"Đào tỷ, em cảm thấy chị cũng không giống như mọi người đồn."
Tiểu Dung dáng vẻ đoan chính, nghiêm túc nhìn Đào Nhiên, thậm chí có thể nhìn thấy chút tức giận trên mặt cô.
"Như nào?" Đào Nhiên ăn khoai tây chiên, chơi game trên di động, vừa mở mắt nhìn Tiểu Dung liền giật mình, thầm nghĩ tiểu nha đầu này nghiêm túc dữ vậy làm gì?
Tiểu Dung nắm chặt tay bực mình nói: "Bọn họ dĩ nhiên nói chị kênh kiệu, mỗi ngày đổi một tình nhân, còn mỗi ngày một người khác, nhưng bọn họ căn bản không hiểu chị, chị không hề kênh kiệu, cũng làm gì có tình nhân nào chứ."
Tiểu Dung làm trợ lý riêng cho Đào Nhiên được một tuần rồi, nhưng một tuần này, Đào Nhiên không hề gọi điện cho tình nhân nào hết, cũng không hề giấu diếm cô ra ngoài hẹn hò với ai cả, lúc trở thành đại ngôn cùng tiền bối Dương Ưu cũng không ra vẻ kiêu ngạo gì, thậm chí còn rất khiêm tốn học hỏi.
Đào Nhiên như vậy chính là nữ thần cô sùng bái.
"Được rồi được rồi, lau nước miếng đi." Đào Nhiên ghét bỏ nhìn cô.
Vừa rồi còn tức giận sôi sục, lúc này đã ra vẻ mê gái, tiểu nha đầu thay đổi nhanh như chong chóng, cho dù đời trước cùng cô mấy năm, Đào Nhiên vẫn không thể quen được, rốt cuộc não bộ của cô hoạt động kiểu gì.
Tiểu Dung vội vã đưa tay lên xoa miệng, không thấy có nước miếng, thế là chu mỏ u oán liếc nhìn Đào Nhiên.
"Nhìn cái gì? Vẻ mặt đó của em chính là như đang chảy nước miếng." Đào Nhiên như cảm nhận được ánh mắt của cô, đầu cũng không ngẩng lên nói ra một câu.
"Không nói chuyện với chị nữa, em đi ăn cơm, hứ." Tiểu Dung đứng lên nói.
"Chị cũng phải ăn." Nhắc đến ăn cơm, Đào Nhiên cũng đói, vội vã đứng dậy khỏi sofa.
Tiểu Dung nói: "Em chỉ ăn có chút thôi, không thì em đặt đồ ăn ngoài cho chị nhé?"
"Không cần không cần." Đào Nhiên vào phòng vừa thay quần áo vừa nói: "Chờ chị chút, chúng ta ra ngoài ăn."
Tiểu Dung cũng chỉ có thể đứng chờ.
Lát sau, Đào Nhiên mặc váy đen liền thân, đeo một cái kính râm đen, trên đầu đội mũ rộng vành, nhìn vào là biết phong cách của Đào Nhiên.
"Đi, đi ăn thôi." Đào Nhiên cầm điện thoại, đi giày vào liền xuất phát, ra ngoài trước để Tiểu Dung khóa cửa.
Tiểu Dung vội vã khóa cửa xong đuổi theo.
Hai người đi thang máy, trong thang máy có mấy người cũng không nhận ra Đào Nhiên, điều này khiến Tiểu Dung thả lỏng lo lắng.
Cô cảm thấy, Đào tỷ tuy không kênh kiệu cũng không nuôi tiểu tình nhân nhưng lá gan Đào tỷ quá lớn, dám lén lút đưa cô ra ngoài ăn vặt.
Đúng, chính là ăn vặt.
Đào Nhiên dẫn cô đến một cái ngõ ăn vặt gần biệt thự, bánh gạo chiên, đồ nướng, lẩu các loại, quả thực là rất phong phú.
"Đi, chúng ta đi ăn đồ cay." Đào Nhiên dẫn đầu đi vào một cửa hàng đồ cay khá sạch sẽ.
Tiểu Dung vội vã theo sau, chỉ sợ Đào Nhiên bị người khác phát hiện.
Có thể là Đào tỷ quá bình tĩnh, cũng có thể vì lúc này mọi người đang ăn cơm nên không ai chú ý, tuy cũng có người nhìn về phía bọn họ nhưng Đào tỷ không chút biến sắc nghiêng người sang, giọng nói cũng khác, trở nên phóng khoáng hơn, người không biết còn cho rằng đây là một cô gái Đông Bắc, nàng vỗ vai cô nói: "Tiểu Dung, muốn ăn gì cứ chọn, hôm nay chị đây mời."
"Ồ" Tiểu Dung có chút ngơ ngác chọn món, trong đầu đang nghĩ Đào tỷ không phải người Bắc Kinh sao? Lúc nào thì lại nói được tiếng Đông Bắc vậy?
Này còn phải kể đến đời trước, Đào Nhiên từng kết bạn với một minh tinh người Đông Bắc, mỗi lần trò chuyện người đó đều nói giọng Đông Bắc, Đào Nhiên liền bất tri bất giác học hỏi được chút.
Vài vị khách còn nghi ngờ thân phận Đào Nhiên nhưng nghe nàng nói chuyện âm thanh phóng khoáng xong liền không còn nghi ngờ gì nữa.
Đào Nhiên là khách quen, chủ quán nhìn thấy nàng vội vã đưa nàng vào phòng khác.
Tiểu Dung ngạc nhiên ồ lên.
"Ồ cái gì? Ăn đi." Đào Nhiên nói xong liền cầm đũa bắt đầu ăn.
Sau khi ăn xong, Đào Nhiên lại bọc kín mít toàn thân như lúc đầu, may là trên đường không ai chú ý vì có người còn mặc kín hơn nàng, đeo khẩu trang còn che ô nữa.
Vì thế không có ai nghi ngờ nàng là Đào Nhiên.
Dù sao trời nóng, đây lại là quán ăn đường phố, các minh tinh sao có thể đến đây.
Đào Nhiên lại đi mua hai phần sữa chua chiên, cùng Tiểu Dung về biệt thự.
Vào thang máy xong nàng cảm khái nói: "Thật sự là thỏa mãn hết sẩy."
"Đào tỷ, chị dọa em chết, lần sau đừng ra ngoài tùy tiện như vậy, chị muốn ăn gì em đi mua về cho." Tiểu Dung dở khóc dở cười nói.
"Mua về ăn không ngon nữa, không bằng ăn trực tiếp ngoài quán." Đào Nhiên không chút nào cảm thấy mình có thể bị nhận ra.
Tiểu Dung chỉ có thể tự nhủ, lần sau nhất định phải lôi kéo Đào tỷ, không cho nàng ra ngoài tùy hứng.
Mấy ngày tiếp theo, Đào Nhiên một bên tập luyện một bên theo dõi hoạt động của nữ thần.
Tuy weibo của nàng bị nữ thần block, nhưng nàng vẫn nhìn được đối phương đăng bài.
Hôm qua Diệp Trăn đăng một cái status, đoán chừng là do trợ lý đăng.
Diệp Trăn: ~Hôm nay thời tiết nóng bức, mọi người nhớ phải dùng các biện pháp chống nắng nhé!~
Phía dưới là một đám fan boy fan girl mê muội bình luận "A a a a a a", không biết còn tưởng đây là ngôi sao phim cấp ba.
Đào Nhiên phản xạ có điều kiện đi lướt bình luận, sau đó mới nhớ mình bị block, thế là quay sang nhìn Tiểu Dung đang xem phim nói: "Em có tài khoản không? Cho chị."
Tiểu Dung mờ mịt ngẩng đầu nhìn nàng, không biết nàng đang nói gì.
"Tài khoản weibo ấy, cho chị." Đào Nhiên đen mặt.
Cái đồ trợ lý ngốc nghếch này.
"À" Tiểu Dung ngơ ngác gật đầu, lập tức đăng nhập tài khoản vào máy Đào Nhiên.
"Sau này nó là của chị." Đào Nhiên không chút khách khí nói.
"Ồ." Tiểu Dung ngoan ngoãn gật đầu, lại tiếp tục xem TV, nhưng ánh mắt không ngừng nhìn lén Đào Nhiên, thầm nghĩ Đào tỷ lấy tài khoản của mình làm những cái gì mà không muốn người khác biết.
Đào Nhiên quả thực không muốn người khác biết nàng làm gì, nàng đổi tên weibo Tiểu Dung thành "Nữ thần là vợ ta", một luồng khí mê muội thổi đến.
Nhưng may là, fan Diệp Trăn đặt tên vợ chồng không đếm xuể, cho nên cái tên weibo tầm thường của nàng, tự nhiên không ai bận tâm.
Sau khi đổi tên weibo xong, Đào Nhiên liền xem mấy nội dung cũ trong tài khoản, nhìn thấy vài thứ không trong sáng, nàng nhất thời "chậc chậc" xóa mấy cái đó đi, từ nay về sau, tài khoản này sẽ chỉ có nữ thần.
"Tiểu Dung à, không ngờ em cũng đen tối như vậy." Đào Nhiên trêu chọc nhìn Tiểu Dung.
"Đào tỷ, chị đừng xem linh tinh." Tiểu Dung lúc này mới nhớ trong tài khoản có cái gì, muốn cướp điện thoại.
Đào Nhiên vội vã tránh đi: "Xóa hết rồi."
Tiểu Dung nghe vậy dừng lại động tác, lập tức cười nói: "Xóa là được rồi."
"Đáng lẽ không nên xóa." Đào Nhiên tiếp tục trêu nàng.
Nhưng Tiểu Dung không mắc câu, đắc ý cười: "Xóa rồi, chị không có cách nào đâu."
"Hình như có thể khôi phục nếu dùng máy tính." Đào Nhiên hờ hững nói.
Khóe miệng đang cười của Tiểu Dung lập tứng cứng đờ.
"Được rồi được rồi, trêu em thôi." Đào Nhiên cũng không trêu nữa, bắt đầu xem bài đăng của nữ thần.
Đặc biệt nhìn thấy mỗi một bức ảnh cô đăng xong, nàng liều mạng lưu hết về, thậm chí còn thay đổi hình nền lẫn màn hình khóa thành ảnh nữ thần.
Tiểu Dung nhìn thấy dáng vẻ mê muội của Đào tỷ, tò mò đối phương đang xem ai, nhưng mỗi lần nàng muốn nhìn, Đào tỷ như cảm giác được lại nghiêng người tránh, thêm vài lần nàng cũng chán không nhìn nữa.
Mấy ngày tiếp theo, Đào Nhiên cứ ôm điện thoại di động, dưới mỗi bài đăng của Diệp Trăn lại để lại một cái bình luận.
Bởi vì là tài khoản cá nhân, ít người theo dõi, cũng không ai like bình luận của nàng, vì thế bình luận của nàng trôi tít xuống cuối, không có ai chú ý đến.
Hôm đó, Đào Nhiên còn đang ngủ, Tiểu Dung lay nàng dậy nói Trần tỷ tìm nàng.
Đào Nhiên mơ màng nhận điện thoại, đặt bên tai "Alo" một tiếng.
"Cho em có cơ hội một mình tiếp cận Diệp Trăn, muốn không?"
Chỉ một câu nói, Đào Nhiên nháy mắt tỉnh táo, đôi mắt sáng lóa: "Cơ hội gì thế?"
Trần Mặc bên kia nghe được thanh âm tràn trề tinh lực, khuôn mặt lạnh lùng cũng bật cười: "Có cái show thực tế, Gia đình hạnh phúc, em nghe nói chưa?"
"Có biết, một cái show đang rất hot." Đào Nhiên gật đầu một cái, lập tức tỉnh ngộ, phấn khởi nói: "Chị ấy tham gia?"
"Ừ, tuần sau, em chuẩn bị đi."
"Không thành vấn đề." Đào Nhiên hưng phấn cúp máy, kích động xuống giường.
Tiểu Dung không nghe được Trần tỷ nói gì, nhưng nhìn mặt Đào Nhiên, cô liền biết có chuyện tốt rồi, vừa rồi hình như loáng thoáng nghe được cái gì show thực tế, liền vội vàng hỏi: "Đào tỷ, Trần tỷ nói show nào á?"
"Gia đình hạnh phúc." Đào Nhiên nói xong liền đi đánh răng rửa mặt.
Tiểu Dung ban đầu còn mông lung, sau đó trợn mắt,