Rất Yêu Cô Vợ Ép Hôn

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Hoàng Bích Ngọc

Tin tức không truyền mà đi, Lại Đương gia trong truyền thuyết không gần nữ sắc, làm việc tàn nhẫn phúc hắc, tin tức mang một đôi long phượng về nhận tổ quy tông, lấy tốc độ nháy mắt truyền đến tai của những người khác.

Nhà chính từ trước đến nay rất ít khi có người ngoài, nhưng cho nên đến ngày hôm nay, nào là bắt tay, rồi là Hội trưởng lão, còn có một số bang phái cùng gia tộc sống nhờ vào Lại gia nhưng cũng có những bang phái gia tộc không chút quan hệ nào, thậm chí còn có rất nhiều nhân vật nổi bật của Cục An Toàn Quốc Gia, không khỏi rối rít ngồi xe bay nhanh đến đây, lần lượt đến chúc mừng.

Từng đám từng đám đứng trước cửa, các anh bảo vệ gương mặt lạnh lẽo không chút thay đổi cũng ứng phó không kịp.

Hôm nay sau khi thấy được các nhân vật có máu mặt đến đây, Tuyết Thuần mới biết, hôm qua Lại Tư đã rất tận tâm với ba mẹ con họ rồi, ít nhất cũng không bị người khác nói ra nói vào.

"Ừ, tốt! Rất tốt! Vô cùng tốt! Đúng là hạt giống tốt!" Phó trưởng lão Lại gia lai lịch thâm hậu một bên vừa vân vê râu bạc một bên vừa quan sát kỹ Lại Hãn, giống như muốn đếm rõ ràng trên người Trích Trích có bao nhiêu lỗ chân lông, cười đến nỗi thấy răng không thấy mắt: "Không có chút nào thua kém Đương gia khi còn bé, tính tình còn tốt hơn mấy phần."

Tất cả mọi người toát ra vẻ mặt nghi ngờ: "Không phải chứ".

Phó trưởng lão hai mắt trừng trừng, thân hình hơi còng xuống, khí phách toát ra ngoài vẫn giống như mười năm trước: "Phó Tuyền tôi chính là nhìn Đương gia lớn lên, đương nhiên sẽ biết rõ hơn mấy người!"

"Chỉ là ít đi mấy phần tàn nhẫn." Một trưởng lão thở dài lên tiếng.

"Thiếu chủ chỉ là chưa được huấn luyện, mười tám năm sau nhất định là một người tài giỏi!" Một bàn tay cương nghị cắn răng tin chắc là như vậy!

"Chúc mừng chúc mừng, đây là quà tặng của bang chúng tôi chúc mừng Lại Đương gia một nhà bốn người đoàn tụ dâng lên!"

......

Rõ ràng không có chuẩn bị trước, nhưng Lại Tư vẫn thích ứng được trong mọi hoàn cảnh, dù sao cũng lười thông báo cho bên ngoài, quá tốt, đến quá đúng lúc, rất tốt! Lại gia gia thế lớn, cũng đỡ được thiếp mời, bày rượu trực tiếp tại chỗ, tuyên bố với tất cả người bên ngoài là Lại Tư anh đã có con trai và con gái, là người cha được trọn vẹn nhất trên thế giới!

"Tôi thật sự rất hâm mộ cô." Phó Thiển Doanh nhẹ nhàng cười yếu ớt, ánh mắt cực kỳ hâm mộ và mong đợi.

Tuyết Thuần nhìn về phía cách đó không xa, Trích Trích Đô Đô đi theo bên cạnh Lại Tư, hai đứa trẻ ở nơi xa lạ tụ tập cùng đám người lạ nhưng cũng không bối rối, trong lòng cũng không lo lắng, không khỏi mỉm cười trả lời: "Sau này cô cũng sẽ có những đứa con của chính mình."

Phó Thiển Doanh khẽ thẹn thùng cười một cái: "Cũng phải, tôi cũng rất mong muốn sớm có con của chính mình." Có con rồi cưới là tốt nhất! Đến lúc đó ông nội có phản đối thế nào đi nữa, cũng không có cách thay đổi vì gạo đã nấu thành cơm thật rồi!

Tuyết Thuần đáy mắt ẩn giấu vẻ đau xót, Phó Thiển Doanh vừa nhìn là đã biết rơi vào tình yêu cuồng nhiệt. Cô rất hiểu nhưng mà nụ cười ngọt ngào như vậy, trước kia cô cũng đã từng có.

Phó Thiển Doanh như chợt nhớ đến cái gì đó, giống như khó mở miệng để nói, lại giống như lo lắng xen vào chuyện của người khác, nhưng cuối cùng cũng vẫn hỏi
ra ngoài: "Đúng rồi, gần đây cô và Đương gia ở chung như thế nào? Anh ta đối với cô vẫn tốt chứ?"

Lại Tư, tên của anh. Từ khi nào, chỉ cần nghe đến tên của anh, lòng cô liền đau đến hoảng hốt. Lưu luyến, nhưng trên mặt ý cười càng sâu hơn, cô đã học được cách để người khác không còn thấy cô yếu đuối nữa: "Cũng tốt, dù sao cũng sắp ly hôn, không có gì tốt hay không tốt cả. Anh ấy là cha của hai đứa trẻ, chỉ còn một chút dính líu này còn tồn tại thôi."

Phó Thiển Doanh mặt ngẩn ra, đôi mày thanh tú nhíu lại không hiểu: "Chuyện không phát triển đến nỗi thế kia đâu, anh ta rõ ràng....."

"Thiển Doanh." Phó Thiểu Doanh đang nói chuyện, ông nội của cô, Phó trưởng lão Lại gia cười lớn vẫy tay về phía cô: "Trở về cũng không chào hỏi Đương gia một tiếng, thất lễ quá." Ánh mắt vô ý dừng lại ở trên người Tuyết Thuần, ý lạnh chợt lóe, rồi đột nhiên biến mất.

Cho dù biến mất nhanh đến thế nào, Tuyết Thuần cũng đã nhận ra. Thầm cười khổ, chợt nghĩ lại trước kia cô thật sự rất ngu, căn bản, hoàn toàn chính là một đứa ngu ngốc. Không biết nhìn sắc mặt người khác, không đoán được ý nghĩ của người khác, trong lòng vẫn từng vì những thứ sắc bén kia mà chăm chú lễ phép giải thích, cảm thấy gia tộc như vậy tạo ra nhân tài toàn là lãnh lẽo cường ngạnh. Thật buồn cười! Sau vài năm, cô mới chính thức hiểu được hết, đó là xem thường! Khi dễ! Như thế ** thõa! Cô cứ như vậy ngu ngốc đần độn như heo không để trong lòng. Cũng chính vì vậy, dần dần tích tụ trong lòng. Thì ra thì, quá khứ cô không có chú ý đến những việc không vui, là bởi vì để ý.

Để ý rằng tại sao mình lại là một Chủ mẫu quá uất ức, để ý rằng mình không làm được cái gì, không giúp được Lại Tư một chút nào, để ý rằng cuối cùng mình vẫn là người làm tổn thương anh ấy nhiều nhất!

Tuyết Thuần liếc nhìn bữa tiệc tạm thời nhưng lại vô cùng long trọng, rõ ràng là một nhân vật chính nhưng cô lại ngồi ở tận trong góc, ánh mắt không dời Trích Trích và Đô Đô. Không phải cô không đồng ý ở bên cạnh canh chừng bọn trẻ, cô hận không được một chút cũng không rời, nhưng rời đi........... cũng chỉ là chuyện sớm muộn. Hai đứa cần tạo thói quen khi không có cô bên cạnh.

Trích Trích Đô Đô đều rất vui vẻ! Trong số khách tới cũng có người mang theo trẻ nhỏ, những đứa trẻ ngây thơ chất phác lại không có tính toán, rất nhanh Trích Trích Đô Đô đã có thể cùng những đứa trẻ khác chơi đùa, đều rất ồn ào cùng chạy ra ngoài chơi. Về phần những vị khách khác cũng hận không được lập tức mang con của mình đến đây, làm quen trước với vị Đương gia trong tương lai, đương nhiên cũng không có ai ngăn cản.

Đi đi! Cùng những đứa bé đồng trang lứa chơi đùa thật vui vẻ, tương lai cho dù là Lại Tư hay là cô, cũng đều sẽ có những tấm lòng trong sáng, không bị những thứ tối tăm làm mất đi sự 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện