Editor: Tuyết Hạ Bình Chi
Tô Phụ không làm Lục Văn Từ chìm được, có thể làm gì?
Ôi.
Không thể làm gì hết.
Nhưng mà hắn có thể gia tăng lượng công việc cho Linh Quỳnh.
Linh Quỳnh: ". . ."
Quyết tâm soán vị càng nhiều rồi nha.
. . .
Linh Quỳnh hôm nay vừa đến công ty, đã cảm thấy ánh mắt của mọi người nhìn nàng không đúng lắm.
Linh Quỳnh quay đầu vào gương soi soi, không phát hiện mình có vấn đề gì.
Linh Quỳnh đi về phòng làm việc của mình, lôi kéo trợ lý của nàng hỏi: "Bên ngoài có chuyện gì xảy ra, sao ánh mắt mọi người nhìn ta là lạ."
Trợ lý bị giữ chặt, chỉ có thể nhắm mắt nói: "Tiểu Tô tổng, ngài còn không biết sao?"
"Biết cái gì?"
Trợ lý: "Cái kia. . . Ngài nên xem hotsearch weibo đi?"
Hotsearch?
Hotsearch cùng nàng có quan hệ gì?
Nàng đã đẹp đến mức nổi tiếng sao?
Hiển nhiên cũng không phải, trên bảng hotsearch weibo, có một tiêu đề rất dễ thấy.
# Tình yêu của Lục Văn Từ #
Hả?
Khuôn mặt Linh Quỳnh đầy dấu chấm hỏi, ấn vào.
Đi vào chính là ảnh chụp của đám chó săn, ảnh chụp tương đối mờ, chẳng qua Lục Văn Từ tương đối rõ ràng.
Mà bên trong những hình này, trừ Lục Văn Từ, còn có một nhân vật chính —— chính là nàng.
Nàng còn dễ nhận ra hơn, cách ăn mặc giống lên sàn catwalk như vậy, người ta muốn đem nàng làm cho khiêm tốn hơn một chút cũng không được.
Phần lớn đều là lúc nàng cùng Lục Văn Từ ra ngoài bị chụp lén.
Có ăn cơm, cũng có dạo phố, còn có một số đoàn làm phim.
Đoàn làm phim rõ ràng nhất, thậm chí có một số tấm nhìn qua giống như là đang hôn.
Linh Quỳnh đi đoàn làm phim đều rất rêu rao, bị người chụp được ảnh là rất bình thường.
Chẳng qua trước đó nàng không có cố ý làm cái gì, trên mạng cũng không có nghe qua nửa điểm phong thanh.
Ai biết hiện tại bị tung hết cùng một lần.
Linh Quỳnh trượt đến phía dưới, ấn mở khu bình luận.
Khu bình luận đại khái chia làm ba loại người.
Một loại là không tin chuyện này, cảm thấy là truyền thông tung tin đồn nhảm, chỉ là người đóng giả ca ca của các nàng; một loại khóc đến ruột gan đứt từng khúc, gào mình thất tình rồi; cuối cùng một loại chính là quần chúng ăn dưa, không chê chuyện lớn.
[ Cô gái kia là ai vậy? Mẹ! Làm sao có thể làm bẩn nhà ta ca ca. ]
[ Cho nên ca ca là yêu đương sao? Khóc lớn. jpg]
[ Đây là Tô Miểu Miểu, vị mà trước đó cùng Thẩm Tần Xuyên hủy bỏ đính hôn. ] có người chia sẻ lại tin tức lúc trước.
[ oa, ta nhớ nàng. Chẳng qua nói thật, nàng thật xinh đẹp a, cảm giác chụp lén mà hình ảnh của nàng thật rõ ràng, đây rốt cuộc là vị thần tiên nào chụp lén? ]
[ ca ca đã nói không yêu đương mà? ]
[ oa. . . ]
. . .
Thời điểm Lục Văn Từ trông thấy cái hotsearch này, là lúc tham gia một cái tiết mục.
Sau khi nghỉ ngơi, trợ lý chạy tới đưa cho hắn xem.
"Ca, ngươi thật sự cùng nàng yêu đương a?" Trợ lý cẩn thận từng li từng tí hỏi.
". . . Ừ."
Lục Văn Từ không có phủ nhận.
Cho nên khi Trần Phương Xuyên trực tiếp gϊếŧ tới hiện trường, hỏi hắn chuyện gì xảy ra, hắn cũng hào phóng thừa nhận.
Trần Phương Xuyên có ý là tranh thủ thời gian phát ra thông báo làm sáng tỏ.
Nhưng Lục Văn Từ muốn công khai.
Hai người có chút không thể thống nhất với nhau.
Cuối cùng Lục Văn Từ lui một bước.
Lục Văn Từ: "Không trả lời đi."
Không trả lời cùng ngầm thừa nhận khác nhau ở chỗ nào?
Trần Phương Xuyên phản bác: "Như vậy sao được, ngươi bây giờ vừa cất bước, liền tuôn ra dạng chuyện này, về sau còn đi thế nào? Ngươi không nhìn thấy trong vòng giải trí những minh tinh cực nổi tiếng mà tuôn ra chuyện tình yêu, ai không phải là độ nổi tiếng giảm lớn."
Lục Văn Từ: "Nhưng đây là sự thật, ta không muốn phủ nhận."
Trần Phương Xuyên vừa đi vừa nghĩ, sầu đến nắm chặt tóc, "Lúc trước ta đã nói với ngươi, giữa các ngươi có chuyện gì đều phải nói cho ta biết trước sao?"
Đã bảo hắn cùng nàng duy trì một khoảng cách!
Khoảng cách này hắn phải bảo trì thật là tốt!
Lục Văn Từ: ". . ."
Kỳ thật cũng chưa bao lâu.
"Ngươi bây giờ tài nguyên vốn là rất nhiều, ngươi còn náo một màn như thế, về sau làm sao bây giờ? Ngươi không biết ngươi những fan hâm mộ kia, phần lớn đều là bạn gái phấn sao?"
Trần Phương Xuyên đối với tài nguyên của Lục Văn Từ cũng không có biện pháp.
Hắn muốn tranh lấy thì người ta căn bản không cho cơ hội.
Hắn không nghĩ tới thì tài nguyên đột nhiên tự mình đưa tới cửa, còn chỉ định muốn Lục Văn Từ.
Trần Phương Xuyên đã tìm ra quy luật.
Chỉ cần là loại tự mình đưa tới cửa, tuyệt đối sẽ không chìm.
Mà tài nguyên hắn nghĩ biện pháp kéo đến, tất chìm.
Thân là người đại diện, đối với tài nguyên của nghệ sĩ đều không có cách nào nắm chắc, hắn có thể làm sao?
Lục Văn Từ: "Thuận theo tự nhiên đi."
". . ." Trần Phương Xuyên hít thở sâu một hơi, "Tô tiểu thư bên đó thì sao?"
"Ta sẽ cùng nàng nói."
Trần Phương Xuyên nếu muốn làm gì thì Lục Văn Từ cũng không có cách ngăn được, chẳng qua cũng tôn trọng ý nguyện