Sắc mặt Kuroobi âm trầm, vẫn còn giữ nguyên tư thế ra đòn, hắn ta nhìn về phía thân ảnh Sanji đang nằm ở dưới đất, nói: ‘‘Mặc dù ngươi cũng rất mạnh, nhưng đừng quên rằng ta là người đạt được 40 đẳng của môn võ Karate Người Cá đấy…’’
Chiêu thức hắn ta sử dụng không phải là một cú đấm thông thường, mà đó là một đòn đánh có sử dụng nội công, hắn ta đã dồn sức mạnh vào nắm đấm và tung ra một đòn đánh xung kích đánh bật đi đối thủ mà không cần phải chạm vào người họ, người bị trúng chiêu sẽ bị ảnh hưởng đến nội tạng bên trong.
‘‘Hừm… Ngươi định đi đâu đấy, đầu bếp như ta còn chưa nấu ngươi xong xuôi đâu?’’
Ngay lúc Kuroobi muốn xoay người rời đi tấn công Zoro, tiếp ứng cho đồng đội Hatchan của mình, bởi vì hắn ta nghĩ rằng Sanji đã hoàn toàn bị hạ gục sau đòn tấn công vừa rồi, thì bị một âm thanh gọi trở lại.
Kuroobi nhanh chóng quay đầu nhìn sang kẻ vừa bị mình đánh bay đi, hắn ta khá ngạc nhiên bởi vì hắn ta không nghĩ rằng sau khi ăn một đòn mạnh như vậy, mà cái tên ở trước mặt vẫn có thể đứng lên được.
Sắc mặt của Kuroobi trở nên ngưng trọng, lên tiếng: ‘‘Ngươi thực sự không phải là một con người bình thường… Trước giờ có rất ít người có thể chịu trực tiếp cú đấm vừa rồi của ta mà vẫn có thể sống sót, chứ nói gì là vẫn đứng dậy được… Cho dù là tại Đại Hải Trình…’’
Quần áo toàn thân Sanji lúc này đầy bụi đất, trên đầu trên mặt còn có máu chảy xuống, trên khóe miệng cũng có máu rỉ ra, ngoài những thứ đó ra thì có vẻ như cậu ta vẫn rất bình thường, có vẻ như đòn công kích của Kuroobi mặc dù có làm cho Sanji bị thương nhưng không đến nỗi quá nghiêm trọng.
Sanji vẫn rất là thong dong, cậu ta lấy ra một điếu thuốc rồi châm lên, sau đó ngậm nó ở trong miệng, rít một hơi thật dài nhả khói, liếc mắt nhìn về phía Kuroobi, nhàn nhạt nói: ‘‘Hừ… Cú đấm của ngươi chả là cái thá gì so với Lão Già Hắc Ám… Nếu như đòn vừa rồi của ngươi ở mức 100, thì cú đá của Lão Già Hắc Ám đá ta mạnh đến mức 400…’’
Kuroobi thu lại nắm đấm, khoanh tay ở trước ngực: ‘‘Ta không biết người ngươi nói là ai….
Nhưng ở Biển Đông này, chỉ có mình ngươi là kẻ đầu tiên xơi cú đấm đó của ta mà vẫn còn sống…’’
Sanji vừa hút thuốc vừa trả lời : ‘‘Chỉ là kiến thức của ngươi quá nông cạn mà thôi… Sức mạnh của cú đấm của ngươi tùy tiện tìm một người ở trong băng của ta đều có thể tiếp được… À không nếu như ngươi đụng độ ba tên kia, thì có lẽ cũng chả có cơ hội mà ra đòn! ’’
Sắc mặt Kuroobi lập tức âm trầm lại: ‘‘Ngươi là đang xem thường ta đấy à ?’’
Vứt điếu thuốc xuống dưới đất, Sanji dùng chân giậm cho điếu thuốc tắt đi: ‘‘Xem thường ngươi? Ta chỉ nói sự thật mà thôi… Ta cần phải ngay lập tức làm gỏi ngươi mới được… Bên kia tên đầu rêu đã xong việc rồi, ta không thể để thua hắn ta được!!!’’
Kuroobi hừ lạnh một tiếng, bắt đầu thủ thế, hắn ta hơi khụy chân xuống đứng tấn, một tay đưa lên trước mặt để bảo vệ phần đầu, tay còn lại thì đặt ở ngang hông: ‘‘Ta phải dùng tinh túy của Karate Người Cá để tiêu diệt ngươi, sau đó sẽ đi xử lý cái tên đã đánh bại Hatchan… Để xem cơ thể ngươi có thể chịu được bao nhiêu đòn của ta nữa…’’
‘‘Gigot! ’’
Nhưng còn chưa kịp để cho hắn ta nói hết lời, thân ảnh của Sanji đã giống như tia chớp lướt tới trước mặt của Kuroobi, một chân Sanji đá quét xuống dưới một bên chân của Kuroobi.
‘‘Oái…’’
Bị bất ngờ không kịp phản ứng, một chân của Kuroobi bị đá hổng lên, thân hình hắn ta lập tức mất thăng bằng, bắt đầu ngã nghiêng sang một bên.
‘‘Hừ… Đuôi tóc quấn người…’’
Kuroobi hơi hất đầu một phát, cái đuôi tóc cực dài của hắn ta ngay lập tức bay sang quấn quanh hông của Sanji mấy vòng, sau đó hắn ta nắm lấy ghì chặt lấy để giữ cho cơ thể đứng vững trở lại.
‘‘Colier…’’
Sanji làm sao để cho hắn ta được như ý, một chân nâng cao hướng về phía cổ