Sau khi tiễn con báo đen trở về rừng, mọi người lại tiếp tục đi tìm kiếm bảo thạch.
Với năng lực của từng người ở đây, chưa mấy chốc đã kiếm được không ít.
Riêng Bạch Dạ không quan tâm tới cho lắm, mục đích của nàng chỉ có thảo dược.
Trên đường đi, bọn họ không hề phát giác ra được rằng nguy hiểm đang đến gần.
Một tên sát thủ không nhìn rõ mặt nấp đằng sau những tán cây, hắn đôi mắt nhìn chằm chằm đám người Bạch Dạ, nói "Đã xác định được mục tiêu."
Hắn cùng với vài ba tên sát thủ khác vô thanh vô thức biến mất, xem chừng là có chuyện chẳng lành.
Cho đến khi đã tiếp cận được mục tiêu, bọn chúng cứ ngỡ là có thể hoàn thành nhiệm vụ nhưng còn chưa hoàn hồn lại, cổ đã bị bàn tay của ai nắm lấy, trở nên khó thở.
"Các ngươi tính làm gì?" Bạch Dạ nheo lại con mắt, ánh mắt lạnh băng nhìn chúng.
Tên sát thủ đồng tử mở rộng, cảm giác rã rời từ chân tay bắt đầu truyền tới.
Hắn nhìn nàng mà nghĩ ngợi.
Tên này rốt cuộc là ai? Sao ta lại không thể cảm nhận được khi hắn tới gần chứ?
Bạch Dạ cũng một thuận không thuận phán đoán tên sát thủ.
Linh Sư trung cấp? Ai có khả năng bỏ ra một số tiền lớn để mời một tên Linh Sư trung cấp tới?
"Mục đích?"
Biết rằng thực lực giữa mình và đối phương chênh lệch, hắn muốn cắn lưỡi tự sát nhưng đã bị nàng bóp mạnh miệng không cho hắn làm bừa.
Còn chưa hỏi được gì, làm sao có thể để cho hắn chết dễ dàng như vậy được.
Hắn mạnh miệng "Ngươi nằm mơ đi! Đừng hòng ta nói cho ngươi."
Hắn rất cố chấp, nhưng Bạch Dạ lại không muốn phí thời gian với một tên như vậy.
"Thế à? Vậy thì ngươi chết được rồi! Ta không cần một kẻ vô dụng!" Sức nóng trong cơ thể từ Bạch Dạ truyền đến cơ thể của hắn.
Cảm nhận rõ trong người dường như đang bị thiêu đốt, hắn hét lên trong đau đớn.
Từ trước tới giờ hắn chưa từng cảm nhận được rõ cái chết đang đến gần như vậy.
"Ngươi đúng là cứng đầu, nhưng xem ra đồng đội của ngươi hữu dụng hơn ngươi nhiều đấy!"
"Cái gì?" hắn không ngờ, đồng đội của hắn lại dễ dàng mở miệng nói ra như vậy.
Đúng là không thể tin được!
Lửa từ trong cơ thể hắn dần lan ra các bộ phận khác và cuối cùng là thiêu cháy hoàn toàn.
Tên sát thủ giờ đây chỉ còn lại là một đống tro.
Đám người Huyền Diệp chạy lại chỗ của Bạch Dạ, nhìn đống tro trước mặt, họ trở nên hoảng hốt một chút.
"Bạch tiểu đệ, hai tên kia đã khai ra, người thuê chúng là Bạch Tố Tố."
Quả nhiên như nàng dự đoán!
Ngay từ lúc đi ngang qua, nàng đã cảm nhận được có kẻ theo dõi nên đã nói với mọi người vờ như không biết gì.
Cho đến khi chúng sa bẫy bởi mê dược của nàng.
Mục tiêu của bọn chúng là Thanh Niệm, nên khả năng thuê chúng chỉ có Bạch Tố Tố.
Ngưng Vũ căm giận "Không nghĩ tới Bạch sư tỷ lại là người như vậy!"
Ngọc Trần tiếp lời "Trước giờ đều nghe nói Bạch Tố Tố vô cùng lương thiện và hiền lành.
Đúng là lời đồn không thể tin."
"Hứ, mang cái danh xưng thiên tài, giỏi thì đấu 1vs1, mắc mớ gì phải