Mộc Trạch Tê mệt mỏi quay về ngôi nhà tối tăm không một bóng người. Cô nhìn thấy một tờ giấy mẹ dán trên tủ lạnh:【Hôm nay mẹ phải tăng ca, tối nay về muộn. Con cứ ăn táo cho đỡ đói. Nhớ là không được ăn nhiều đấy!】
Mộc Trạch Tê đi học cả ngày, tiêu hao rất nhiều năng lượng não; hôm nay vừa phải tập múa vừa bị nhắc nhở chỉ được ăn đồ giảm cân. Trong lòng cô liền chán nản, tinh thần sụp đổ, hai mắt đỏ bừng nhìn tủ lạnh, lấy nguyên liệu chuẩn bị làm đồ ăn.
Vừa rửa rau xong thì tiếng mở cửa truyền đến.
“Mẹ đã nói rồi con không được tự nấu cơm! Nhỡ tay bị thương thì làm sao? Để mẹ làm.” Vạn Dung vừa vào nhà đã chạy về phía Mộc Trạch Tê nói to, lấy con dao trong tay Mộc Trạch Tê để sang một bên.
Mộc Trạch Tê không đợi bà nói xong đã tự quay về phòng làm bài tập.
Vạn Dung vừa nấu cơm vừa nói: “Con gái, quay lại. Nghe mẹ nói.”
“Con tiếp xúc với Nghiêm Kỷ thế nào rồi?”
“Cũng khá tốt ạ.” Mộc Trạch Tê nghĩ, đúng là khá tốt. Nghiêm Kỷ vẫn rất khách khí và xa cách. Cô quan sát nét mặt của mẹ, lại bổ sung thêm một câu: “Hôm nay cậu ấy còn giúp con sửa những câu sai trong để thi.”
Vạn Dung nghe xong thì nở nụ cười. Con gái bà xinh đẹp như vậy, giỏi giang như vậy, chỉ cần cố gắng thì không sợ Nghiêm Kỷ không để ý.
“Nghe nói lần này là thi thử? Con xếp thứ bao nhiêu trong lớp? Nghiêm Kỷ xếp thứ mấy?” Vạn Dung vội hỏi. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Mộc Trạch Tê hơi hoảng hốt, chột dạ nói: “Nghiêm Kỷ xếp thứ hai, con xếp thứ chín…”
Vạn Dung ngừng lại, quay đầu cau mày quát: “Sao lại xếp thứ chín? Lần trước không phải con xếp thứ năm sao? Xảy ra chuyện gì? Mộc Trạch Tê, con học hành thế nào vậy?”
“Bởi vì sắp tới lớp múa sẽ biểu diễn, con phải tập rất nhiều…lớp thư pháp cũng chiếm rất nhiều thời gian. Tất cả…”
“Đó là do con chưa đủ cố gắng! Con đang trách mẹ đăng ký cho con học lớp thư