Hoàng Nguyên thức dậy đã là hơn một tiếng sau, anh xoay người thật nhẹ tránh đụng phải hai bé con đang nằm cạnh.
Cho đến khi tỉnh táo hoàn toàn thì đã thấy hai nhóc đang tự nằm chơi với nhau rồi.
Nở một nụ cười yêu thương sau đó cúi đầu hôn vào gò má đáng yêu của mỗi bé một cái và bắt đầu vào phòng tắm pha nước ấm chuẩn bị tắm cho con.
Bởi vì thời tiết có hơi lạnh một tí nên Hoàng Nguyên chỉ vắt khăn lau sạch cơ thể cho hai bé rồi lấy khăn tắm lau cho khô sau đó quấn quanh người giữ ấm.
Anh đi tới giỏ đồ nhỏ để ngoài gian phòng khách đằng trước phòng ngủ lấy hai bộ đồ kiểu áo liền quần giống nhau làm bằng bông ấm màu nâu có nón đính tai gấu vô cùng đáng yêu và trở lại phòng ngủ mặc vào cho hai bé.
Từ lúc bà xã cưng đi công tác thì anh đã mang một số đồ dùng cần thiết từ phòng hai nhóc bỏ vào giỏ mang qua phòng ngủ của mình cho tiện.
Bởi vì các con trộm vía dễ nuôi, tối lại không quấy khóc cho nên khi được ba tháng Hoàng Nguyên đã tập cho các bé ngủ riêng.
Huỳnh Đan có hơi lo vì con quá nhỏ sợ ngủ riêng sẽ khó canh con cho nên hai vợ chồng có xảy ra chút tranh chấp.
Cuối cùng vẫn là Hoàng Nguyên nói có lý nên cô đồng ý.
Anh nói anh sẽ chăm con thay cô vào ban đêm khi để con ngủ một mình.
Lời nói đi đôi hành động, đêm nào sau khi ru con ngủ thì anh sẽ ngồi lại tầm một lát rồi mới trở về phòng.
Đến nửa đêm lại qua xem, phân bổ thời gian vô cùng hợp lí để trông chừng hai nhóc.
Cho đến nay việc đâu vào đấy, hai bé con ngủ đúng giờ, thức đúng giờ, ăn đúng bữa đều một tay anh rèn.
Đêm cũng không quấy, bú sữa nó là ngủ một mạch đến sáng.
Huỳnh Đan thật sự bội phục anh, cô có khi xót con nên có phần chiều chuộng nhưng vẫn chừng mực nhưng dù sao vẫn có sự nuông chiều hơn so với anh.
Hoàng Nguyên thì việc nào ra việc đó, lúc nào cần nghiêm khắc sẽ nghiêm khắc, cần yêu thương thì cưng chiều vô đối.
Sau khi thay đồ xong anh bế hai bé con vào nôi lớn cạnh giường rồi đi tắm.
Khi trở ra mặc một bộ đồ thể thao ở nhà thoải mái là kiểu áo thun và quần dài.
Nghe thấy tiếng kêu bi ba bi bô vang khắp phòng của con trai liền mỉm cười đi đến bế hai bé lên.
Tay anh rất to, một tay đã bế được cả hai bé rồi.
Vừa đi ra cửa vừa nhỏ nhẹ nói với con:
“Ngoan, baba sẽ cho các con ăn ngay.
Đói bụng rồi phải không !”
Khi đi xuống đến tầng hai Hoàng Nguyên ngửi thấy mùi thức ăn thơm ngào ngạt, đôi con ngươi sâu thẳm nhìn chằm chằm dưới mấy bậc thang đang đi, trong đầu hiện lên một bóng hình….
Ngoài anh ra chỉ có Huỳnh Đan mới vào được biệt thự thôi, nếu thật vậy thì….
Đôi chân dài nhanh nhưng cẩn thận đi xuống cầu thang, vừa đến liền ngó vào phòng bếp thì thấy Huỳnh Đan đang cặm cụi trang trí bàn ăn và bê các món ăn lên bàn.
Nét mặt cô rạng rỡ, nụ cười ánh lên đầy ngọt ngào, bộ dáng nấu ăn mang tạp dề tập trung vô cùng dịu dàng, mái tóc được kẹp lên một nửa….Hoàng Nguyên nhìn thấy trong lòng như có ngọn lửa ấm áp tràn ra….Cục cưng của anh về rồi.
Khi thấy bánh kem anh mới chợt nhớ hôm nay là sinh nhật mình.
Có lẽ quá bận nên đã quên mất.
Tay không bế con cho vào túi quần lấy điện thoại ra xem, quả nhiên tin nhắn chúc mừng đến không ít và đã có từ lúc sáng tới giờ rồi….Cả ngày anh dành thời gian chăm sóc các con nên không để ý mấy, một phần cũng muốn nghỉ mắt, nếu có thì chỉ là ngồi xem tivi với hai bé con một lúc rồi ba ba con đi ngủ.
Huỳnh Đan không quên sinh nhật anh, cô lại trở về sớm hơn dự định và ngay ngày hôm nay khiến anh càng vui vẻ, hạnh phúc.
Huỳnh Đan hăng say nấu ăn, cô nấu mấy món đơn giản nhưng là món anh thích và thêm một nồi nhỏ lẩu hải sản nữa.
Khi xong rồi liền lấy điện thoại chụp hình để up story.
Xong xuôi hết rồi tính đi lên phòng gọi ba con anh dậy thì thấy Hoàng Nguyên bế hai con trai đứng nhìn mình, nét mặt anh đầy cưng chiều.
Huỳnh Đan có phần kinh ngạc rồi cất tiếng:
“Anh dậy rồi, em tính lên gọi anh đấy.”
Hoàng Nguyên đi tới, thân hình cao lớn đứng đối diện cô sau đó cúi người hôn lên trán, lên mũi và môi cô.
Giọng nói trầm ấm thì thầm:
“Cục cưng, em đã về rồi.
Anh nhớ em lắm!”
Trái tim Huỳnh Đan run lên, khuôn mặt ửng hồng đáng yêu vô cùng.
Cô nhón chân nâng môi hôn lên môi anh cũng thì thầm đáp lại:
“Dạ, em về rồi.
Ông xã, chúc mừng sinh nhật.”
Khoé mắt Hoàng Nguyên có hơi hồng, anh thật sự vô cùng cảm động và yêu quý cô vợ nhỏ của mình nhiều hơn.
Đi về không kịp nghỉ ngơi đã xuống bếp nấu một bàn ăn mừng sinh nhật anh rồi.
Hoàng Nguyên cưng nựng mũi cô sau đó cả hai bắt đầu ngồi ăn.
Trước đó đã thổi nến, cắt bánh kem và cầu nguyện.
Huỳnh Đan phụ giúp bế bé Hoàng Anh vừa gắp đồ ăn