Giang Ngộ bắn tinh quá sâu, tinh dịch đặc sệt bị cúc huyệt khóa chặt.
Nhưng Thẩm Ý đã không còn sức lực nữa, tuy rằng toàn thân mềm nhũn nhưng ý thức vẫn rất tỉnh táo, thậm chí có thể cảm giác được hạ thể của mình sưng tấy, bụng nặng nề, toàn thân không có chỗ nào lành lặn. Thậm chí cánh tay của cậu đều bị Giang Ngộ cắn đến đỏ.
Cậu mở hé mắt, để mặc cho Giang Ngộ bế vào trong bồn tắm lớn.
Bồn tắm lớn sóng sánh tràn nước, rất rộng đủ cho hai người nằm, làn nước ấm áp bao vây lấy hai người. Thẩm Ý được Giang Ngộ ôm vào lòng, da thịt xung quanh bị hun nóng hơi đỏ lên. Hai người dán sát vào nhau như thể họ thực sự là một cặp tình nhân đầy mặn nồng.
Giang Ngộ giơ tay ấn ấn bụng nhỏ của Thẩm Ý, tâm tình rất tốt lười biếng nói: "Thẩm Ý, em sẽ mang thai sao?"
Nghe vậy, cả người Thẩm Ý cứng đờ, cậu chậm rãi lắc đầu, thật lâu sau mới nghe Giang Ngộ hỏi lại: "Phải không?"
Bọn họ ngâm một lúc lâu, Thẩm Ý sắp ngủ đến nơi, Giang Ngộ liền cầm lấy vòi hoa sen ở bên cạnh, Thẩm Ý hé mắt nhìn một chút nhưng cũng không mở ra.
Giang Ngộ vỗ nhẹ vào mông Thẩm Ý khiến cậu giật mình.
"Đừng ngủ ở đây." Giang Ngộ nói xong liền rút côn thịt đã mềm nhũn ra.
Nhưng tinh dịch bắn rất sâu nên tạm thời vẫn không chảy ra ngoài được. Mặt Thẩm Ý vừa đỏ vừa nóng, chống người ngồi dậy như chim cút ngồi co ro trong một góc bồn tắm, cách khá xa Giang Ngộ, cảnh giác nhìn Giang Ngộ. Giang Ngộ tháo đầu vòi hoa sen ra một dòng nước ấm áp nhẹ chảy dọc theo ống nước.
Giang Ngộ nắm lấy mắt cá chân của Thẩm Ý nhẹ nhàng kéo, không tốn chút sức nào kéo Thẩm Ý qua đây. Hắn đè Thẩm Ý khiến cậu dựa vào lồng ngực mình, nhẹ giọng nói: "Nghe lời, tôi rửa sạch cho em."
Thần kinh căng thẳng của Thẩm Ý ngừng lại một chút, cuối cùng cũng thả lỏng. Cậu còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, Giang Ngộ đã đặt ống nước vào cúc huyệt của Thẩm Ý. Bởi vì cúc huyệt bị cắm lâu không rút ra trong thời gian dài, đã ngoan ngoãn mở cái miệng nhỏ nhắn. Dòng nước nóng tràn vào thành ruột, khiến ruột non mẫn cảm không tự chủ được run lên.
Thẩm Ý bị nóng đến mức không khỏi giãy dụa. Nhưng Giang Ngộ đã gắt gao đè chặt cậu, không cho cậu trốn thoát. Dòng nước tùy ý tràn vào chảy đến từng ngóc ngách trong thành ruột.
"Đừng nhúc nhích!" Giang Ngộ bình tĩnh nói rồi vặn nước ở