Chuyển ngữ: Trầm Yên
.......................................................!
[ Là thế này...!Huấn luyện viên trưởng của các cậu có vẻ ngoài không tồi, nảy sinh dục vọng với hắn cũng là chuyện thường tình.
]
[ Cậu từng tiến vào giấc mơ một lần rồi mà nhỉ? Ở cảnh trong mơ của Lục Gia Hòa ấy.
Cậu sẽ biết mình phải làm gì.
]
[ Đừng ngẩn người nữa, xong chuyện ra ngoài là cậu có thể ngắm đủ mà.
]
"Ra ngoài rồi cũng chẳng còn sức lực." Lục Ngôn cảm thấy tiếc nuối khó hiểu.
Anh vươn tay về phía Đường Tầm An, hình xăm trên mu bàn tay tỏa ra nhiệt độ nóng rực.
【 Thiên phú 99 - Nhập Mộng 】
*
Lục Ngôn mở mắt ra, hơi choáng váng.
Anh cúi xuống, trông thấy bản thân đang mặc một chiếc áo blouse trắng, cầm một tệp văn kiện trong tay.
Nói là văn kiện thì không đúng lắm, đây hẳn là phần về ca bệnh, bên trên ghi "Văn kiện số 19 - Kế hoạch Mồi Lửa".
"Hệ thống?" Anh nhẹ giọng gọi.
Hệ thống không đáp lời, chắc lại rớt cmn mạng rồi.
Một người lớn tuổi hơi béo nâng bụng đi tới.
Điều khiến Lục Ngôn cảm thấy quái dị chính là gương mặt người này trắng bệch hệt như ma nơ canh.
Thẻ công tác ghi tên ông ấy là: Giáo sư Ngô *.
"Tiểu Lục cũng tốt nghiệp đại học Yến Kinh nhỉ? Quả nhiên tuấn tú lịch sự." Giáo sư Ngô nói bằng giọng tán dương nhiệt tình: "Lần tuyển người này viện nghiên cứu chỉ tuyển mình cậu, đừng để chủ nhiệm Kiều thất vọng nhé."
Chủ nhiệm Kiều lặng lẽ mở văn kiện trong tay ra.
Đây là một phần ghi chép phẫu thuật ghi bằng tiếng Anh, Trung, Nhật lẫn lộn.
May mà Lục Ngôn đọc hiểu được.
[ Ngày 11 tháng 2 năm **** ]
Qua kiểm tra sức khỏe, Đường Tầm An đủ tư cách, thông tin cụ thể tại phụ lục.
Bước đầu xác nhận phương hướng cải tạo là Thiên Khải Giả hệ Chiến Đấu.
Đã tiếp xúc với vật ô nhiễm, nhiễu sóng rõ rệt, tạm đánh giá xác suất trở thành Thiên Khải Giả không đến 30%.
Đường Tầm An đã tới tuổi trưởng thành, đã ký tên vào thông báo, xác nhận thời gian phẫu thuật.
[ Ngày 18 tháng 2 năm **** ]
Thực hiện ca phẫu thuật dung hợp với vật ô nhiễm đầu tiên trên Đường Tầm An.
Đối tượng dung hợp: Người mặt nhện.
Phương hướng cải tạo: Dị vật hóa.
Đã ký đơn cam kết trước phẫu thuật.
Mức độ đào thải sau phẫu thuật khá nhẹ, có thể tiếp tục cải tạo.
(Ghi chú: Thật bất ngờ vì phẫu thuật thành công.
Trước khi đứa bé này lên bàn phẫu thuật, chúng tôi đều rất lo lắng.
Ý chí của cậu ấy rất mạnh mẽ, điều này có nghĩa trong quá trình phẫu thuật cậu ấy sẽ phải chịu càng nhiều đau đớn hơn.
Nhưng cậu ấy thậm chí còn không phải Thiên Khải Giả.
Gần đây chủ nhiệm Kiều đã chịu áp lực lớn đến mức ăn không ngon ngủ không yên.)
[ Ngày 11 tháng 3 năm **** ]
Phẫu thuật dung hợp với vật ô nhiễm lần thứ hai.
Đối tượng dung hợp: Răng nọc của rắn cạp nong.
Phương hướng cải tạo: Kịch độc hóa.
Đã ký đơn cam kết trước phẫu thuật.
Mức độ đào thải sau phẫu thuật nghiêm trọng, từ bỏ cải tạo Kịch độc hóa.
......!
......!
[ Ngày 21 tháng 5 năm **** ]
Phẫu thuật dung hợp với vật ô nhiễm lần thứ 103.
Đối tượng dung hợp: Cánh rồng Nidhogg.
Phương hướng cải tạo: Hóa rồng.
(Ghi chú: Tôi không biết kết quả lần này sẽ ra sao...!Cậu ấy là người nhỏ tuổi nhất mà toàn bộ tổ thực nghiệm chúng tôi từng cải tạo hợp thành.
Có lẽ tôi nên rời khỏi đây thôi.
Trạng thái tâm lý của tôi đã gặp vấn đề, mỗi khi nhìn thấy cậu ấy, tôi luôn cảm thấy áy náy và đau khổ khôn xiết.
Dưới sự thiết kế của mình, tôi cải tạo người trở thành...!vũ khí.)
Lục Ngôn nhìn đồng hồ điện tử trên tường: Ngày 2 tháng 6.
Giáo sư Ngô nói: "Chủ nhiệm Kiều Ngự vẫn đang phẫu thuật.
Haiz...!chúng tôi khuyên ông ấy chú ý sức khỏe một chút, mới hơn bốn mươi tuổi mà đầu đã có tóc bạc rồi, nhưng ông ấy không nghe.
Huống hồ cậu cũng biết rồi đấy, khi phẫu thuật ông ấy còn thường xuyên tiếp xúc với những vật ô nhiễm kia, độ bệnh biến đã cao lắm rồi..."
Lục Ngôn biết nói nhiều ắt hỏng việc, đành phải thở dài một tiếng theo.
"Giáo sư Catherine - người phụ trách của Đường Tầm An đã rời khỏi Kế hoạch Mồi Lửa vì chứng trầm cảm.
Hiện giờ kế hoạch đang thiếu người trầm trọng, vừa hay cậu là Thiên Khải Giả mới thức tỉnh năm nay, chủ nhiệm Kiều mong cậu có thể phụ trách ghi chép số liệu hàng ngày của Đường Tầm An."
Chức vụ này không khác y tá mấy, không yêu cầu quá nhiều kiến thức về bệnh ô nhiễm.
"Tôi muốn cậu ký tên lên hiệp nghị bảo mật và đơn xác minh trách nhiệm.
Công việc này vô cùng nguy hiểm, chúng tôi thật sự cần cậu hỗ trợ, nhưng nếu không muốn thì cậu có thể rời khỏi bất cứ lúc nào."
Lục Ngôn không hiểu nhiều về viện nghiên cứu lắm.
Nhưng hiện tại lực lượng chính của viện nghiên cứu đã thay đổi một tốp người rồi...!
Lục Ngôn tự hỏi một lát, nhẹ giọng hỏi: "Tôi tự nguyện.
Thưa giáo sư, bây giờ nhà nghiên cứu có giá trị ngưỡng linh lực cao nhất viện nghiên cứu là ai vậy? Cũng là Thiên Khải Giả sao?"
Giáo sư Ngô trả lời không hề nghĩ ngợi: "Dĩ nhiên là chủ nhiệm Kiều rồi, nghe nói đã vượt 6000.
Cậu cũng không kém, mới thức tỉnh mà giá trị ngưỡng linh lực đã hơn 400, là một Thiên Khải Giả có số liệu rất tốt gia nhập viện nghiên cứu trong nhiều năm nay...!Lại nói tiếp, sao có thể để người thường tiếp xúc với vật ô nhiễm được? Đây chẳng phải đợi bị nhiễu sóng sao?"
Rất tốt.
Xem ra lúc mới thành lập, kể cả thể thực nghiệm hay nhà nghiên cứu của viện nghiên cứu đều là Thiên Khải Giả.
Giáo sư Ngô dẫn Lục Ngôn đi thẳng một đường tới chỗ các nhà nghiên cứu.
Tất cả đều không có mặt mũi.
Chỉ khi đi ngang qua một người trung niên tóc bạc, Lục Ngôn mới thấy rõ gương mặt ông.
Đây là người anh từng thấy trong sách giáo khoa - Kiều Ngự.
Trông ông trẻ hơn trong sách giáo khoa nhiều, nhưng trên mặt lại tràn đầy mỏi mệt, dáng vẻ vội vã.
Lúc đi ngang qua Lục Ngôn, Kiều Ngự dừng bước.
"Cậu chính là nhà nghiên cứu mới tới?" Ông hỏi: "Đã xem qua tài liệu chưa? Trạng thái tinh thần của Đường Tầm An không ổn định cho lắm, hơn nữa còn vì vừa nhổ trồng cánh rồng mà dễ bị cảm nhiễm khi tiếp xúc quá gần.
Cậu nhất định phải chú ý chuẩn bị tốt công tác phòng hộ."
Nói xong, Kiều Ngự thoáng chần chờ.
"Tôi nhớ rõ thiên phú của cậu là【 Lực Tương Tác 】và【 Phụ Đạo Tâm Lý 】, nếu Đường Tầm An...!thể hiện ra hành động coi thường mạng sống của mình, cậu hãy sử dụng chúng.
Còn nếu phụ đạo tâm lý vô dụng...!vậy thì để cậu ấy đi thôi."
"Đôi khi chết cũng là một loại giải thoát."
Nói xong, Kiều Ngự gật đầu, quay người rời khỏi.
Viện nghiên cứu không có cửa sổ, thang máy cũng đều hướng từ trên xuống, bởi vì nơi này nằm ở dưới mặt đất.
Nghe nói tu sửa thành vậy là để tiện giảm tối đa ảnh hưởng do nguồn ô nhiễm gây ra khi xảy ra hiện tượng rò rỉ trong quá trình thực nghiệm.
Phòng bệnh của Đường Tầm An nằm ở tầng 10 dưới đất, nghe nói cả tầng này chỉ có mình hắn ở.
Lục Ngôn đi cùng giáo sư Ngô, học được cách mở 4 cánh cửa lớn dẫn tới phòng bệnh của Đường Tầm An.
Mỗi tầng phòng hộ đều hận không thể khóa chết như kho vàng hay huyệt mộ.
"Đây cũng do hết cách thôi, chúng tôi