Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.
~~~
Thiên Thanh tông nhận được một phần quà.
Tên của Yến Vi Sơn được viết rõ ràng trên hộp.
Đúng lúc Yến Vi Sơn đang ở Thiên Thanh tông, phần quà này rất nhanh được đưa đến trước mặt Yến Vi Sơn.
Yến Vi Sơn mở ra ngay trước mặt đệ tử đưa tới .
Bên trong là một mỹ nhân bị năm bông hoa lớn trói chặt, hai con mắt rưng rưng, trông có vẻ rất đán thương.
Vì vậy chỉ trong ngay tức khắc, tin tức Yến Vi Sơn nhận được một mỹ nhân truyền khắp Thiên Thanh tông.
Sau đó, Yến Vi Sơn mang theo một con cóc xuống núi, kêu người nhốt nó vào tháp Trấn Yêu, lúc này mới đi làm sang tỏ sự việc.
"Đồ là ai đưa tới?"
"...... Nguyệt Tiêm Khôi." Biểu cảm của đệ tử kia hơi kỳ quái.
Thiên Thanh tông quá quen thuộc với ả ma đầu này.
Cho nên khi biết vật này là Nguyệt Tiêm Khôi đưa tới, bọn họ mới nhanh chóng đưa cho Yến Vi Sơn càng sớm càng tốt.
Lỡ như mở ra mà bên trong là món đồ đòi mệnh, bọn họ nào gánh vác nỗi trách nhiệm này.
"......"
Yến Vi Sơn trở về lại và kiểm tra lại cái rương chứa người thêm một lần nữa, bên trong chỉ có một tờ giấy, viết hai chữ to 'Làm rõ'.
Trừ cái đó ra, thì đấy chỉ là một cái cái rương bình thường mà thôi, không có gì đặc biệt.
"Vi Sơn Tiên Tôn, ngài nói xem, ma đầu kia định làm gì thế?"
Yến Vi Sơn: "......"
Vấn đề này làm khó hắn quá.
Kể từ khi ma đầu xuất thế, bọn hắn đều rất lo lắng, sợ cô làm ra chuyện gì đó hại mọi người.
Lúc đó chỉ hận không thể lập tức nhét người về lại trong phong ấn, hoặc gϊếŧ thẳng cho xong.
Kết quả qua khoảng thời gian dài như vậy, cô ta chưa từng làm ra một chuyện quá lớn nào.
Chuyện xác chết kia, Yến Vi Sơn biết không phải là cô làm.
Bởi vì lý do riêng nên Yến Vi Sơn cũng không muốn Linh Quỳnh xảy ra quá nhiều việc vào lúc này, đồng thời cũng hy vọng cô đừng có làm mấy chuyện ngu ngốc.
Yến Vi Sơn: "Làm rõ chuyện kia đi."
"Chuyện kia mà Vi Sơn Tiên Tôn nói là chuyện nào?"
"Xác chết."
Người kia kinh ngạc: "Ngài muốn vì ma đầu kia mà làm sáng tỏ ư?"
"Vốn cũng không phải là cô ta làm, vì sao không làm rõ ra?" Yến Vi Sơn trầm mặt xuống "Đây là Thiên Thanh tông."
Người kia bị Yến Vi Sơn nhìn đến ngại ngùng, vâng dạ liên tục.
...
Thiên Thanh tông đứng ra làm sáng tỏ án xác khô.
Dù gì cũng là môn phái đứng trên đỉnh kim tự tháp, những gì mà họ nói đều có độ tin cậy cao.
Cho nên sau khi làm sáng tỏ mọi chuyện, thì chẳng còn nhiều lời đồn nói vụ xác khô ấy có liên quan tới ma đầu.
Linh Quỳnh không làm ra chuyện gì, nên dần dần cơ hội bị người ta nhắc tới giảm bớt đi.
Đám chuyện phiếm ngoài đời dĩ nhiên chân thực chuyện ma đầu huyền ảo cách xa mình.
Cuộc sống người bình thường là bình yên.
Tất nhiên ma đầu không thể yên ổn được như bọn họ.
Linh Quỳnh không muốn về kế thừa gia nghiệp, nhưng Giáng Canh cứ lẩm bẩm bức ép cả ngày, khuyên ba lần một ngày.
Nếu như không phải là do nó đánh không thắng cô, có thể cô đã sớm bị đóng gói đem về.
Bây giờ Linh Quỳnh tránh Giáng Canh còn hơn tránh tà.
Nhưng mà vẫn có chuyện Lâu Tinh Lạc nghĩ mãi mà không rõ, việc cô hơn nửa đêm cứ trèo qua cửa sổ phòng hắn, chiếm lấy giường hắn có quan hệ gì với chuyện trốn tránh Giáng Canh đâu.
Giáng Canh nào đến mức hơn nửa đêm rồi còn đến tìm cô đâu?
Lâu Tinh Lạc: " Tại sao nàng không muốn trở về đến thế?"
"Trở về làm gì? Chàng lại không ở đó."
Cô chỉ cần thay đổi kết cục nhân vật này của cô là được, cũng chả có quy định nào bắt cô phải sống như ra sao,thế thì cần gì phải trở về?
"......"
Lâu Tinh Lạc cũng đã quen với việc lâu lâu Linh Quỳnh lại phun ra một câu như vậy.
"Vậy em đừng nên trốn tránh mãi như thế nữa, dù gì cũng phải giải quyết đi chứ."
Linh Quỳnh suy nghĩ sâu sắc hai giây, gật đầu "Có lý, ta sẽ nghĩ cách."
Cứ tới làm phiền cô và nhãi con mãi thì cũng không phải là chuyện tốt gì.
Lâu Tinh Lạc không biết nhiều về chuyện của Nguyệt Thị, nên không thể đưa ra lời khuyên.
"Chàng định xử trí Lầu Lăng Vũ và cha chàng như thế nào?" Linh Quỳnh đột nhiên hỏi hắn.
Ngữ khí Lâu Tinh Lạc nhàn nhạt "Ta sẽ giải quyết."
Không biết Lâu Tinh Lạc giải quyết như thế nào, chưa quá hai ngày thì cô đã không còn thấy Lầu Lăng Vũ và thành chủ trong phủ thành chủ nữa.
Không biết là bị giải quyết thật hay chỉ là bị đưa đi.
Về phía Linh Quỳnh, cô sai Giáng Canh mời tất cả trưởng lão tới họp.
Mấy trưởng lão còn cho là Linh Quỳnh cuối cùng cũng đã nghĩ thông suốt, hùng hục chạy tới.
Lầu Tinh Lạc không biết Linh Quỳnh nói cái gì với bọn họ, nhưng khi bọn họ đi ra nhìn có vẻ.... xuất thần.
Có một loại cảm xúc như bị đả kích mà lại có có một loại hi vọng trỗi dậy và sự tự tin chiến thắng trong tầm tay.
Rất ư là...... Mâu thuẫn.
Lầu Tinh Lạc chờ bọn họ đi hết, lúc này mới đi vào, nghi hoặc hỏi: "Nàng nói gì với bọn họ vậy?"
"Không có gì hết."
"......"
Không có gì hết mà bọn họ trở nên cổ quái như vậy?
...
Những người trên đại lục phát hiện ma đầu biến mất một cách im hơi lặng tiếng, ngay cả người của Nhạc Lộc sơn trang cũng không còn xuất hiện