Lúc ngồi trên xe taxi.
Ôn Nhuyễn cả người vẫn còn đang trong trạng thái bị ngu, một tay cầm di động, một tay khác dùng sức mà nắm chặt túi xách, giống như người chết đuối bắt được một cột gỗ, chỉ có thể liều mạng nắm chặt một thứ, mới không chìm vào đáy nước.
Chỉ có như vậy, cô mới có thể an tâm.
Tài xế ở phía trước hỏi vài câu, Ôn Nhuyễn mới bất tri bất giác mà báo địa chỉ của một bệnh viện tư nhân.
Xe hướng bên ngoài biệt thự mà bắt đầu chạy.
khuôn mặt nhỏ của Ôn Nhuyễn trắng bệch ngồi ở trong xe, nghĩ đến lời nói vừa rồi của Tôn Tương và người giúp việc.
Mang thai......
Đây là chuyện mà cô chưa bao giờ nghĩ tới.
Không đúng.
Trước khi ly hôn, thật ra mỗi ngày Ôn Nhuyễn đều nghĩ đến chuyện này, muốn cùng Lâm Thanh Hàn có một bảo bảo, nhưng vấn đề là......!Hiện tại, cô và Lâm Thanh Hàn đã ly hôn.
Nếu hiện tại mà mang thai, thì tính cái gì?
Di động đột nhiên vang lên, Ôn Nhuyễn giật mình một cái, điện thoại đang cầm trong tay thiếu chút nữa bị cô vứt đi, chờ đến khi nhìn thấy tên người gọi hiển thị trên màn hình, tay cô mới run rẩy mà nhấn tiếp nhận cuộc gọi.
“Alo, Tiểu Hề.” Giọng Ôn Nhuyễn có chút suy yếu và run rẩy.
Kỷ Hề vốn dĩ đang hứng thú hừng hực muốn hỏi khi nào cô tới, có cần mình qua đón hay không, nhưng khi nghe được giọng nói của Ôn Nhuyễn, Kỷ Hề liền ngây dại, vội vàng hỏi: “Nhuyễn Nhuyễn, cậu làm sao vậy? Sao giọng nói lại yếu ớt như vậy, cậu xảy ra chuyện gì sao?”
Vấn đề liến tiếp được hỏi qua.
Ôn Nhuyễn không biết có phải hay không rốt cuộc tìm được người có thể tâm sự, hốc mắt cô đột nhiên đỏ lên, che giấu dưới cái nón lưỡi trai màu đen là khuôn mặt nhỏ đang trắng bệch, đôi mắt đẹp ngấn lệ, chỉ cần chớp mắt một chút thôi thì sẽ có nước mắt rơi xuống liên tục.
Ôn Nhuyễn nói: “Tiểu Hề, tớ có khả năng......!Mang thai.”
Ôn Nhuyễn có thể nghe thấy đầu bên kia điện thoại đột nhiên đình trệ hô hấp, đại khái là bị tin tức này làm chấn kinh rồi, Kỷ Hề trầm mặc vài giây mới mở miệng nói, “Cậu hiện tại ở đâu? Tớ tới tìm cậu.”
“Tớ hiện tại ở trên xe taxi, Tôn lão sư cho tớ số điện thoại của một bệnh viện tư nhân, kêu tớ trước tiên đi kiểm tra.”
“Cậu đem địa chỉ gửi qua cho tớ, tớ hiện tại liền xuất phát.”
Trong điện thoại có thể nghe được tiếng dép lê đạp lên trên mặt đất phát ra tiêng “Lạch cạch lạch cạch”, Kỷ Hề vừa đi, vừa đang an ủi Ôn Nhuyễn, “Không phải chuyện gì lớn, cậu đừng vội, chờ có kết quả kiểm tra, chúng ta lại tính tiếp.”
“Tớ hiện tại đã ra tới cửa, tớ bên này gần bệnh viện kia hơn, sẽ đứng ở cửa chính mà chờ cậu.”
Ôn Nhuyễn vốn dĩ đang hoang mang lo sợ, nghe thấy Kỷ Hề nói cũng trấn định lại một chút, nhẹ nhàng nói “Ừ”, chờ khi cúp điện thoại, cô cúi đầu, lau đi nước mắt, sau đó liền nhìn chằm chằm vào bụng của chính mình.
Nơi đó rất bình thường, nếu mặc quần áo bó sát vào cũng không nhìn ra một chút thịt thừa nào.
Nơi này thật sự sẽ sinh ra một sinh mệnh sao?
Ôn Nhuyễn không dám tưởng tượng.
Cô giơ tay muốn đụng vào, nhưng cuối cùng vẫn ngừng lại, cứ như vậy không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm vào bụng của chính mình, cũng không biết suy nghĩ cái gì.
Xe chạy đến cửa chính bệnh viện.
Kỷ Hề trong tay còn cầm một đống đồ “Võ trang”, kính râm, khẩu trang, mũ, nhìn thấy Ôn Nhuyễn mang mũ cùng mắt kính xuất hiện, lập tức liền đi qua đón.
Lại chỉnh lại khẩu trang xong mới kéo Ôn Nhuyễn đi vào bệnh viện.
Bệnh viện tư nhân thu phí rất cao, lại có hạn chế thân phận, người đến khám cũng không tính là nhiều.
Kỷ Hề nắm tay Ôn Nhuyễn đi vào trong, cô ngày thường cũng không phải người có nhiều chủ ý, bằng không cũng sẽ không ràng buộc với Hứa Chấp nhiều năm như vậy cũng chưa kết quả, nhưng hiện tại Ôn Nhuyễn xảy ra chuyện, Kỷ Hề lại biểu hiện ra mười phần trấn tĩnh, dọc theo đường đều đè nặng tiếng nói với Ôn Nhuyễn, “Cậu đừng vội, tớ vừa rồi tra qua, kỳ kinh nguyệt đến chậm có rất nhiều khả năng, không nhất định là mang thai.”
Nếu như giọng nói của Kỷ Hề không có run lên, tay nắm Ôn Nhuyễn không có phát run, liền càng có sức thuyết phục hơn.
Ôn Nhuyễn cảm xúc biến hóa suốt một đường, hiện tại đã tốt hơn rất nhiều, không còn hoảng loạn bất an giống như vừa nãy, nhìn thấy Kỷ Hề nắm tay mình không buông, đôi mắt tìm kiếm tầng khoa phụ sản để dẫn đường.
Còn nhẹ nhàng nhắc nhở một câu, “Lầu bảy.”.
Ngôn Tình Hay
“Ừ ừ......” Kỷ Hề ấn lầu bảy, lúc thang máy đi lên còn hỏi Ôn Nhuyễn, “Cái bệnh viện này và bác sĩ có thể tin được không?” Hiện tại Nhuyễn Nhuyễn là minh tinh, nếu lúc này mà bị người khác chụp được đi đến khoa phụ sản của bệnh viện, cũng không phải là việc nhỏ.
Ôn Nhuyễn nói: “Là bạn của Tôn lão sư, đáng tin cậy, vừa rồi Tôn lão sư đã gọi điện thoại giúp tớ.”
Kỷ Hề nhẹ nhàng thở ra, “Vậy thì tốt.”
Lúc hai người lên lầu, Kỷ Hề đem cả người Ôn Nhuyễn đều giấu ở phía sau, mang một bộ kính râm, đặc biệt còn khí thế nói với ý tá ở phía trước, “Tôi tới tìm Từ chủ nhiệm, vừa rồi đã hẹn trước với cô ấy.”
“Tốt, xin đi theo tôi tới đây.”
Y tá dẫn các cô đi, chờ khi đến trước một văn phòng, gõ gõ cửa, sau khi mở cửa thì nói với người bên trong: “Từ chủ nhiệm, người tới.”
Từ chủ nhiệm nhìn thoáng qua Kỷ Hề và Ôn Nhuyễn, gật gật đầu, “Vào đi.”
Chờ sau khi cửa đóng lại, Từ chủ nhiệm liền nhìn Ôn Nhuyễn hòa khí mà nói: “Đừng lo lắng, Tôn Tương đã nói với tôi, nơi này rất an toàn, sẽ không có người chụp được.”
Ôn Nhuyễn giọng điệu ôn hòa, cảm ơn một tiếng, “Cảm ơn bác sĩ Từ.”
Có người quen trong bệnh viện chỗ tốt chính là chuyện gì củng dễ, Từ chủ nhiệm mang Ôn Nhuyễn đi kiểm tra tại mấy chỗ,kết quả cũng có nhanh hơn người khác, Bác sĩ Từ cầm mấy tờ kết quả báo cáo rồi nhìn thoáng qua Ôn Nhuyễn.
Ôn Nhuyễn đã gỡ xuống kính râm và khẩu trang, còn đội mũ lưỡi trai, khuôn mặt nhỏ hơi hơi ngẩng lên nhìn bác sĩ Từ.
Ôn Nhuyễn nắm tay Kỷ Hề tay nhìn tờ báo cáo trong tay bác sĩ, hơi hơi hé miệng, lại phát không ra được thanh âm.
Giọng Kỷ Hề cũng có chút gian nan, nhưng vẫn rất trấn định hỏi: “Bác sĩ Từ, tình huống như thế nào?”
“Xem báo cáo......” Ngón tay Từ chủ nhiệm nhẹ nhàng đẩy mắt kính, nhìn Ôn Nhuyễn nói: “Ôn tiểu thư, em thật sự có thai gần hai tháng rồi.”
Hai tháng......
Ôn Nhuyễn vừa rồi ở trong xe còn suy tính qua thời gian.
Cô cùng Lâm Thanh Hàn lần cuối cùng thân mật là trước khi anh ta đi Pháp, khoảng thời gian đó đến hiện tại vừa đúng hai tháng.
Cho nên,
Đứa nhỏ này, là lúc ấy?
Từ chủ nhiệm còn đang nói chuyện, nhưng Ôn Nhuyễn đã không còn nghe rõ, khuôn mặt nhỏ tái nhợt, hai mắt cũng có chút giật giật, cứ như vậy cúi đầu, ngơ ngác mà nhìn bụng nhỏ của mình , duỗi tay muốn sờ vào, nhưng lại không dám, chỉ có thể để ở giữa không trung.
Cuối cùng nhẹ nhàng nắm chặt ngón tay, dùng hết sức mà nắm chặt.
Kỷ Hề thì nghiêm túc nghe bác sĩ nói, khuôn mặt nhỏ rất là nghiêm túc, “bác sĩ Từ, thân thể Nhuyễn Nhuyễn hiện tại như thế nào, còn có đứa nhỏ, nó, nó thế nào?”
“Ôn tiểu thư thân thể rất khỏe mạnh, đứa bé cũng không có vấn đề gì, nôn nghén là hiện tượng hết sức bình thường, không cần lo lắng, ngày thường ăn uống chú ý một chút, nghỉ ngơi cho tốt, định kỳ tới bệnh viện kiểm tra thì không có việc gì.”
Từ chủ nhiệm nói xong thì nhìn Ôn Nhuyễn, biết thân phận của cô, hảo tâm nhắc nhở một câu, “Nếu Ôn tiểu thư không muốn đứa bé này, vẫn là nhân lúc còn sớm làm ra quyết định đi.”
“Đứa bé ở trong cơ thể mẹ thời gian càng lâu, lúc sau muốn bỏ thì ảnh hướng đến thân thể rất lớn.”
Kỷ Hề nhìn thoáng qua Ôn Nhuyễn, thấy cô cúi đầu không biết đang suy nghĩ gì, khe khẽ thở dài, quay đầu nói: “Cảm ơn bác sĩ Từ, chúng tôi trở về thương lượng một chút.”
Nói xong.
Kỷ Hề nhẹ nhàng nắm tay Ôn Nhuyễn, “Nhuyễn Nhuyễn, chúng ta đi thôi.”
“......!Được.”
Chờ sau khi toàn bộ võ trang đi ra, Kỷ Hề nhìn bộ dáng của Ôn Nhuyễn, “Cậu trước tiên ngồi ở đây một lát, tớ đi nộp tiền.”
Ôn Nhuyễn gật gật đầu, không nói chuyện.
Kỷ Hề lo lắng cô một người xảy ra chuyện, vội cầm lấy hóa đơn thanh toán hướng quầy thu ngân mà đi, lúc đi còn nhịn không được mà quay đầu nhìn Ôn Nhuyễn, xác định Ôn Nhuyễn không có việc gì, Kỷ Hề mới quay đầu lại, bước nhanh hướng về quầy thu ngân.
Cô gấp đi nộp phí.
Không có chú ý tới một nam bác sĩ mặc áo blouse trắng đang đi về phía ben này.
Nam bác sĩ này trời sinh bộ dáng phong lưu, chỉ mặc cái áo blouse trắng, mang mắt kính, cũng giấu không được khí chất trêu hoa ghẹo nguyệt, mặc dù không cần làm gì, mấy y ta trên hành lang cũng không cưỡng được sự hấp dẫn từ anh ta.
Anh ta rất hưởng thụ cảm giác khi được phụ nữ nhìn như vậy, cũng không có đi trêu chọc người khác, cứ như vậy cong môi cười.
Thẳng đến khi ánh mắt nhìn thấy bóng dáng Kỷ Hề.
Ý cười trên mặt Trịnh Tư khựng lại, thừa dịp Kỷ Hề còn chưa phát hiện, vội vàng trốn sang một bên, khi cô đi xa mới dám lộ đầu ra, vỗ vỗ ngực mà nhẹ nhàng thở ra.
Tiểu tổ tông của Kỷ gia sao lại đến đây?
A?
Không đúng a?
Nơi này không phải khoa phụ sản sao?
Anh ta chớp mắt, nghĩ nghĩ, duỗi tay qua gọi một vị y tá mà anh ta quen rồi hỏi: “Vừa rồi vị tiểu thư kia khám gì vậy?”
Đây đều là quyền riêng tư của người bệnh **, nhưng Trịnh Tư là chiêu bài của bệnh viện này, hơn nữa với gương mặt này, nói vài câu dễ nghe xong thì vị y tá đó liền đem chuyện người ta khám gì thành thật khai ra hết,sau khi nói xong, y tá hỏi: “bác sĩ Trịnh quen vị tiểu thư kia sao?”
Trịnh Tư cười tủm tỉm không đáp.
Sau khi mọi người giải tán, diendan Hứa Chấp mới xụ mặt gọi điện thoại, sau khi được nhân cuộc gọi, không nói hai lời, trực tiếp tức giận mắng đầu bên kia điện thoại: “Đầu óc mày bị lừa đạp à? Ngủ với ai không ngủ, lại đi ngủ với tiểu tổ tông của Kỷ gia?”
“Còn ngủ đến người ta mang thai, mày liền chờ xem, xem vài vị ở trong Kỷ gia có đem mày đập chết hay không.”
Anh ta mắng thật sự dữ dội, còn mang theo cả sự tức giận mà chính anh ta cũng không nhận ra được.
Hứa Chấp mấy ngày hôm trước đi công tác ở nước ngoài, lệch mui giờ còn chưa thích nghi được, thật vất vả mới ngủ ngon, anh ta còn chưa kịp tỉnh táo đã bị mắng đến máu chó đầy đầu.
Anh ta cũng không tức giận, liền cười nói, “Mày từ từ mà nói, nói rõ ràng, tao ngủ với ai, hả?”
Trịnh Tư không ưa