Giang Ngộ không biết những suy nghĩ trong đầu Thẩm Ý đang xoay vần, hắn chỉ biết người trên mặt đất này là người mà hắn mơ ước nhiều năm qua.
Thẩm Ý co lại thành một quả bóng nhỏ, cố gắng che đậy thân thể trần trụi, hai chân khép chặt, nhưng Giang Ngộ lại bóp cằm cậu, khiến cậu không thể không ngẩng đầu lên.
"Đừng che." Giang Ngộ ngồi xổm xuống, dùng hai tay nắm lấy cổ chân Thẩm Ý kéo ra, chỉ dùng một chút sức nhỏ cũng dễ như trở bàn tay tách hai chân của cậu sang hai bên.
Chỉ thấy giữa hai chân cất giấu một hoa huyệt màu hồng phấn, vừa nhỏ vừa ngoan cố ý trốn tránh ánh mắt hắn.
Hai chân Thẩm Ý phát run, sững sờ, khiếp sợ lại hoang mang, cả người giống như bị bóc trần hoàn toàn đặt ở bên ngoài ánh sáng, trong lòng dâng lên một cỗ cảm giác xấu hổ vô cùng.
Giây tiếp theo, hai đôi môi mang theo hơi lạnh dán lên nhau, Giang Ngộ bế Thẩm Ý lên, tiếng dây lưng bị buộc chặt vào ống nước va chạm với nhau phát ra âm thanh leng keng leng keng, nện vào lỗ tai Thẩm Ý, hết thảy đều nói cho cậu biết đây là thật.
Đến tột cùng nơi nào xảy ra vấn đề.
Giang Ngộ hôn rất cẩn thận, hắn vươn đầu lưỡi liếm láp cậy mở đôi môi đang mím chặt một cách dễ dàng, khoái cảm như điện giật chạy dọc khắp cơ thể. Một cái lưỡi mềm mại ướt át vói vào trong khoang miệng, Thẩm Ý vô lực hé miệng, hai mắt cậu mờ mịt, hơi nước nóng ôm trọn lấy hai người bọn họ vào trong, ẩm ướt đầy mờ ám.
Không biết Giang Ngộ học từ nơi nào, hết lần này đến lần khác dùng đầu lưỡi liếm qua đáy lưỡi của Thẩm Ý, ngậm toàn bộ đầu lưỡi của Thẩm Ý vào trong miệng mình, mỗi một góc trong khoang miệng đều bị hắn thăm dò cẩn thận, nước bọt không thể kìm được theo cằm chảy xuống, Giang Ngộ một đường đuổi theo xuống phía dưới, để lại những dấu hôn vừa sâu vừa nông trên cần cổ thon dài của Thẩm Ý.
Thẩm Ý nâng hai tay đang bị trói lên, trên cổ tay truyền đến những cơn đau nhói, hai đùi cậu nhũn ra, cả người dựa vào trong lồng ngực Giang Ngộ, đầu vú bị khoang miệng ấm áp ngậm lấy, Giang Ngộ dùng chiếc răng nanh nhẹ nhàng day cắn, liếm cả quầng vú bên dưới vào miệng mình, nhả ra rồi lại mút vào, hai má không ngừng co rút, đầu vú Thẩm Ý bị hắn mút đến phát đau.
Đầu Thẩm Ý ngửa về phía sau, cậu há miệng, nhưng cổ họng không phát ra bất kì âm thanh nào cả, những khoái cảm xa lạ ập tới trên người khiến cậu hoàn toàn chịu không nổi.
Thẩm Ý dùng chút sức lực còn lại cố gắng vùng vẫy, dây lưng trên cổ tay va đập với ống nước phát ra âm thanh bang bang.
Giang Ngộ dừng lại, hắn rũ mắt nhìn kiệt tác do mình gây ra: Bộ ngực mềm mại trắng nõn lưu lại những dấu cắn rất sâu, đầu vú nho nhỏ phấn nộn ban đầu giờ đây đỏ ửng sưng lớn, tô điểm trên ngực như một quả anh đào chín mọng chờ người tới hái.
Những ham muốn truỵ lạc biến thái cùng với dục vọng không có cách nào thoả mãn, chẳng khác nào nhỏ một giọt nước vào trong chảo dầu đang sôi, phản ứng càng thêm dữ dội hơn.
Khoé miệng hắn cong lên, cười hai tiếng, con ngươi u ám giống như vực sâu không đáy, khuôn mặt kinh diễm tràn đầy sự chiếm hữu.
"Em biết không" Giang Ngộ đè lên người Thẩm Ý, hắn giơ tay, dùng ngón tay với những khớp xương rõ ràng vuốt ve mặt Thẩm Ý, vẻ mặt điên cuồng: "Tôi muốn làm chuyện này với em từ lâu rồi."
Lẫn trong tiếng nói của hắn là nụ cười đầy bệnh hoạn.
"Thẩm Ý à Thẩm Ý....Dù em có chết cũng phải chết ở trên tay tôi."
Bàn tay lạnh như băng ở trên mặt cậu vẽ vòng, hai mắt Thẩm Ý trừng lớn.
Vai chính thụ bị điên rồi!!!
Cậu cố gắng dẫy dụa muốn thoát, nhưng bên trong đùi cậu có thứ gì đó cứng rắn nóng bỏng đè lên, khiến cậu không dám động đậy nữa, thứ đó cứ như vậy ép chặt vào người cậu.
"Hừ?" Giang Ngộ bị Thẩm Ý cọ xát đến cứng lên, hắn cũng không vội mà chỉ dùng hông đẩy về phía trước, đẩy đến mức sắc mặt Thẩm Ý cũng tái xanh cả lên.
Con mẹ nó anh ta không phải là O sao!
Bàn tay Giang Ngộ từ từ trượt xuống dưới, lòng bàn tay to nhẹ nhàng xoa nắn, mông Thẩm Ý không nhiều thịt cũng không ít thịt, nhưng khi bị Giang Ngộ ép chặt vào nhau, bờ mông mềm mại ở trong tay hắn biến thành đủ loại hình dạng dâm đãng.
Thẩm Ý sợ tới mức da gà nổi khắp người, sợ đến độ không ngừng thở dốc, lồng ngực phập phồng lên xuống, vô thức cong eo muốn thoát đi sự đùa bỡn của Giang Ngộ.
Một tay khác của Giang Ngộ cũng không nhàn rỗi, sờ lên phía trước của cậu, nắm lấy dương vật đang dựng đứng của Thẩm Ý, lòng bàn tay nhẹ nhàng xoa nắn quy đầu đầy mẫn cảm, lỗ liệu đạo bị đầu ngón tay bịt kín, một cơn khoái cảm không tự chủ được ập tới, hai viên tinh hoàn nhỏ nhắn xinh xắn không biết từ lúc nào đã bị kẹp bởi khe hở giữa các ngón tay.
Người thanh niên phía dưới không chịu được run lên, dương vật nhỏ xinh nằm trong tay người đàn ông nhanh chóng tước vũ khí đầu hàng.
Thẩm Ý cắn môi dưới, đôi mắt giăng kín sương mù, khuôn mặt Giang Ngộ ở trước mặt cậu trở nên mơ hồ không rõ, đầu óc cậu mông lung, khoái cảm quá độ khiến cậu chịu không nổi.
"Hôm nay tôi sẽ không đụ em." Giọng nói của Giang Ngộ đầy áp bức, hắn thả tay Thẩm Ý ra, xoay người để cậu quay lưng về phía mình.
Thẩm Ý run lên một cái, hai tay vẫn bị treo lên như trước, cánh tay đau đớn, cậu kiễng chân lên nửa người áp vào mặt kính lạnh lẽo, đầu vú bị dày xéo, nở bung như một bông hoa sữa.
Giang Ngộ buông tay ra, cả người Thẩm Ý yếu ớt trượt xuống, thấy vậy hắn lại ôm Thẩm Ý áp lên trên mặt kính, hai tay không ngừng xoa bóp hai cánh mông, sức lực của hắn rất lớn khiến cho lỗ cúc huyệt mềm mại bị xoa nắn đến mở ra, bại lộ trong không khí.
Một ngón tay thon dài đặt trên miệng cúc huyệt, người Thẩm Ý giật nảy lên một cái, đầu óc còn đang mê man tỉnh táo hắn lên, cậu ra sức vùng vẫy.
Bụng Giang Ngộ đột nhiên bị khuỷu tay thúc mạnh một cái, hắn cắn răng, dùng một chân chen vào giữa hai chân Thẩm Ý, một lần nữa dùng dây lưng treo Thẩm Ý lên, hắn liếm lỗ tai Thẩm Ý nhẹ giọng nói: "Ngoan một chút, lát nữa sẽ không phải chịu tội."
Nước mắt Thẩm Ý chảy dài trên má, cậu bị ép nằm trên mặt kính, cả người ướt đẫm, không tiếng động mấp máy miệng, gương mặt cùng với đuôi mắt đỏ hồng.
Đau.
Thở không được mà hít vào cũng không xong.
Cúc huyệt ở phía sau bị một ngón tay thon dài tiến vào, vách ruột khô ráo bị dị vật kéo căng ra, đường đi nhỏ hẹp lại nóng bỏng. Giang Ngộ coi đó là sự khích lệ hưng phấn muốn cắm thêm toàn bộ ngón giữa vào trong, nhưng bên trong rất khô đi một bước thôi cũng khó, hắn "hừ" một tiếng rút tay ra.
Thẩm Ý khóc đến mức nấc lên, hai mắt đỏ hoe, mặt đầy nước mắt, tóc đen trên trán dính sát vào mặt, hai chân run rẩy không đứng được muốn trượt xuống dưới, chỉ có thể dựa vào Giang Ngộ. Giờ phút này, tính chiếm hữu của Giang Ngộ bị dục vọng đầy xấu hổ lấp kín. Hắn đưa tay vén mái tóc ướt đẫm đang rũ xuống, khuôn mặt xinh đẹp toát lên vẻ điên cuồng đầy cố chấp.
Thẩm