Ăn cháo xong, Mộ Dung Bội hỏi thử xem mình có được ra ngoài không. Cậu muốn xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì, cũng muốn thăm dò mức độ khoan dung với cậu của chủ nhân nơi này.
May mắn đối phương cũng không có ý định giam cầm cậu, gấu máy gửi bản đồ tới trí não trêи cổ tay cậu và đánh dấu những khu vực không thể đi bằng màu đỏ.
Bản đồ không quá hoàn chỉnh, chỉ có phần trung tâm, chỉ là từ bản đồ nhìn ra có thể biết được cậu đang ở trêи một con tàu vũ trụ, ngoại trừ khu vực trung tâm tất cả đều là màu đen, không có xuất hiện phòng hay lối đi. Nhưng dù chỉ có thể đi lại trong phần trung tâm thì cũng đã đủ lớn, lớn hơn cung điện và viện tử Mộ Dung Bội ở trước khi xuyên qua còn gấp mấy lần.
Gấu máy nói cho cậu biết, khu vực gần trung tâm có người canh gác, cho nên cậu có muốn lén đi qua cũng không qua được. Mộ Dung Bội gật đầu biểu thị bản thân đã biết, sau khi học xong cách dùng trí não, không cho gấu máy đi theo, một mình đi ra ngoài.
Bên trong tàu vũ trụ là vách tường sáng màu bạc kim loại, nhìn không có nhân khí, lạnh như băng. Mộ Dung Bội cau mày khó nhận ra, cậu không thích cảm giác này.
Người máy tới lui qua lại, cũng không đáng yêu như trong phòng cậu, phần lớn bên ngoài dáng vẻ xấu xí nhưng hành động nhanh nhẹn, làm việc rất tốt.
"Ô, nơi này lại có một Omega nhỏ." Mộ Dung Bội đột nhiên nghe thấy âm thanh ngả ngớn vang lên phía sau, dừng lại.
Cậu chậm rãi xoay người, một người đàn ông ôm tay dựa tường trêu đùa nhìn cậu.
Cậu không lên tiếng, chỉ lẳng lặng nhìn, ánh mắt lành lạnh thật thực sự không giống Omega bình thường khác.
Trêи thế giới này có sáu loại giới tính, nam nữ đều chia làm Alpha, Beta, Omega, Alpha cường thế, có kỳ phát tình và tin tức tố, có thể đánh dấu Omega, chiếm vị trí chủ đạo, Beta chính là nam nữ bình thường, chỉ là Beta nam cũng có thể sinh con.
Omega cũng có kỳ phát tình và tin tức tố, chỉ có thể bị một Alpha đánh dấu. Họ mỏng manh nhu nhược, có năng lực sinh ɖu͙ƈ rất mạnh nhưng đại đa số là bình hoa di động. Ngoại trừ sinh con và lớn lên đẹp, gần như là vô dụng, còn nhát như chuột, mẫn cảm yếu đuối, thường bị trầm cảm, cần sự che chở và sủng ái của bạn đời.
Đại khái đây chính là lần đầu tiên Thang Bác gặp một Omega như Mộ Dung Bội, Omega bị trêu chọc như vậy đều sẽ phản ứng kịch liệt, hoặc là xỉu vì tức, hoặc bị dọa sợ tới liên tiếp lui về phía sau. Người trước mặt lại cư nhiên không có chút phản ứng, thực sự là một chút cũng không giống Omega.
Chẳng lẽ là loại hình người đẹp lạnh lùng?
Thang Bác sờ sờ cằm, trong lòng tự hỏi người đẹp này từ đâu tới, trêи tàu vũ trụ của họ luôn chỉ có Alpha và Beta, y cũng sắp quên mất tin tức tố của Omega có hương vị gì.
Chuông cảnh báo trong lòng Mộ Dung Bội vang lên, lui về phía sau ba bước, cảnh giác nhìn người này.
"Người đẹp đừng sợ a." Thang Bác lộ ra nụ cười mập mờ :"Tới nói cho anh trai biết sao em lại ở trêи tàu vũ trụ của bọn anh, là ai bắt em tới, anh trai đánh tên đó thay em!"
Thang Bác đẹp trai dù miệng tiện nhưng cũng không hèn mọn. Ánh mắt trong sạch nhìn cũng không giống như là hái hoa tặc lưu luyến bụi hoa. Mộ Dung Bội quan sát một phen, xác định người này phỏng chừng chỉ nói sẽ không động thủ, liền thở phào nhẹ nhõm.
Cơ thể này mỏng manh dễ dàng đẩy ngã, cậu cũng không muốn đánh nhau với người khác, đến lúc đó người thua thiệt chính là mình.
Chỉ là vấn đề này cậu chắc chắn không trả lời được. Chính cậu cũng không biết tại sao bản thân lại ở đây, lại bị ai bắt tới.
Chữ "bắt" này thật đúng là dùng tới vi diệu, lập tức bại lộ mặt mũi thực sự của đám người này, phỏng chừng không phải là người đứng đắn gì, cũng không phải là lần đầu tiên bắt người.
Này thật đúng là oan uổng bọn họ.
Mặc dù họ là hải tặc vũ trụ nhưng chỉ biết cướp tài nguyên, chưa bao giờ cướp người sống. Mộ Dung Bội là người đầu tiên bị cướp, chỉ cần có chút đầu óc cũng sẽ không cho rằng sẽ có một Omega tự nguyện đi lên tàu của họ, chỉ có thể là bất đắc dĩ. Cũng không biết là thằng nhóc nào bắt được người đẹp, làm Thang Bạc nhìn thấy mà thèm thuồng không thôi.
Sớm biết có thể cướp một Omega về làm vợ, y cũng đã đi cướp, còn cần chờ tới giờ?
Thang Bác còn muốn đùa giỡn mấy câu, từ xa xa đã có tiếng bước chân vội vàng chạy tới cắt đứt.
"Thang Bác, cậu đã làm xong chuyện của mình?" Người đàn ông cao to, cao hơn Mộ Dung Bội ít nhất hơn nửa cái đầu, thân hình to lớn, bắp thịt cũng không tính là khoa trương. Đây là một cơ thể tràn đầy hormone giống đực, hơn nữa còn là một Alpha cường đại, giá trị vũ lực tuyệt đối không thấp.
Mới vừa lại gần, mùi tin tức tố của Alpha đập vào mặt, mãnh liệt hơn tin tức tố của Thang Bác gấp mấy lần. Mộ Dung Bội mới ngửi được chút đã cảm thấy cơ thể hơi nóng, mặt đỏ ửng.
Tin tức tố Alpha nồng nặc đối với Omega mà nói chính là mê hoặc chết người, Mộ Dung Bội cảm giác chân mình sắp nhũn ra.
"Lão, lão đại." Thang Bác lập tức đứng nghiêm, trong lúc làm việc lại chạy đi đùa giỡn người đẹp không nói, còn bị lão đại bắt ngay tại trận, tiền thưởng tháng này chắc chắn sẽ tong.
Người đứng đầu hải tặc vũ trụ nhìn Mộ Dung Bội, chỗ sâu trong mắt là mấy phần hoài niệm, thống khổ và tình yêu say đắm khó thấy, Mộ Dung Bội không nhịn được cau mày, cảm giác anh là đang nhìn người khác thông qua mình.
"Được rồi, mau cút." Người đàn ông thu hồi ánh mắt, phất tay đuổi Thang Bác còn chưa làm xong việc đi.
Thang Bác vừa đi, nơi này cũng chỉ còn Mộ Dung Bội và anh. Càng tới gần, tin tức tố càng dày đặc, hô hấp Mộ Dung Bội khó khăn, sắp đứng không vững, vội vàng tựa vào vách tường bên cạnh.
Loại cảm giác này thực sự kinh khủng.
Nhưng người đàn ông này cho cậu một cảm giác quen thuộc, chắc là đã gặp.
Cậu nghĩ nghĩ mới nhớ tới mình đã thấy người này trong trí nhớ, chính là người đàn ông làm khách khứa sợ chạy còn không kịp. Tuy trong trí nhớ không rõ gương mặt nhưng dáng người và khí chất đều giống.
Xem ra chính mình là bị anh ta bắt đi.
"Sao lại đi ra? Trong phòng ngột ngạt à?" Người đàn ông cứng ngắc hỏi, xem ra không quá muốn thân cận với Mộ Dung Bội :"Sau này khi ra ngoài tốt nhất nên cho gấu máy đi theo, miễn cho