Hai bé con chào đời đã khiến cho trên dưới hai gia tộc Vũ Khúc và Yamamoto vui khôn xiết.
Lúc cả hai chào đời thì công ty của hai nhà lại ký được hai hợp đồng lớn khiến cho thế lực công ty vốn đã mạnh nay còn mạnh hơn nữa.
Vì vậy mà hai bé được yêu thương và cưng chiều vô đối, cái nào tốt nhất đều được ông bà và ba mẹ mua cho.
Còn nhỏ nhưng đã sở hữu không ít tài sản do ông bà và ba mẹ cũng như các chú các dì tặng cho.
Mà hai bé con lại vô cùng đáng yêu càng khiến mọi người yêu thích không thôi.
Giờ đây cùng hai con trai của vợ chồng Triệu Vy-Hàn Chấn Phong là tâm điểm mỗi dịp tụ họp.
Ai cũng quý cũng yêu.
Từ ngày sinh đến nay đã được gần sáu tháng và cả hai đều cứng cáp, khoẻ mạnh vì được chăm sóc kĩ lưỡng.
Thời kì chăm con cả Hoàng Nguyên và Huỳnh Đan đều tự mình chăm lo rồi nghiên cứu mà không nhờ đến mẹ mình.
Vì vậy mà khi các con dần lớn thì cả hai người từ bỡ ngỡ cũng trở nên thành thạo và trưởng thành cùng con mỗi ngày.
Hai bé trộm vía cực kì ngoan ngoãn, ăn, ngủ, chơi suốt ngày nên phát triển tốt hơn rất nhiều so với các bé cùng tháng.
Mỗi ngày Hoàng Nguyên sẽ dậy sớm bế hai bé ra phơi nắng sau đó cho ăn rồi chơi một lát và giao lại cho Huỳnh Đan khi cô thức dậy, xong hết mới tới công ty.
Anh luôn là người chăm con thay cô vì anh muốn thế và vì anh thương cô.
Nhớ lại thời gian đầu, mỗi đêm anh đều thức bế hai bé ru ngủ khi nửa đêm hai bé tỉnh và quấy.
Anh chỉ kêu Huỳnh Đan dậy cho con bú, tay nhẹ nhàng ôm cô vào lòng.
Xong rồi thì để cô ngủ còn mình thức ru con đến khi bé yên giấc mới thả mình lên giường tiếp tục ngủ.
Chính vì vậy anh sụt đi vài cân do thức khuya và chăm con với lo việc của cả hai công ty.
Huỳnh
Huỳnh Đan vô cùng xót ông xã cho nên mỗi khi anh đi làm về đều nấu sẵn bữa tối chờ anh, hầu hạ anh tắm rửa, xoa bóp trước khi ngủ.
Với người đàn ông đã bôn ba thương trường hơn ba mươi năm thì Hoàng Nguyên thấy không có gì, chỉ thêm một việc chăm con vào đêm thôi không làm khó được anh.
Nhưng Huỳnh Đan lo lắng như vậy thật sự khiến anh rất cảm động và hạnh phúc, trong lòng lại yêu cô nhiều hơn….
—————————————————————
Buổi sáng khí trời ấm áp, trong phòng ngủ nghe thấy tiếng cười đùa của trẻ con và người lớn.
Sáng hôm nay Huỳnh Đan dậy sớm để chuẩn bị cho chuyến công tác sang Pháp dự sự kiện ra mắt bộ siêu tập mới cũng như trình diễn cho thương hiệu ANGEL.
Cô đã quay trở lại làm việc khoảng một tháng khi hai con trai dần cứng cáp.
Lẽ ra là cô chỉ có việc ở nhà chăm con rồi chơi với chúng và chờ ông xã đại nhân đi làm về nhưng lúc trước còn vài hợp đồng quảng cáo đã ký phải dời lại cho nên bây giờ buộc hoàn thành.
Với cả cô là đại sứ của ANGEL cho nên mỗi khi ra bộ siêu tập mới thì cô phải có mặt.
Huỳnh Đan từ phòng thay đồ đi ra, trên gương mặt xinh đẹp hiện lên tia dịu dàng, rạng rỡ nhìn chồng và con đang cười đùa trên giường.
Làm mẹ rồi nên Huỳnh Đan cũng tiết chế, cô bây giờ chuộng phong cách thanh lịch, nhã nhặn chứ không hở bạo như xưa.
Muốn hở thì chỉ buổi tối đi ngủ mới hở thôi.
“Anh chăm con được không? Nếu không chúng ta gửi cả hai cho ông bà nội chăm hộ.
Dù sao ba mẹ cũng về đây chơi một thời gian mà.
Anh còn bận việc công ty, em sợ anh mệt thôi.”
Vừa nói vừa choàng tay ôm lấy cổ Hoàng Nguyên từ sau.
Anh nghe cô nói vậy liền nâng tay kéo cô đến trước ngồi lên đùi mình.
Khuôn mặt anh tuấn vùi vào cần cổ trắng mịn hít nhẹ hương thơm trên đó rồi cất tiếng:
“Từ lúc em sinh anh đã chăm hai đứa nó rồi, bây giờ cũng chẳng có gì khác.
Chỉ sợ cục cưng vất vả, anh lại không theo em được.”
Huỳnh Đan đưa tay xoa lên một bên mặt anh, khoé môi cong nhẹ đáp:
“Em không sao, lần này đi theo ngoài Nguyệt Băng còn có Mộc Chi nên sẽ đỡ.
Em chỉ lo anh ở nhà quần quật với hai nhóc con sẽ mệt thôi.
Dù gì bình thường ban ngày tới chiều đều là em ở nhà với chúng, buổi tối anh đi làm về rồi chơi và ru chúng ngủ.
Em sợ anh không quen.
Hai con trai đã dần lớn lên cũng sẽ khác biệt hơn so với lúc mới sinh.
Bây giờ cũng rất nghịch và hiếu động đấy, kêu la nói chuyện suốt ngày thôi.”
“Không sao đâu!”
Hoàng Nguyên mỉm cười khẽ trả lời rồi nói:
“Lần này đi sẵn tiện em chơi cho đã hẳn về, sáu tháng ở cữ cũng mệt lắm rồi.
Đừng lo, anh và con tự chăm nhau.
Hai đứa nó dám không nghe lời sao.”
Huỳnh Đan bật cười trước lời Hoàng Nguyên nói, cô cúi đầu hôn lên môi anh sau đó đứng dậy bế bé Hoàng Anh lên hôn vào má bé.
Tiếp đến là bế bé Hoàng Nam động tác cũng như làm với Hoàng Anh.
Khi đặt cả hai nằm xuống rồi, Huỳnh Đan vờ nghiêm nghị nói với các con:
“Hai đứa đừng quấy ba ba quá đó,