CHƯƠNG 15: LÀM CHA RỒI
Editor: Luna Huang
Bạch Lưu Ly vỡ nước ối, ban đêm, cái tiểu viện này, một sinh muộn, một sinh sớm, tiểu viện trong một đêm rối loạn.
Đáng thương bà đỡ nửa đêm bị túm tới mới thở phào nhẹ nhõm trong phòng Ám Nguyệt, liền lại bị Bách Lý Vân Tựu kéo đến gian nhà bọn họ, mang hoạt một đêm suýt nữa không đứng vững, Bách Lý Vân Tựu liền vội vàng đem toàn bộ đồ có thể bồi bổ tinh thần có thể ăn trong nhà mang đến trước mặt bà đỡ, khẩn trương đến đảo quanh giữ nàng cùng Bạch Lưu Ly, bà đỡ chừng năm mươi, vốn là chưa nghỉ ngơi tốt, còn Ám Nguyệt một đêm lăn qua lăn lại, hiện nay Bách Lý Vân Tựu vẫn còn trước mắt nàng lúc ẩn lúc hiện, thẳng để nàng hoa mắt, thẳng gọi Bách Lý Vân Tựu nói: “Hậu sinh này! Có thể không cần lung lay trước mắt lão bà ta hay không, làm ta hoa cả mắt, có thời gian mau đi nấu nước đi.”
Bách Lý Vân Tựu lập tức dừng lại, hết sức xin lỗi nhìn một mắt một mắt, sau đó lại xông tới nhìn Bạch Lưu Ly, cũng may Bạch Lưu Ly chỉ là đau bụng, còn không có vỡ nước, Bạch Lưu Ly an ủi hắn không nên hốt hoảng, không có chuyện gì, Bách Lý Vân Tựu ninh mi gật đầu liền đến trù phòng đi nấu nước, khi đổ nước vào nồi lại bắt đầu mang đồ ăn bổ sung thể lực trước mặt bà đỡ, đong đưa bà đỡ cuối cùng thập phần bất đắc dĩ nói: “Hậu sinh, thế nào thiếu kiên nhẫn như vậy, tức phụ nhi của ngươi còn chưa có sinh nhanh như vậy, không thể để lão bà ta nghỉ ngơi một chút sao?”
“Mong rằng tiền bối thứ lỗi, ta… Thật sự là khẩn trương.” Bách Lý Vân Tựu lại dừng bước, có chút xấu hổ lại có chút bất an nói.
“Ai…” Bà đỡ buồn cười thở dài, sau đó cười nói, “Được rồi được rồi, đừng ở chỗ này mà lung lay nữa, rãnh rỗi như vậy, đi học tiểu tử sát vách viện tử kia đến trù phòng nấu đường thủy đản mang tới, như thế này tức phụ của ngươi sinh xong phải ăn.”
Bách Lý Vân Tựu ứng tiếng, nhưng không có lập tức ly khai, trên mặt có chần chờ, bà đỡ khoát khoát tay với hắn, “Nhanh đi nhanh đi, ta giúp ngươi xem tức phụ nhi của ngươi, bảo đảm nàng không có việc gì.”
Lúc này Bách Lý Vân Tựu mới thật nhanh ly khai, phóng đi trù phòng.
Bà đỡ ngoài miệng nói muốn nghỉ ngơi, lại cũng không dám nghỉ ngơi lâu, dù sao loại chuyện nữ nhân sinh hài tử như đi trước trước quỷ môn quan trăm triệu lần không thể khinh thường, huống hồ còn là một nữ nhân sinh non, mặc dù nàng bây giờ còn chưa vỡ nước, bà đỡ ăn qua loa vài thứ vội vã vào gian nhà của Bạch Lưu Ly.
Chỉ là bà đỡ mới tiến thất liền dọa sợ, bởi vì Bạch Lưu Ly không có nằm ở trên giường, mà là xuống rương đặt ở cuối giường tìm thứ gì, bà đỡ liền vội vàng tiến lên đỡ nàng, vội la lên: “Tiểu nương tử ngươi không ở trên giường ngằm làm cái gì vậy? Nhanh đến lên giường nằm đi!”
Bạch Lưu Ly cũng không phải khẩn trương, chỉ là vi túc mi cười nói: “Phải tìm ra y phục của hài tử, may là ít ngày trước lúc ánh dương quang còn tốt phơi qua nắng.”
“Mau trở về nằm trên giường!” Bà đỡ cũng không tâm tư nghe lời của Bạch Lưu Ly.
Bạch Lưu Ly còn phải vương tay cầm tả lót trước đó vài ngày nàng may xong, chỉ là tay mới đưa đến phân nửa, chợt thấy chợt thấy cái bụng của bản thân đau đau xót, để nàng theo bản năng bắt được cánh tay của bà đỡ bên cạnh, lã lót ôm trong lòng rơi xuống, mi tâm túc rất chặt, bà đỡ cả kinh: “Nhanh đến nằm trên giường!”
“Đau…” Bạch Lưu Ly dưới sự nâng đở của bà đỡ chậm rãi trở về trên giường, theo sau chính là đau nhức hung hăng truyền khắp toàn thân, để nàng trảo chặt tay của bà đỡ.
“Ai nha, tiểu nương tử ngươi mau buông tay, để ta nhìn tình huống của ngươi một chút!” Bà đỡ muốn đi vòng qua phía sau xem tình huống của Bạch Lưu Ly, thế nhưng Bạch Lưu Ly lại bắt chặt tay nàng, căn bản để cho nàng tách khôgn ra, bà đỡ rất gấp, lại không dám cố sức đẩy tay của Bạch Lưu Ly ra.
(Luna: Edit cái này ta cũng đột nhiên đau bụng =.=!)
Bạch Lưu Ly hôm nay cũng không biết mình, nàng đã từng có thể chịu đựng đạn xuyên thấu vai không kêu một tiếng, hôm nay cũng nhịn không được đau đớn, có phải hai ba năm Bách Lý Vân Tựu chiếu cố nàng quá tốt hay không, tốt đến nàng cũng nàng cũng vị đạo đau nhức, tốt đến chút đau đớn nàng đều nhịn không được?
Thế nhưng, thực sự rất đau, như là có người cầm dao nhỏ lợi hại sẽ chậm chậm xé bụng của nàng ra, không có gây tê, chính là như vậy đau đớn khai gân phá cốt chính là như vậy.
Bà đỡ bị Bạch Lưu Ly trảo đến không có cách nào động, không có biện pháp chỉ có thể hô lớn Bách Lý Vân Tựu khẩn trương mang hoạt tại trù phòng: “Mau tới mau tới! Mau trở lại!”
Đang ở tại trù phòng nấu đường thủy đản, Bách Lý Vân Tựu chiến đấu hăng hái nghe được bà đỡ gọi trong nháy mắt hoảng trương thiếu chút nữa ném hết tất cả, vội vội vàng vàng chạy trở về trong phòng, Bạch Lưu Ly vừa nhìn thấy hắn, trên mặt mới có một tia thư giản, cũng buông lỏng bà đỡ ra, bà đỡ được tự do vội vã nhìn tình huống của Bạch Lưu Ly, Bách Lý Vân Tựu tức khắc tiến lên cầm tay nàng, ngồi xỗm trước giường bất an hỏi nàng đang túc mi tâm: “Lưu Ly rất đau?”
“Không đau.” Lòng bàn tay ấm áp của Bách Lý Vân Tựu để Bạch Lưu Ly cảm thấy an lòng, tuy rằng sắc mặt có chút khó coi, nhưng vẫn là cười đến ôn hòa hài lòng.
Nàng liền sắp sinh hạ hài tử của nàng và Bách Lý Vân Tựu, mặc dù là sinh non, thế nhưng nàng rất vui vẻ, hắn ngay bên cạnh nàng, nàng còn đau cái gì?
Tuy rằng trong lòng cảm thấy hài lòng, thế nhưng lập tức một làn sóng đau bụng sinh đột kích, Bạch Lưu Ly vẫn là không nhịn được hô lên, Bách Lý Vân Tựu khẩn trương đến muốn ôm nàng vào trong ngực, lại bị bà đỡ mắng, “Ở chỗ này ngây ngốc làm cái gì? Nữ nhân sinh hài tử chính là như vậy! Còn không mau lấy nước nóng đến?”
“Được, được!” Bách Lý Vân Tựu liền vội vàng gật đầu, hôn một cái trên trán Bạch Lưu Ly, khẩn trương lại ôn nhu nói, “Lưu Ly, ta lập tức sẽ trở lại.”
Bách Lý Vân Tựu nói xong, lập tức ra khỏi phòng, phía sau Bạch Lưu Ly lại là nhịn không được đau đớn hô lên, hắn nhịn xung động ngồi trở về bên người nàng xuống, sãi bước đi ra gian nhà.
Ngoài phòng, Ám Dạ tạm thời đem hài tử đưa cho Ám Nguyệt qua đây hỗ trợ Bách Lý Vân Tựu, bởi vì Ám Dạ cảm thấy, gia so với hắn còn phải không lãnh tĩnh hơn! Bản thân vội vàng tuyệt đối cũng sẽ lộn xộn!
Quả nhiên, Bách Lý Vân Tựu đến lấy vải cách nóng nhấc nồi cũng luống