Edit: Daisy
Vào lúc chạng vạng tối thì Lâm Thanh Hàn mới nhận được điện thoại của Trịnh Tư.
Mới đầu, nhìn thấy tên người gọi đến, Lâm Thanh Hàn liếc mắt một cái rồi không để ý tới nữa, Trịnh Tư tìm đến chưa bao giờ có chuyện tốt lành gì, anh hiện tại không có tâm tình để tiếp anh ta.
Giống như trước kia.
Trịnh Tư nếu gọi qua ba cuộc điện thoại mà không được sẽ không gọi nữa.
Nhưng lần này điện thoại lại vang lên liên tục không ngừng nghỉ, Lâm Thanh Hàn mệt mỏi nhéo nhéo giữa đôi lông mày, tùy tay nhận cuộc gọi, ngữ điệu không tốt lắm mà mở miệng, “Chuyện gì?”
“Lão Lâm, vợ mày mang thai!” Trịnh Tư bên kia đã ấp ủ nửa ngày, khoảnh khắc vừa mới bắt máy liền ném cho Lâm Thanh Hàn một quả bom kinh thiên.
Hiệu quả cực tốt.
Lâm Thanh Hàn nửa ngày cũng không lấy lại tinh thần.
“Mày! ! Nói rõ ràng, cái gì mang thai?” Lâm Thanh Hàn giống như còn đang khiếp sợ, qua nửa ngày mới khàn giọng hỏi.
“Hôm nay Kỷ Hề dẫn Ôn Nhuyễn tới kiểm tra, tao xem kết quả báo cáo, Ôn Nhuyễn đã mang thai hai tháng, dựa theo thời gian này, cũng chỉ có thể là mày mà thôi?” cái miêng nhỏ của Trịnh Tư phát ra một đống tin tức.
Nói xong còn đập thêm một câu, “Đừng trách anh em không đủ ý tứ, chuyện lần trước là tao không làm chu đáo, lần này tao biết được tin này liền gọi cho mày, mày sau này nhìn thấy tao thì cũng đừng có đánh tao.
”
“Này? Lão Lâm, mày còn ở đó không?!”
Lâm Thanh Hàn vẫn đang nghe, nhưng anh đã nói không ra lời, tay cầm di động đang phát run, đã không còn cầm nổi di động, tiếng ong ong trong đầu vang lên không ngừng, mở miệng nói vài tiếng, cũng không thể phát ra tiếng.
Ôn Nhuyễn mang thai.
Hai tháng, là của mình.
Mình! !
Sắp được làm ba rồi?
Cảm xúc trong lòng kích động nói không nên lời, trái tim thì đập bùm bùm như muốn vọt ra khỏi cổ họng.
Lý Tắc gõ cửa đi vào để báo cáo, nhìn thấy người lãnh đạo của mình đứng ở trước bàn làm việc, một tay cầm di động, một tay chống ở trên bàn, bóng dáng trước kia luôn anh tuấn cứng cỏi hiện tại nửa cong xuống, không biết là vì kích động hay là nguyên nhân nào khác mà thân thể cao lớn có chút run rẩy.
Tình huống như thế nào?
Lý Tắc nhẹ nhàng gọi một tiếng, “Boss?”
Giọng nói này rốt cuộc đem Lâm Thanh Hàn thoát ra khỏi suy nghĩ, anh rất kích động, mặt cũng đỏ, hơi hơi hé miệng, lần này rốt cuộc nói ra, “Lý Tắc.
”
“Hả?”
Lâm Thanh Hàn nói: “Tôi sắp được làm ba rồi.
”
“A?” Lý Tắc ngu người.
Lâm Thanh Hàn nhìn như bình tĩnh, ngôn ngữ lại không giấu được kích động, nói lặp lại: “Tôi sắp được làm ba rồi.
”
Cái, cái gì a?
Như thế nào lại đột nhiên sắp được làm ba?
Lý Tắc từ nhỏ cũng là nhân vật phong vân, bình tĩnh trầm ổn, đầu óc hơn người, bằng không cũng sẽ không sau khi tốt nghiệp liền tới tập đoàn Lâm thị làm trợ lý cho Lâm Thanh Hàn, nhưng hiện tại Lý Tắc lại cảm thấy não mình có chút không đủ dùng.
Chẳng lẽ! !
Trong lòng Lý Tắc lộp bộp một cái, là phu nhân cô ấy! ! Mang thai?
Câu nói kế tiếp của Lâm Thanh Hàn đã xác minh phỏng đoán của Lý Tắc, “Ôn Nhuyễn em ấy đã có thai hai tháng.
”
Lâm Thanh Hàn vừa nói, vừa cầm di động hướng cửa mà đi, thần sắc vẫn rất kích động, hoàn toàn không thèm để ý Lý Tắc còn cầm mấy cái hợp đồng báo giá trên trăm triệu, mở miệng liền nói, “Tôi muốn đi tìm em ấy.
”
Lý Tắc nhìn Lâm Thanh Hàn thành cái dạng này, nào dám để anh ta một người đi ra ngoài? Lý Tắc ngăn cản một phen, “Boss, ngài biết Ôn tiểu thư ở đâu à?”
Ngày hôm qua Lý Tắc ngồi với sếp đợi nửa ngày ở dưới lầu nhà Ôn tiểu thư, đèn cũng không có sáng lên một chút nào.
Ôn tiểu thư nói rõ không muốn nhìn thấy sếp, đặc biệt hiện tại còn phát hiện ra mang thai, làm sao có thể để sếp dễ dàng tìm được như vậy?
“Cậu nhắc nhở tôi.
”
Lâm Thanh Hàn thu hồi một ít suy nghĩ, bình tĩnh mà lấy di động ra liên hệ một người,sau một hồi công phu thì nhận được tin nhắn, anh nhìn thấy địa chỉ, không nói nữa, chân dài liền đi thẳng ra ngoài.
“Boss, nếu không, em đi với ngài?” Lý Tắc vẫn có chút lo lắng cho cảm xúc của Lâm Thanh Hàn.
Lâm Thanh Hàn cũng không quay đầu lại mà nói: “Không cần.
”
Anh hiện tại cần ở một mình mà ổn định cảm xúc, sau đó ngẫm lại nên nói chuyện với Ôn Nhuyễn như thế nào.
Bên ngoài phòng thư ký thấy Lâm Thanh Hàn đi tới, cũng đều ngây người lại, vừa định chào thì thấy anh cầm chìa khóa xe, nhìn không chớp mắt mà đi ra ngoài, thần sắc kích động, bước chân rất vội vàng.
Nhìn đến Lý Tắc ra tới, có người hỏi: “anh Lý, sếp sao vậy? Thấy hình như rất vui vẻ a?”
Đương nhiên là vui, sêp sắp có hài tử.
Nhưng vấn đề là ——
Lý Tắc có chút một lời khó nói hết mà nhìn bóng dáng của Lâm Thanh Hàn, phu nhân bên kia còn chưa lên tiếng muốn hợp lại đâu, hơn nữa xem tình hình ngày hôm qua, hai người ồn ào càng thêm dữ dội,thật lo lắng anh tổng nhà mình cao hứng hụt một trận rồi.
Lâm Thanh Hàn lái xe, trực tiếp hướng quán rượu tư nhân của Lý Kiều mà đi.
Nơi này, trước kia anh có tới vài lần, đều là nói chuyện công việc, củng quen đường, đại khái khoảng nữa tiếng thì đến.
Lúc xuống xe.
Người đón khách ngoài cửa sửng sốt, lắp bắp hô một tiếng, “Lâm tổng?” Giống như rất kinh ngạc khi thấy Lâm Thanh Hàn đến.
Có người đi vào trong báo cáo, nên khi Lâm Thanh Hàn vừa vào cửa thì có một người đàn ông mặc tây trang nghênh đón, ông ta là giám đốc quán rượu này, họ Ngụy, nhìn thấy Lâm Thanh Hàn liền bước nhanh tới, cười nói: “Lâm tổng hôm nay sao lại đến đây?”
Lâm Thanh Hàn cũng không nói vòng vo, mắt phượng hơi liếc, trực tiếp hỏi, “Lý Kiều mấy cô ấy ở phòng nào?”
“Cái này! ! ”
“Ông tới dẫn đường, hay để tôi tự tìm?” Lâm Thanh Hàn giọng điệu nhàn nhạt mà hỏi.
Giám đốc Ngụy nào dám làm phật ý anh ta, suy nghĩ một lúc rồi cười nói: “Để tôi dẫn ngài đi.
” Lúc đi thì ra hiệu cho người khác một cái, để người đó thông báo trước với Lý tổng một tiếng.
Lâm Thanh Hàn cũng không để ý tới kỹ xảo của ông ta.
Anh vẫn như trước kia một thân tây trang, cà vạt thẳng tắp, khí thái mười phần mà đi trên hành lang, có ánh sáng nhẹ trên đỉnh, sắc mặt lạnh đạm.
Thoạt nhìn thì thấy anh rất thong dong bình tĩnh.
Nhưng nội tâm khẩn trương bao nhiêu thì chỉ có chính anh mới biết được.
Ôn Nhuyễn mang thai, bọn họ còn chưa phục hôn, thậm chí trước đó không lâu Ôn Nhuyễn mới phát hiện ra chuyện nick phụ, cô đã tức giận đến không còn nói lý được nữa! ! Dưới tình huống như vậy, đứa bé này xuất hiện, kỳ thật căn bản không đem đến cho anh bất cứ lợi ích gì.
Ngược lại sẽ làm Ôn Nhuyễn càng thêm chán ghét anh mà thôi.
Giải quyết mâu thuẫn như thế nào là chuyện giữa hai người bọn họ, Lâm Thanh Hàn suy nghĩ suốt đường đi, cũng không nghĩ ra được cách nào.
“Lâm tổng, tới rồi.
” giám đốc Ngụy ngừng ở trước một phòng bao, quay đầu lại nói với Lâm Thanh Hàn.
Lâm Thanh Hàn gật đầu, cửa vừa mở ra, anh vừa muốn đi vào liền nghe được bên trong truyền ra một giọng nam quen thuộc, “Nếu em muốn sinh ra, anh có thể làm ba của đứa bé.
”
Bước chân khựng lại.
Sắc mặt Lâm Thanh Hàn chợt trở nên cực kỳ kém.
Người nói những lời này là ai, không khó đoán, người này nói với ai, càng thêm không cần đoán.
Cho nên tên tiểu tử Kỷ gia này thừa dịp anh không ở đây, không chỉ đánh chủ ý lên Ôn Nhuyễn, còn đánh chủ ý muốn làm ba của con anh? Lâm Thanh Hàn thần sắc âm trầm mà đứng ở bên ngoài.
Tốt.
Cái thằng sói con của Kỷ gia này, thật đúng là cực kỳ tốt!
***
Người trong phòng bao đều bị lời nói của Kỷ Duyên làm cho ngu người, nhất thời còn chưa phản ứng kịp, tất nhiên cũng không phát hiện được Lâm Thanh Hàn đã tới.
Vẫn là Ôn Nhuyễn định thần lại trước, vốn dĩ cảm xúc của cô còn có chút không tốt, nghe thấy lời nói trẻ con lại rất bướng bỉnh của Kỷ Duyên, không khỏi cười nói: “A Duyên, cậu đang nói lời nói ngốc nghếch gì đó?”
Kỷ Duyên vừa nghe thấy liền có chút không vui.
Cậu ta ghét nhất là Ôn Nhuyễn xem cậu ta như một đứa trẻ mà đối đãi, cậu ta đã trưởng thành, đã không còn là em trai nhỏ suốt ngày khóc sướt mướt đi theo sau mông của cô.
Kỷ Duyên nhấp môi, nói rất nghiêm túc, “Anh chưa nói lời ngu ngốc bao giờ, cũng không có nói giỡn với em, anh rất nghiêm túc.
” Kỷ Duyên hôm nay được một người bạn trong giới mời đến đây, không nghĩ đến sau khi tới thì thấy Ôn Nhuyễn và Kỷ Hề.
Tìm nửa ngày mới tìm được.
Vốn dĩ muốn tiến vào chào hỏi một cái, không nghĩ đến sẽ nghe được những lời nói kia, cậu ta đứng ở bên ngoài rất lâu, sau đó vẫn là quyết định đi đến.
Kỷ Duyên biết Ôn Nhuyễn không thích mình.
Nhưng ——
“Anh biết em rất thích công việc này, cũng biết em luyến tiếc đứa bé này, anh có thể giúp em cùng nhau chăm sóc đứa bé này, anh có tiền, sự nghiệp thành công, mấy năm về sau cũng không có công việc gì nhiều.
”
“Anh có thể giúp em chăm sóc con, em có thể tiếp tục phát triển ở trong giới giải trí.
”
Đây là lần đầu tiên cậu ta một hơi nói ra hết, ngôn từ chuẩn xác, giọng điệu quyết đoán, đem một đám người trong phòng đều chấn trụ.
Hơn nửa ngày.
Di động của Lý Kiều vang lên, phá vỡ bầu không khí này, cô ấy có chút ngượng ngùng mà mở miệng, “Xin lỗi, tớ nghe điện thoại.
” Lý Kiều đi qua một bên nhận điện thoại.
Chưa được vài giây, cô lên tiếng, diendan không giậu được sự kinh ngạc: “Em nói cái gì? Ai tới?!”
Vừa dứt lời, cửa bị đẩy ra.
Mọi người nghe theo tiếng mở cửa mà nhìn lại, liền thấy khuôn mặt lạnh của Lâm Thanh Hàn, ở dưới ánh sáng tối từ từ tiến vào, khoảng cách càng ngày càng gần, sự âm trầm trên gương mặt của anh làm cho mọi người có cảm giác sợ hãi càng hiện lên rõ ràng.
Nhìn thấy Lâm Thanh Hàn xuất hiện.
Một nhóm người Kỷ Hề hô hấp