Suốt nửa tháng tiếp theo, Mộ Dung Bội chỉ ở trong phòng.
Cậu ôm trí não bắt đầu điên cuồng hấp thu kiến thức, để có hiểu thế giới vô cùng xa lạ từ mọi phương diện. Thỉnh thoảng nhàm chán thì đứng trước cửa nhìn bầu trời sao rộng lớn, nhưng vẫn luôn không nhịn được mà nghĩ tới thuyền trưởng săn sóc kia.
Lương Nghị Lương Nghị, tên này chắc chắn cậu đã từng nghe qua ở đâu. Nhưng trong trí nhớ nguyên chủ lại không có, chẳng lẽ là trước khi xuyên nghe qua?
Mình đã quên sạch sẻ nhiểu ký ức như vậy nhưng vẫn nhạy cảm với cái tên này. Hoặc đó là tên mình đời trước, hoặc là mình và chủ nhân tên này có quan hệ sâu sắc. Chỉ là không biết Lương Nghị trong trí nhớ mình và Lương Nghị này có phải là cùng một người không, hay chỉ là giống tên thôi.
Mộ Dung Bội chạm vào cửa sổ, một giây trước còn nghĩ chuyển hình ảnh, một giây sau không nhịn được nghĩ tới Lương Nghị, nhất thời sửng sốt. Chờ tới khi cậu hoàn hồn đã phát hiện mình vừa chọt trúng một tinh cầu nào đó, bên cạnh xuất hiện một hàng nút, hỏi cậu có muốn phóng to hình ảnh không.
Đây là công năng Mộ Dung Bội chưa phát hiện, cậu chọn phóng to, phát hiện trước cửa sổ chỉ còn tinh cầu thật to.
Mộ Dung Bội vốn còn tưởng rằng các ngôi sao trong vũ trụ đều có hình dáng không khác biệt lắm, còn phát sáng, sáng lấp lánh, kết quả sau khi phóng to nó lại là một tinh cầu đan xen giữa hai màu xanh và lục thích hợp để sống, căn bản không giống như trong tưởng tượng của cậu.
Lúc gấu máy đi vào Mộ Dung Bội đang chơi vui vẻ. Cậu phóng to từng hành tinh mà nghiên cứu, cũng không phát hiện gấu máy đã trở lại.
"Chủ nhân." Gấu máy vươn ra bàn tay mập mạp mềm mại đầy lông sờ sờ vai Mộ Dung Bội.
Mộ Dung Bội quay đầu :"Cậu đã về?"
Đến giờ cơm trưa gấu máy cũng không có bưng cơm trưa tới mà là một con khác cầm một bộ quần áo tới.
"Đây là quần áo thuyền trưởng đưa cho ngài." Thanh âm dễ thương của gấu máy vang lên :"Buổi trưa trêи tàu vũ trụ sẽ có tiệc liên hoan, thuyền trưởng mời ngài cùng tham gia."
Nói xong, nó nghĩ nghĩ lại tăng thêm một câu :"Có rất nhiều món ăn ngon."
Mộ Dung Bội không nhịn được cười cười.
Mấy ngày qua trình tự của gấu mấy đã được sửa đổi, vốn nó kêu Lương Nghị là chủ nhân, hiện tại lại sửa thành kêu Mộ Dung Bội là chủ nhân, Lương Nghị thì biến thành thuyền trưởng. Mộ Dung Bội lặng lẽ ghi nhận lòng tốt của anh ở trong lòng, nhận lấy bộ quần áo.
Vừa nhìn lập tức ngây ngẩn cả người.
Đây là hán phục truyền thống, y phục này trong thời đại tinh tế như hiện này là vô cùng hiếm thấy, nếu mặc y phục này ra đường, tuyệt đối có thể làm mọi người vây xem.
Mộ Dung Bội sờ sờ vải vóc mềm mại, trong lòng mềm nhũn.
Cảm giác quen thuộc tràn đầy tim, tựa hồ mình đã từng mặc loại y phục này mỗi ngày mà không phải loại trang phục thời thượng thời đại tinh tế.
Sao Lương Nghị biết cậu thích như vậy?
Cậu nghi hoặc trong lòng.
Gấu máy vui vẻ thúc giục Mộ Dung Bội nhanh đi thay đồ, tuy nó là người máy nhưng nó có trí tuệ rất cao. Chủ nhân là bị thuyền trưởng mang về tinh hạm, nếu chủ nhân có thể làm thuyền trưởng vui, sau này cậu có thể sống thoải mái hơn. Tuy hiện tại thuyền trường đối tốt với chủ nhân nhưng ai biết được sẽ có một ngày thuyền trưởng sẽ quên chủ nhân đến sau ót.
Vì thế, gấu máy cố ý nói cho Mộ Dung Bội biết một số sở thích của Lương Nghị để cậu không phạm vào kiêng kỵ.
Mộ Dung Bội rất thông minh, vừa nghe nó nói đã lập tức hiểu được dụng ý, cậu ngừng lại đột nhiên không còn vui vẻ nữa.
Cậu không quan tâm mình bị Lương Nghị cướp hôn, dù sao cậu cũng là hàng giả, cũng không biết chồng chưa cưới là ai. Mấy ngày qua cậu cũng phát hiện Lương Nghị không có ý tưởng gì với nguyên chủ, có thể hai người cũng không quen biết. Nhưng Mộ Dung Bội lại khắc sâu ấn tượng với ánh mắt của Lương Nghị, nhìn người khác thông qua cậu, khiến cậu mỗi lần hồi tưởng lại đều vô cùng khó chịu.
Lương Nghị đối tốt với cậu không phải là bởi vì cậu mà là vì một người khác. Mình chỉ là thế thân, hơn nữa còn là một thế thân chỉ đặt để nhìn, ngoài trừ gương mặt giống cũng không có điểm nào giống nữa.
Y phục trêи tay chắc là y phục đối phương từng thích mặc đi.
Mộ Dung Bội muốn biết người dung mạo và thích mặc y phục cổ trang giống cậu là ai, nhưng có lẽ rất khó. Cậu lạnh nhạt cầm y phục vào phòng thay đồ, nhanh chóng thay.
Đã từng là Quân Hậu không thích có người hầu hạ bên cạnh vì vậy mặc y phục căn bản không làm khó được cậu. Mộ Dung Bội rất nhanh đã chuẩn bị xong, đi ra, gấu máy dẫn đường đến bữa tiệc.
Bữa tiệc tổ chức trong một căn phòng lớn, nó đã được cải tạo thành một hội trưởng nhiều chức năng. Dù yến tiệc vũ hội hay làm cái gì khác, chỉ cần lựa chọn trong bảng điều khiển là xong, dưới căn phòng sẽ tự động nâng thiết bị lên.
Trong đại sảnh tụ tập rất nhiều Alpha và Beta, Mộ Dung Bội mới vừa đi vào đã cảm thấy khó chịu. Tin tức tố nồng nặc khiến cậu thiếu chút nữa không thể hô hấp, gấu máy vội vàng tiến lên cho một viên thuốc nhỏ.
"Đây là thuốc ức chế có thể để ngài không bị ảnh hưởng bởi tin tức tố của Alpha." Gấu máy nói.
Sau khi Mộ Dung Bội uống thuốc xong, quả nhiên thoải mái hơn nhiều.
Thực ra chỉ có một Alpha thì cũng không sao, vấn đề ở chỗ là số lượng quá nhiều, mùi hương cộng lại vô cùng nồng.
Omega là sinh vật tình cảm, nếu như là Alpha mà họ yêu, tin tức tố của đối phương sẽ trở thành xuân dược trí mạng, ngược lại, tin tức tố của các Alpha khác sẽ chỉ làm họ cảm thấy khó chịu, thậm chí khó thở. Nếu như không có người yêu, thì tin tức tố của Alpha nào cũng có thể hấp dẫn họ. Nếu đã bị Alpha đánh dấu, Omega cũng chỉ có thể ngửi được tin tức tố Alpha đã đánh dấu họ, không ngửi được của người khác.
Mấy tin tức này ít, không cố ý tra sẽ không biết được nhưng Omega đều sẽ đến học viện họ, thầy cô sẽ giảng giải kỹ càng tỉ mỉ. Hàng giả như Mộ Dung Bội mấy ngày qua chỉ quan tâm tới hiểu biết thế giới cho rằng tin tức trong trí nhớ nguyên chủ đã rất đầy đủ nên cũng không đi tìm những thông tin khác liên quan tới Omega. Vì vậy đã bỏ lỡ tin này.
Tuy uống thuốc xong nhưng trong những tin tức tố kia có tin tức tố dày đặc làm Mộ Dung Bội đỏ mặt. Cậu lấy lại bình tĩnh, nỗ lực bỏ qua mùi hương quen thuộc kia, đẩy cửa đi vào.
Mới vừa vào cửa, đã có một đám người bắt đầu hoan hô huýt sáo, hiển nhiên đã sớm phát hiện Mộ Dung Bội.
Trêи tàu vũ trụ nhiều hơn một Omega không bị đánh dấu, Alpha sớm phát hiện. Ai bảo Mộ Dung Bội trước đó đi khắp nơi trong tàu vũ trụ, để lại một đường mùi tin tức tố. Đáng tiếc Omega này