn run run, cắn chặt răng để không bị xúc động quá mức.
Hắn nhìn lên muốn xem biểu cảm của Đế Vô Trần thì trở nên ngây người.
Sao hắn lại có biểu cảm đó?
"Ngươi nói gì? Trúng độc? Hắc Dạ công tử?"
Không chỉ Đế Vô Trần, cả Dạ Sát lẫn Dạ Mị cũng sốc không kém.
Họ sốc vì họ biết thiếu chủ nhà mình coi trọng Hắc Dạ công tử đến mức nào, nay nghe được tin này, hắn là tin sét đánh.
Đôi mắt Đế Vô Trần mở rộng, dường như đây không phải là thật.
Hắn không tin!
Sắc mặt hắn trầm xuống, cúi mặt không nhìn ra được, giọng hắn hơi nhẫn nại, bàn tay nắm chặt lấy tay áo lạnh lùng ra lệnh "Dạ Mị! Mang Thiên Sơn Tuyết Liên tới đây!"
Dạ Mị không hề chần chừ, hắn biết thiếu chủ đang rất phẫn nộ, là một thuộc hạ hiểu được cần phải làm gì, dùng tốc độ nhanh nhất mang Thiên Sơn Tuyết Liên tới.
Chiếc hộp gỗ được chạm khắc tinh xảo, mở ra bên trong là một loại thảo dược quý hiếm, Bạch Chân bước từng bước tới bên đó, nhịn để bản thân không bị xúc động.
Hắn cầm lấy, hơi cúi người nói với Đế Vô Trần "Ơn này, ta sẽ đền đáp sau!"
Hắn tính rời đi nhưng một bàn tay chụp lấy bả vai hắn, sức lực không lớn lắm.
"Ta muốn được nhìn thấy nàng!"
Bạch Chân ngây người! Nam nhân này...!
____
Trong phòng Bạch Dạ lúc này hỗn loạn hơn bao giờ hết, còn bên ngoài, cả Bạch Mặc và Bạch Thường đều đang âm thầm cầu nguyện cho nàng sớm vượt qua được, sống sót bên cạnh bọn hắn.
Ngoài những tiếng xộc xệch, va chạm bàn ghế và tiếng chạy đôn chạy đáo của