Gạt bỏ những chuyện buồn ra khỏi tâm trí, Thư Di Giai nhìn sang giường bên cạnh lấy lại tinh thần vui vẻ lớn giọng gọi :”Tiếu Ái Ái xinh đẹp, đáng yêu, dịu dàng, kĩ tính của em ới thức dậy thôi nào.”Diệp Tiểu Ái sau tiếng kêu vang vọng khuôn mặt nhăn nhó, dùng chăn trùm khín đầu rút người sát vào tường vờ như không nghe thấy.“Dậy thôi nào, còn kiểm tra sắp xếp lại đồ chuẩn bị cho chuyến đi cứu trợ tháng này.” Thư Di Giai khuôn mặt bất lực bước đến kéo chăn trên người Diệp Tiểu Ái giọng nén cười nói. Hôm nào cũng vậy, mỗi sáng công việc khó khăn nhất chính là kêu Diệp Tiểu Ái thức dậy.“Thôi mà, em cho chị ngủ thêm một chút đi!” Diệp Tiểu Ái vươn tay giành lại chăn vừa bị kéo đi khỏi người, mắt vẫn nhắm giọng ngái ngủ nũng nịu trả giá ”Năm phút, năm phút nữa thôi.”Nhìn con sâu lười trước mắt Thư Di Giai nén cười vờ giận dữ “Thế đấy, hôm qua còn có người trước khi ngủ hùng hồn bảo hôm nay sẽ dậy sớm hơn cả em để kiểm tra đồ, kêu em yên tâm mà ngủ…Haizzz không biết là ai nữa ta?” sau đấy quay lưng vào nhà vệ sinh nói vọng lại “Em làm vệ sinh trước đây, sau khi xong mà chị vẫn chưa dậy là em sang chỗ tập hợp trước, bỏ lại chị một mình luôn đấy!”Sau khi vào cô nhi viện, cũng đã hơn mười năm trôi qua hiện tại Thư Di Giai sắp mười tám tuổi nổ lực học vượt lớp hai năm đang là sinh viên năm ba khoa Y, ngoài việc học chuyên nghành cô còn tham gia vào club “Cứu Trợ Vùng Xa” ở xã đoàn. Mỗi tháng sẽ có một chuyến đi từ ba đến năm ngày tùy địa điểm gần xa để cả xã đoàn đi thăm các vùng xa hỗ trợ những khu vực còn nghèo khó. Hôm nay cũng như mọi tháng, đến ngày 25 mọi người trong club tập trung tại điểm xe chờ đã hẹn cùng nhau đi đến chỗ cần cứu trợ vào lúc 7 giờ sáng.Diệp Tiểu Ái giường bên là bạn cùng khóa, cùng lớp, cùng phòng KTX lẫn cùng club với cô, là một đại tiểu thư không lo cái ăn, cái mặc lớn hơn cô hai tuổi nhưng tính tình lại vô cùng trẻ con “vô ưu, vô lo”.Năm đầu tiên của đại học, có lần Thư Di Giai hỏi Diệp Tiểu Ái “Tại sao một đại tiểu thư như chị không ở nhà hưởng lợi lại cứ chen chút cùng em ở KTX này lại còn kiên quyết phải vào cùng club với em cơ chứ?”. Đổi lại là một nụ cười to và câu trả lời “Tại chị rất thích em nhaaa.” Sau đó suốt ngày dính theo cô làm cho Thư Di Giai lo sợ cả tháng nhầm tưởng Diệp Tiểu Ái “thích theo nghĩa đen.” Sau này Diệp Tiểu Ái công khai trở thành một cặp với trưởng club suốt ngày ân ân ái ái cô mới có thể vứt cái lo sợ đấy ra khỏi đầu mình.Sau hơn hai năm gắn bó với nhau, Thư Di Giai và Diệp Tiểu Ái chính là như hình với bóng, yêu thương và quan tâm nhau hơn chị em ruột thịt trong nhà cũng một phần nào đó giúp trái tim cô đơn, tổn thương của Thư Di Giai ấm áp hơn, nụ cười trên môi cũng chân thật trước mặt Diệp Tiểu Ái.Sau khi vệ sinh xong, Thư Di Giai bước ra khỏi phòng vệ sinh mắt mang theo ý cười nhưng không dám cười liếc nhìn Diệp Tiểu Ái đầu tóc rối, mắt híp nhỏ còn chưa tỉnh hẵng, tay chân loạn xạ kiểm tra đồ mang theo. Giọng chọc ghẹo ”Chị đây là tính đi giả ngoại à mà mang cả một balo to đùng thế? Lại còn túi to túi nhỏ thế kia?”“Chị