Editor: Đào Tử
___________________
"Người giấy cậu làm có vẻ thiếu."
Tiêu hao thể lực to lớn làm Hướng Thụy Quân mồ hôi tuôn như nước, mồ hôi ấm áp sền sệt đem tóc mái ướt nhẹp, từng sợi tóc đen dính ở trên mặt.
Trông chật vật không chịu nổi, nhưng ai cũng không dám coi cô là cô gái phổ thông yếu đuối đối đãi.
Bằng một tay kia thi triển dị năng song hệ lôi hỏa, số lượng Zombie săn gϊếŧ gần với Bùi Diệp và Thanh Long.
Zombie tụ tới một đám tiếp thêm một nhóm.
Gió, lửa, lôi điện xen lẫn, cảnh tượng này cực giống thanh lý tiểu quái trước đánh Boss.
Zombie đổ xuống càng tăng nhiều, lượng công việc người giấy nhỏ thẳng tắp tăng vọt, ba mươi sáu con căn bản không đủ dùng.
"Không sao, để mình giải quyết."
Bùi Diệp triệu hồi hai con người giấy nhỏ, để bọn chúng dùng công cụ cắt người giấy giống nhau như đúc, rồi mặc vào cho người giấy trang phục túi rác phòng hộ.
Nhóm người giấy nhỏ là dây chuyền sản xuất sinh sản, hiệu suất động thủ lại cao, chừng nửa phút sản xuất một con người giấy nhỏ mới tinh.
Bùi Diệp nhất tâm nhị dụng.
Tay phải móc Ngũ Lôi chú nổ Zombie, tay trái bắt pháp quyết đánh thức người giấy nhỏ mới.
Người giấy nhỏ nằm ngửa đứng lên, nhảy cà tưng gia nhập đại quân người giấy nhỏ hốt xác Zombie, hì hục làm việc.
Sau một lúc, người giấy nhỏ từ ba mươi sáu con mở rộng đến một trăm linh tám con.
Bọn nó cần cù chăm chỉ xách thùng rác, không sợ bẩn thối, dùng thân thể nhỏ nhắn xinh xắn bò vào đầu không lành lặn của Zombie, đào tinh hạch Zombie ra.
Tinh hạch Zombie móc ra, thi thể Zombie liền không còn giá trị, đốt cháy thành tro cốt quét vào túi rác.
Bởi vì hiệu suất làm việc quá cao, cứ tầm mười giây, buồng sau xe tải sẽ nhiều thêm một túi tro cốt đóng gói tốt.
"Cậu sưu tập những tro cốt đó đến tột cùng làm được cái gì?"
Lo lắng thi thể Zombie hư thối ô nhiễm nguồn nước thổ nhưỡng, dẫn phát ôn dịch, nung khô thành tro cốt là được rồi.
Hà cớ tốn sức sưu tập tro cốt chất đống?
Bùi Diệp đáp.
"Đất màu mỡ, trữ phân bón."
Hướng Thụy Quân: "..."
Bùi Diệp lại nói, "Tro cốt không đóng gói xử lý, mình sợ đi ra ngoài tro cốt bay vào mặt."
Hướng Thụy Quân: "..."
Cô cũng muốn tự bế.
"Được, cậu mạnh cậu tùy hứng."
Trấn nhỏ dân cư dày đặc, đánh gϊếŧ 5000 Zombie rất dễ dàng, nhưng không ngừng lặp lại động tác máy móc cũng mệt mỏi người.
Dù là Thanh Long cũng muốn ngồi xuống thở một ngụm.
Ngày thứ ba tận thế gần tới hồi cuối, khu người sống sót Zombie luân hãm vẫn còn rất nhiều.
Trừ một số tòa nhà, đại bộ phận điện nước các khu đều cúp mất.
Một đoàn người tiến vào khu vực đông dân trấn nhỏ, lập tức nghe rất nhiều tiếng cầu cứu.
Còn có người sống sót ghé vào trên cửa sổ vung vẩy vải sáng màu, ý đồ hấp dẫn lực chú ý bọn họ.
Biết rõ tiếng cầu cứu sẽ hấp dẫn Zombie, nhưng bọn họ không lo được nhiều vậy.
Thành thị không giống với nông thôn, rất ít người sẽ trữ đồ ăn.
Không đồ ăn không nước uống, lại không cướp được vật tư nhảy dù, phần lớn người sống sót vừa đói vừa khát.
Vì sinh tồn chỉ có thể bí quá hoá liều.
Bùi Diệp hấp dẫn lực chú ý Zombie, tranh thủ cơ hội chạy trốn cho người sống sót.
"Tiểu Tú, người sống sót nhiều lắm, xe tải chúng ta căn bản không đủ."
"Vậy thì để bọn họ tìm xe có thể lái đuổi theo, mỗi chiếc xe nhét thêm mấy người sống sót."
Xe hàng, xe buýt, xe buýt là chọn lựa đầu tiên, không có thì lựa chọn xe con gia đình có thể mở đuổi theo.
"Chớ đẩy, đừng đẩy mà, để tôi lên trước!"
"Ai kéo quần áo tôi, mẹ, đừng kéo nữa!"
"Để con trai tôi lên trước đi..."
Bùi Diệp nhìn một vòng những người sống sót trên mặt lưu lại vẻ e ngại, hoảng sợ, để bọn họ đứng xếp hàng.
Đi làm giờ cao điểm chen tàu điện ngầm chen xe buýt thế nào, hiện tại đứng thế ấy.
"Cháu gái à, chú rất mệt mỏi... Có thể ngồi một hồi?"
Có ông chú ngồi dưới đất duỗi hai đùi ra, một người chiếm không gian mấy người.
"Chú muốn ngồi, xuống dưới ngồi."
"Chú lớn tuổi..."
Bùi Diệp cười nhạo.
"Lớn tuổi vừa hay, sống hơn người trẻ vài tuổi, cũng đủ vốn. Không bằng đem đường sống tặng cho người trẻ tuổi, để bọn họ đi lên."
Người năm sáu mươi tuổi đứng trước mặt cô nói "Lớn tuổi" ?
Cậy già lên mặt cũng chọn đúng mục tiêu nhé.
Tình thế còn mạnh hơn người, người sống sót chỉ có thể nhịn uất ức làm theo.
Từng người từng người đứng gần sát nhau, còn chen chúc hơn cá mòi, cố chừa thêm nhiều không gian cho người sống sót còn lại.
Bùi Diệp đem xe việt dã thuê căn cứ XX phóng xuất.
Xe tải lớn và xe việt dã giao cho hai thanh niên đặc công lái, Liễu Diệp Tiên ngơi tay bổ sung dị năng cho bọn người Tề Thiên Thạc.
Ánh chiều tà len lói, số lượng đội ngũ người sống sót khuếch trương đến hơn hai ngàn người.
Bên trong người sống sót