Ba người quỷ đạo bắt đầu ở lại Du gia, bọn họ cũng không phải mỗi ngày đều ở nhà, chỉ là đem Du gia làm nơi dừng chân, cả ngày bôn ba bên ngoài.
Du Thanh Vi mơ hồ nghe Đường Viễn đề cập qua mấy câu, nói rằng ba người quỷ đạo đang đi tìm hiểu về Quỷ Quốc.
Chuyện Quỷ Quốc nữ vương gây náo loạn khiến cho khắp nơi đề cao cảnh giác, trong lúc nhất thời người trong nghề từ những nơi khác tập trung về thành phố này rất nhiều, thường xuyên nhìn thấy những người lạ mặt trèo tường đi vào trong sân căn biệt thự kế bên, cũng có người gửi bái thiếp đến bái phỏng Du gia.
Người tới rất nhiều, nhưng cư xử với Du gia vô cùng khách khí.
Bất quá, đều là do Tả Tiểu Thứ tiếp đãi bọn họ.
Trạng thái tinh thần của Du Thanh Vi không tốt lắm, cả ngày héo úa, thường xuyên thất thần, một mình ngồi lặng yên, vừa ngồi xuống chính là ngồi cả ngày.
Rất nhiều thời điểm có người đến nói chuyện với nàng, nhưng nàng giống như không nghe thấy, cũng không phản ứng lại.
Tả Nhàn rất lo lắng cho Du Thanh Vi, mang Du Thanh Vi đi gặp bác sĩ tâm lý.
Du Thanh Vi cũng nghe lời mẹ, cũng làm theo trị liệu của bác sĩ tâm lý để cho mẹ nàng an tâm.
Nàng không hề cảm thấy bản thân mình có vấn đề hay tật xấu gì, chỉ là thường thường sẽ nhớ tới Lộ Vô Quy, sẽ nghĩ đến những lúc ở bên nhau trước kia.
Lúc ấy ở bên nhau nàng không cảm thấy có cái gì, thực bình đạm tự nhiên giống như ăn cơm uống nước, không hề có gì đặc biệt, hiện giờ hồi tưởng lại, cảm thấy khi đó chẳng sợ Lộ Vô Quy chỉ là nhìn nàng kêu "Du Thanh Vi" thôi cũng đã vô cùng ý vị rồi.
Nàng biết Tả Nhàn lo lắng cho nàng, sợ nàng nghĩ quẩn, nhưng nàng không phải là loại người mà người yêu đã chết liền muốn đi chết cùng.
Nàng không buông bỏ được mẹ nàng, không buông bỏ được Lộ Vô Quy, cũng không buông bỏ được bạn bè người thân.
Nàng không nghĩ đến việc tìm cái chết, bởi vì lỡ như một ngày nào đó Lộ Vô Quy trở lại tìm không thấy nàng thì em ấy sẽ làm sao bây giờ.
Lộ Vô Quy nhất định sẽ muốn nàng sống thật tốt, hảo hảo tồn tại.
Nàng phải sống thật tốt, thật tốt.
Trước kia nàng lười, thường xuyên không chịu luyện công, là Lộ Vô Quy âm thầm giúp đỡ nàng.
Hiện giờ nàng vô cùng siêng năng, mỗi ngày trời còn chưa sáng hẳn đã rời giường luyện công, trước khi ngủ cũng đả tọa hành khí một chu thiên.
Thư phòng, thư phòng nhỏ và phòng ngủ của nàng vẫn bày trí như cũ không thay đổi, đồ vật của Lộ Vô Quy vẫn duy trì nguyên dạng.
Không phải nàng luyến tiếc cất đi, hay muốn ôm đồ vật tưởng nhớ quá khứ sống trong tình yêu đau khổ gì đó, chỉ là cảm thấy đồ vật bài trí như vậy đã thành thói quen, không có gì cản trở nên vẫn tiếp tục đặt ở đó.
Lộ Vô Quy tiêu hao quần áo rất nhiều, một bộ pháp y thường thường chưa mặc bao lâu đã hỏng mất vì các loại nguyên nhân đột phát này nọ.
Du Thanh Vi vẫn như cũ cứ mỗi quý sẽ làm thêm hai bộ pháp y cho Lộ Vô Quy, làm như vậy để lưu lại một chút niệm tưởng cho bản thân mình, một phần là muốn để dành quần áo cho Lộ Vô Quy.
Lỡ như ngày nào đó Lộ Vô Quy trở lại, mấy bộ quần áo này có thể dùng được ngay, không cần sốt ruột hoảng hốt đi tìm Phạm đại sư chế tạo pháp y.
Mấy người Long sư thúc vết thương dần khỏi hẳn, từng người lại bắt đầu bận rộn lên.
Du Thanh Vi ở nhà nhàn nhã một năm thì bị mẹ nàng lôi đến công ty đi làm, bà nói muốn cho nàng trải qua cuộc sống lao động của một người bình thường, nói nàng cứ ở nhà suốt như vậy thế nào cũng nổi mốc thôi.
Du Thanh Vi rất sợ đi công ty.
Lộ Vô Quy không còn, nàng không biết giao đãi như thế nào với Trang Hiểu Sanh, cũng không biết giải thích như thế nào nếu hai vợ chồng Trang Phú Khánh hỏi nàng rằng tại sao nàng mỗi ngày đến công ty đi làm mà Lộ Vô Quy lại không theo tới.
Du Thanh Vi cảm thấy nếu nàng cứ trốn ở nhà không ra cửa thì mẹ nàng phỏng chừng lại nghi ngờ nàng có bệnh, lại mang nàng đi gặp bác sĩ tâm lý này nọ nữa.
Nàng trang điểm một chút, đánh lên tinh thần, tráng lá gan đến công ty làm việc.
Nàng đến công ty nhưng không nhìn thấy hai vợ chồng Trang Phú Khánh, lén lút hỏi thăm lễ tân mới biết được hai vợ chồng họ đã xin nghỉ việc từ nửa năm trước, nghe nói rằng hai người mở một cửa hàng tiện lợi ở khu chung cư đang sống.
Nàng vừa định hỏi Trang Hiểu Sanh có ở công ty không thì nghe thấy tiếng bước chân của Trang Hiểu Sanh vang lên ở sau lưng.
Nàng nháy mắt căng thẳng toàn thân, không dám quay đầu lại đi thẳng đến văn phòng của mình.
Nàng đẩy cửa văn phòng ra, phát hiện bài trí bên trong đã hoàn toàn thay đổi, nhưng không phải giống như kiểu đã lâu không có người dùng đến.
Giọng nói của Trang Hiểu Sanh vang lên: "Du tổng, mời vào." Rồi nàng đẩy cửa bước vào trước, đi đến phía sau bàn làm việc ngồi xuống, mở tủ làm việc, quen cửa quen nẻo lấy ra một tệp hồ sơ đưa cho Du Thanh Vi: "Cô trước xem tài liệu về hạng mục này.
Có cái gì không hiểu thì hỏi giám đốc Mã.
Tả tổng nói cô đã lâu không tiếp xúc với nghiệp vụ của công ty nên để cho cô đọc thử trước tài liệu của hạng mục này rồi xem tình huống như thế nào.
Người phụ trách chính của hạng mục này là giám đốc Mã, có chuyện gì cô cứ thảo luận với ông ấy."
Du Thanh Vi đã hiểu.
Trang Hiểu Sanh đây là thăng chức, chiếm luôn vị trí và văn phòng của nàng.
Nàng đối với Trang Hiểu Sanh không biết nên gọi là bà chị chồng hay là bà chị vợ, không dám phát biểu ý kiến, chỉ yên lặng nhận lấy hồ sơ, chuẩn bị đi tìm mẹ nàng nhờ bà sắp xếp cho một phòng làm việc khác.
Trang Hiểu Sanh nhìn bóng dáng Du Thanh Vi không nói một lời tiến lên cầm lấy hồ sơ.
Trong cơn hoảng hốt, nàng giống như nhìn thấy Nhị Nha nhà mình.
Nhị Nha nhà nàng cũng thường xuyên như vậy, có gì bất mãn cũng không nói, chỉ yên lặng liếc nhìn một cái rồi quay đầu tiếp tục bận rộn công việc của em ấy.
Chuyện ở Du gia, Tả tổng và Tả Tiểu Thứ cũng không hề giấu nàng.
Nhị Nha nhà nàng đã không còn, Du Thanh Vi chịu không nổi đả kích nên tinh thần có chút vấn đề.
Có một lần nàng đến Du gia, lúc ấy Du Thanh Vi đang dọn dẹp nhà cửa.
Nàng đứng ở kia nhưng Du Thanh Vi dường như không nhìn thấy nàng, chỉ mải mê bận rộn dọn dẹp.
Nàng nhìn thấy thước phép của Lộ Vô Quy đặt trên bàn, mới vừa đi tới cầm lên đã bị Du Thanh Vi lấy lại đặt về chỗ cũ.
Tả Tiểu Thứ nói với nàng, đồ vật trong thư phòng, thư phòng nhỏ và phòng ngủ của Du Thanh Vi đều không thể đụng tới.
Mấy thứ này được đặt ở đâu Du Thanh Vi luôn nhớ rõ, nếu động tới Du Thanh Vi nhất định sẽ lấy lại đặt vào vị trí cũ, hơn nữa sẽ đi kiểm tra tất cả đồ vật lại một vòng, trong quá trình này, em ấy sẽ không phản ứng với bất kỳ ai, bất kì âm thanh gì bên ngoài.
Buổi tối mỗi ngày lúc 8 giờ, Du Thanh Vi nhất định phải đi đến thư phòng nhỏ, ngồi ở chỗ Lộ Vô Quy thường ngồi để đả tọa, đến đúng 10 giờ rưỡi thì lên giường đi ngủ, 11 giờ sẽ mộng du rời khỏi giường, cầm lấy chuông chiêu hồn đi ra ngoài sân gọi hồn cho Lộ Vô Quy.
Vô luận là trời nổi dông gió hay trời mưa sấm chớp, Du Thanh Vi vẫn sẽ cầm chuông chiêu hồn đi quanh sân, gọi từng tiếng một: "Lộ Vô Quy, hồn mau quay về." Nàng vẫn sẽ