[ Thì ra còn có đường tắt để khôi phục ]
Đúng là lúc đầu Trình Hàm có chút kinh hãi khi nhìn thấy con trai tinh, nhưng đến bây giờ chỉ cảm thấy tối tăm mặt mũi.
Những con yêu quái ranh mãnh này đều co được dãn được... tới đây @Tiểu Hồng.
Lại Hiển Thanh lau mặt, bưng Xa Bích Quân ra ban công tìm một cái chậu, xả chút nước rồi thả nó vào.
Không quên nhắc nhở: "Con trai nhỏ, bình thường không có việc gì thì đừng có nói chuyện, lỡ như làm bạn cùng lớp của tao sợ, chúng ta sẽ cùng bị phạt."
Xa Bích Quân vẫn rất thức thời, vỏ trai hơi mở, để lộ một chút thịt mềm đang run rẩy từ khe hở ra: "Người anh em yên tâm, tôi biết phải làm thế nào mà."
Đúng lúc Tiết Trầm vừa rửa tay xong, bước ra, mặt lộ vẻ khinh bỉ: "Run chân cái gì?"
Xa Bích Quân ngay lập tức rụt phần thịt mềm kia về.
Lại Hiển Thanh giật mình: "Làm sao cậu biết nó đang run chân?"
Tiết Trầm liếc nhìn Xa Bích Quân một cái: "Nó thò cái chân rìu của động vật thân mềm ra ngoài."
Lại Hiển Thanh: "..."
Cậu ta nhất thời không biết nên nói Xa Bích Quân hèn mọn hay là khen anh Trầm kiến thức sâu rộng, hình như cái nào cũng đúng thì phải.
Sau khi nghe xong câu chuyện, Trình Hàm nhanh chóng tiếp thu sự sắp đặt này. Dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên cậu ta nhìn thấy yêu quái, cũng may Tiểu Hồng hiện không có ở trong trường.
Cậu ta thậm chí còn đi lôi kéo để làm quen với Xa Bích Quân: "Con trai nhỏ, chờ mày sinh ngọc trai có thể cho tao một viên được không? Tao cảm giác chất lượng ngọc trai mày sản xuất sẽ rất tốt."
Xa Bích Quân khoe khoang: "Chuyện này là đương nhiên, trước kia tôi còn chưa tu luyện nhưng ngọc trai sinh ra đã là loại tốt nhất trong gia tộc, lúc ấy trưởng bối trong tộc vô cùng kỳ vọng tôi có thể thành tinh."
Những người khác: "..."
Nhất thời không phân biệt được trong hai chuyện này cái nào làm người ta cạn lời nhiều hơn.
Tiết Trầm không thèm để ý đến hai người thiếu liêm sỉ kia nữa, cậu quay trở về bàn học và bật máy tính lên, chuẩn bị tiếp tục chiến đấu với luận văn, kết quả vừa mở phần mềm liên lạc, cơ thể rồng lập tức chấn động! Vảy rồng phẫn nộ dựng đứng!
Cậu quay người lại, nghiêm túc hỏi bạn cùng phòng: "Các cậu thành thật nói cho tôi biết, rốt cuộc đã có bao nhiêu người chết dưới tay thầy giáo Loan rồi?"
Bạn cùng phòng: ??
Trình Hàm khó hiểu: "Sao cậu lại nói như vậy?"
Tiết Trầm nghiêm mặt lại: "Tôi cảm thấy ông ấy muốn lấy mạng của tôi."
Trong file ghi chép, Loan Tuấn gửi cho cậu một đống tài liệu tham khảo, vô cùng tận tâm, nhưng tiếc rằng ông không biết học sinh của mình chỉ là một con rồng yếu ớt muốn có bằng cấp.
Tiết Trầm lấy hết can đảm mở danh sách tài liệu ra, không hổ là thầy giáo, danh sách còn dài hơn cả thân rồng của cậu, ngoài ra còn một vài tài liệu tiếng nước ngoài chưa được phiên dịch.
Tiết Trầm: "..."
Cậu đặt tay lên ngực tự ngẫm, bản thân đã từng là một học sinh xuất sắc của trường trung học Long Tử, thậm chí ngay cả văn cổ cậu cũng học xong, nhưng tiếng Anh không được coi trọng trong chương trình bổ túc tăng cường của cậu, dù sao hiện tại Thiên Đình vẫn chưa có chức vụ nào yêu cầu điều kiện tiếng Anh.
Tiết Trầm thừa hưởng một ít kiến thức tiếng Anh từ thân chủ, nhưng còn lâu mới đủ để cậu có thể đọc hiểu được loại tài liệu chuyên ngành này.
Cậu suy nghĩ một lúc, sau đó vào diễn đàn đăng lại bài viết mắng Địch Thiên Mỗ lần nữa, tiếp theo mới gửi ảnh chụp màn hình danh sách tài liệu của thầy giáo Loan cho Chương Mộc Tâm, muốn hỏi xem cô có biết phiên dịch không, kèm theo một đống biểu cảm khóc lóc.
Đối phương trả lời rất nhanh.
Giản Lan Tư: [Chuyện gì vậy?]
Tiết Trầm nhìn thấy mới phát hiện mình vô tình gửi ảnh chụp màn hình cho Giản Lan Tư trong cuộc trò chuyện gần đây. Cậu đang muốn nói mình nhầm, vừa vặn có một tin nhắn gửi đến.
Giản Lan Tư: [Có nhiều tài liệu nước ngoài trên danh sách, cậu cần tôi phiên dịch giúp phải không?]
Hai mắt Tiết Trầm đột nhiên sáng lên, không phải Giản Lan Tư mới trở về từ nước ngoài sao, chắc chắn nhìn ngoại ngữ sẽ không cảm thấy một chút áp lực nào.
Cậu ngay lập tức xóa tin nhắn định gửi vừa rồi và trả lời bằng một biểu cảm ngại ngùng.
Tiết Trầm: [Có thể không?]
Giản Lan Tư gần như không do dự: [Đương nhiên là có thể.]
Đây chính là tinh thần hiệp sỹ đầy nhiệt huyết trong truyền thuyết đúng không?
Tiết Trầm hai mắt rồng ngấn lệ, lập tức gửi tất cả biểu cảm ôm hôn, một dấu like lớn, rồi cả gói biểu cảm "cạn ly vì tình bạn của chúng ta" cho anh, cuối cùng nhắn thêm một câu.
Tiết Trầm: [Anh thật tốt!]
Lần này, Giản Lan Tư ngây ra một lúc rồi mới trả lời: [Vậy thì chúng ta hẹn gặp nhau đi.]
Sợ rằng hiệu quả trao đổi qua mạng thấp, vả lại Giản Lan Tư cũng muốn chuẩn bị tài liệu cho việc nghiên cứu của mình, hai người thảo luận một chút cuối cùng quyết định đến thư viện tìm tài liệu cùng nhau.
.
Buổi sáng hôm sau, Tiết Trầm thu dọn xong đồ đạc của mình, bỏ laptop vào balo, đang chuẩn bị đi ra ngoài vừa vặn nghe thấy âm thanh khiếp sợ của Trình Hàm: "Cmn, thôn Kê Quan vậy mà dám lừa gạt mọi người."
Lại Hiển Thanh cũng gọi Tiết Trầm: "Anh Trầm, anh mau lên hotsearch xem việc tuyên truyền thái quá của thôn Kê Quan kìa."
"Chuyện gì vậy?" Tiết Trầm vừa nói vừa lấy điện thoại của mình để mở Weibo, mới thấy hotsearch lập tức ".........."
Chủ đề nóng: #Chợ quỷ bí ẩn ở thôn Kê Quan thực ra là ảo ảnh#
Weibo đưa tin chuyện về thôn Kê Quan có lượng truy cập cực kỳ lớn.
Hai năm trở lại đây, thôn Kê Quan trở nên nổi tiếng trên mạng xã hội, có rất nhiều tài khoản tiếp thị đã viết bài giới thiệu, những chuyện có thể nói đều đã sớm đào sâu, vả lại lúc đầu đám dân mạng nhìn bài phỏng vấn này cũng không mấy quan tâm.
Tuy nhiên, bài báo này lại có cách tiếp cận khác, trực tiếp ghi tiêu đề "Tiết lộ sự thật về chợ quỷ" trong phần giới thiệu. Bởi vậy hai ngày nay, những chuyện liên quan đến "chợ quỷ" ở thôn Kê Quan trở nên sôi sục, làm cho bài báo càng thêm hot.
Rất nhiều cư dân mạng gấp không chờ nổi ấn vào bài báo để tìm kiếm thông tin, sau đó đều bị nội dung bên trong làm cho chấn động.
Trong bài báo mới nhất này, sau khi tác giả nghe được câu chuyện chợ quỷ, anh ta đã đi đến thôn Kê Quan để điều tra sự thật, cuối cùng biết được một truyền thuyết được truyền miệng qua nhiều thế hệ của người dân trong thôn.
"Dưới sự mong mỏi của chúng tôi, một vị La tiên sinh không muốn lộ danh tính đã kể lại câu chuyện mà ít ai biết đến.
Nghe nói hơn một trăm năm trước, thôn Kê Quan bởi vì sở hữu cảnh đẹp diễm lệ nên đã có một con trai sông đến đây tu luyện thành tinh. Con trai tinh này rất giỏi trong việc chế tạo ra ảo ảnh, làm mê hoặc dân thôn Kê Quan, buộc họ lao động vất vất vả mỗi ngày cung phụng cho nó.
Cho đến một ngày, Phục Ba Quân vi hành nhân gian đi qua thôn Kê Quan, biết được chuyện thôn dân bị con trai tinh mê hoặc, Long Quân đã rất giận dữ, lập tức giáng Long uy xuống thu phục con trai tinh này.
Từ đó về sau, thôn Kê Quan khôi phục được vẻ yên bình như ngày xưa, con trai tinh cũng được Phục Ba Long Quân thu nhận, trở thành một cậu bé vảy nước quét rác dưới trướng Long Vương.
Mà thôn Kê Quan bởi vì được Long Quân quan tâm nên càng ngày càng trở nên cực thịnh vượng. Chất lượng nước rất phù hợp cho sự sinh trưởng và phát triển của các loài động vật, việc sản xuất tôm cá tươi sống cũng như hoa quả khô trong thôn có thể đánh giá là tuyệt vời.
...Gần đây rất nhiều du khách đã tung tin lên mạng, họ nói rằng mình bắt gặp một khu chợ đêm bí ẩn ở ngoại ô thôn Kê Quan, La tiên sinh nghi ngờ đây rất có thể đây là ảo ảnh của con trai tinh còn sót lại năm đó."
Các bình luận dưới bài viết:
[Tiếp cận khoa học? Là một ngành nghiên cứu sao?]
[Tôi thật ngu ngốc, trước khi nhấp vào tôi đã nghĩ đến nhiều khả năng nhưng không ngờ là sẽ như thế này.]
[Hay lắm, La tiên sinh, đây là Bồ Tùng Linh đầu thai phải không? Cmn thật thái quá mà.]
[Tôi có sao nói vây, câu chuyện này không tệ, tôi còn biết con trai tạo ra ảo ảnh là loại 2333 cơ.]
[Tôi thấy lá gan La tiên sinh còn chưa đủ lớn đâu, cái tên Phục Ba Quân này tôi chưa từng nghe qua, hẳn là phải lớn hơn Đông Hải Long Vương rồi.]
[Chuyện này nghe khá hợp lý vì bên cạnh thôn Kê Quan có con sông Thoái Bích, những chuyện về trai tinh, ảo ảnh và Long Vương là có thể xảy ra, hơn nữa còn có mối liên hệ với sự kiện chợ quỷ nổi lên dạo gần đây, tôi cảm thấy so với những câu chuyện thần tiên vô căn cứ ở thôn trang khác còn đáng tin cậy hơn... Tuy vậy, Phục